Canh Trường Thọ - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-03-28 19:09:23
Lượt xem: 788
28.
Chớp mắt một cái, một sự cố đột ngột xảy ra.
Người vợ đột nhiên giơ tay phải của mình lên, nhét vào trong miệng.
Chị ta cắn đứt luôn hai ngón tay.
Mọi người nhìn mà choáng váng.
Chỉ thấy người vợ này vẻ mặt hung dữ, ngón tay bị nhai mạnh đến nát bấy cả ra.
“Mau, mau đè cô ta lại!”
Bà đồng la lớn.
Nghe thế, mọi người mới tỉnh lại, cùng nhau lao tới đè tay chân người vợ lại.
Người vợ vươn cổ, “ừng ực” một tiếng nuốt ngón tay vào bụng, hung dữ nhìn bà đồng.
Bà đồng vừa ngạc nhiên vừa tức giận, liên tục quát tháo, sai người đi lấy m.á.u chó mực và đinh, nhất định phải khiến cho hồn ma này hồn bay phách lạc, mãi mãi không siêu thoát.
Thế nhưng người vợ không hề sợ hãi chút nào, chị ta cười khẩy một tiếng, phun ra một ngụm m.á.u lớn.
Những người đè chị ta không kịp tránh, bị phun đầy m.á.u thì sợ hãi hét lên.
Người vợ vẫn tiếp tục cười khẩy, trong miệng cứ nhai nuốt gì đó.
Đợi đến khi mọi người bình tĩnh lại thì chị ta đã tắt thở mất rồi.
Thứ cuối cùng chị ta nhai trong miệng chính là lưỡi của chị ta.
29.
“Ọe…”
Tôi bịt miệng, nôn khan.
Bà cô vỗ lưng tôi, đưa cho tôi một cốc nước.
Nói thật, câu chuyện này thật sự khiến tôi buồn nôn.
Cái gì mà lợn ăn thi thể, tự nhai lưỡi tự sát, hết cái này đến cái khác khiêu khích giới hạn chịu đựng của tôi.
Tôi sờ bụng một lúc, cuối cùng cũng đè nén được cơn bồn chồn trong dạ dày, thế nhưng sự tò mò vẫn bị khơi dậy.
“Thù lớn đã báo được rồi, hai bào thai ma kia đã thực sự đi chưa?”
“Đi rồi.”
Bà cô gật đầu.
Tôi thở phào nhẹ nhóm, nhưng sau đó, một ý nghĩ nảy ra trong đầu tôi.
Không đúng!
Người đàn ông và vợ đều chet cả rồi, trong nhà chỉ còn lại bà mẹ chồng và đứa bé trai.
Bà mẹ chồng này chỉ một mực nghĩ đến canh trường thọ của bà ta, ngay cả khi cháu trai chào đời cũng không hề vui vẻ.
Vậy kết cục của đứa bé đáng thương này sẽ như thế nào?
Tôi kinh hãi, vội vàng hỏi bà cô chuyện xảy ra sau đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/canh-truong-tho/chuong-6.html.]
30.
Sự thật chứng minh tôi đã đoán đúng.
Tổ chức tang lễ cho hai vợ chồng nọ xong, chưa đến hai ngày đứa bé đã mất tích.
Bà mẹ chồng khóc lóc rên rỉ, nói nhất định là do bào thai ma âm hồn chưa tan, cướp đi cháu trai duy nhất của bà ta.
Người trong thôn nghe thế thì cảm thấy sợ hãi, muốn mời bà đồng đến xem thử.
Thế nhưng điều lạ là bà mẹ chồng có thế nào cũng không chịu đồng ý. Bà ta nói chỉ còn mỗi một thân già cô độc như mình, thần quỷ không kị, không sợ gì cả, đứa cháu đó mất rồi thì thôi.
Ai nấy nghe xong đều cảm thấy khó chịu trong lòng, thế nhưng nạn nhân không truy cứu, người trong làng nào dám nhiều lời, chỉ xem như bỏ qua.
Thế rồi, không lâu sau đó, lời nói của một bé gái 8 tuổi đã khiến cho cả làng chìm trong lo sợ.
31.
Cô bé nói, khi người lớn ra ngoài làm đồng, cô bé ra ngoài chơi thì đi qua nhà của bà mẹ chồng, bé ngửi thấy một mùi hương rất hấp dẫn, cực kì thơm.
Mặc dù nghe đồn trong nhà bà mẹ chồng có ma khiến cho bé cảm thấy sợ hãi, thế nhưng bé không thể kìm được sự tò mò và thèm ăn, nhẹ nhàng đi vào.
“Sao con đến đây?”
Bà mẹ chồng nhìn thấy đứa bé thì giật mình, bà ta đang hầm cái gì đó, mùi thơm thoang thoảng khắp nơi.
Thấy cô bé không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào nồi, ừng ực nuốt nước bọt, bà mẹ chồng đành múc cho cô bé một bát canh thịt.
Bà ta dặn dò cẩn thận, bảo cô bé ăn xong thì đi về đi, đừng nói cho bất cứ ai biết chuyện này.
Cô bé nhận lấy bát, chưa đồng ý mà đã cắm đầu ăn như hổ đói.
Theo lời cô bé kể, miếng thịt đó trắng trắng hồng hào, thơm nức mũi, hầm vô cùng mềm mại.
Ngậm trong miệng nhấm nhẹ thì thịt lập tức tan ra, thơm đến mức cô bé suýt nuốt cả lưỡi…
32.
Truyền thuyết canh trường thọ đã có từ lâu, lời của cô bé khiến cho người trong làng khiếp sợ.
Nhưng bà mẹ chồng sống chet không chịu thừa nhận, luôn khẳng định mình chỉ uống canh gà, cháu bà ta là bị bào thai ma câu hồn dẫn đi.
Người trong thôn bất lực, vừa sợ hãi vừa chán ghét, chỉ có thể tránh xa bà ta.
Từ đó về sau, bà mẹ chồng sống trong cô độc.
May mà cơ thể bà ta khỏe mạnh, có thể nuôi gà trồng rau, tự nuôi sống bản thân.
Cứ như thế, rất nhiều năm trôi qua, cho đến năm bà mẹ chồng chín mươi tuổi, trong thôn đột nhiên bùng phát dịch bệnh.
Người dân thôn Đông Lai nôn mửa tiêu chảy, toàn thân sưng tấy. Trong vòng ba ngày đã chet hết nửa làng.
Nhà nào cũng đeo tang, nhà nào cũng khiêng quan tài, nửa đỉnh núi mọc kín những ngôi mộ mới, tiền giấy bay khắp nơi.
Điều kỳ lạ là bệnh dịch này chỉ hoành hành ở thôn Đông Lai, tất cả các thôn lân cận đều yên bình.
Chuyện này đã thu hút sự chú ý của xã, phía trên đặc biệt cử một số bác sĩ đến thôn Đông Lai để chữa bệnh và cứu người, đồng thời truy tìm nguồn gốc của bệnh dịch.
Cuộc điều tra này, tra được là do nguồn nước trong làng có vấn đề.
Bác sĩ chỉ huy lực lượng lao động còn khoẻ mạnh, rút nước giếng ra ngay trong đêm.
Thi thể của bà mẹ chồng được phát hiện ở dưới đáy giếng.