Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CANH THUỶ NGÂN - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2024-12-08 03:01:23
Lượt xem: 620

Kê Hào ăn bánh ngọt, uống trà, cười mãn nguyện:

"Cảm ơn tỷ, Đông Mai tỷ tỷ, tỷ đối với muội thật tốt."

Nàng ta mới mười lăm tuổi, trong mắt vẫn còn nét ngây thơ non nớt của thiếu nữ.

Tóc khô vàng vì thiếu dinh dưỡng, người cũng nhỏ nhắn.

Ta hỏi nàng ta, vì sao lại nguyện ý làm thông phòng.

Nàng ta nói:

"Cha muội mất sớm, một mình mẹ nuôi ba đứa em trai em gái không dễ dàng, làm người trong phòng của công tử, mỗi tháng có thể thêm được năm trăm văn tiền, muội muốn giúp đỡ gia đình."

"Muội có nghĩ tới chuyện ra khỏi phủ không?"

Nàng ta lắc đầu: "Muội từ nhỏ đã đi theo bên cạnh công tử, chưa từng thấy cuộc sống bên ngoài ra sao, bị bán đi, cũng chưa chắc đã tốt hơn ở trong phủ, bây giờ ở đây có cơm ăn no, còn có Đông Mai tỷ tỷ chăm sóc, muội đã rất mãn nguyện rồi."

Cô nương nhỏ hé miệng cười, lộ ra hàm răng không đều, nụ cười rất ngọt ngào, trên gương mặt đen gầy hiện lên hai lúm đồng tiền nông.

Đây chính là thông phòng tự cam hạ tiện trong miệng Hàn Triệu Vân.

Trong lòng ta trăm mối cảm xúc lẫn lộn.

04

Ta từng nghĩ, nếu thời đại này cũng có đồ dùng kế hoạch hóa gia đình như đời sau, có lẽ có thể giảm bớt nỗi đau khổ của rất nhiều nữ tử.

Tuy nhiên, khi ta hỏi Ngô ma ma ngoài thuốc thang ra còn có biện pháp tránh thai nào khác không,

Bà ta cười lạnh đáp: "Chợ bán đầy ruột cừu, bong bóng cá, có mấy gã đàn ông chịu dùng chứ?"

Ta lại một lần nữa rơi vào sự giãy giụa trong im lặng.

Từ đầu đến cuối, ta vẫn không thể thoát khỏi cảm giác bất lực sâu sắc đó.

Giống như số phận của Kê Hào, ngay từ đầu đã được định sẵn.

Ta biết rất nhiều cách có thể ngăn ngừa trúng độc, cũng hiểu cách giải độc.

Tuy nhiên, ta vẫn không thể làm gì.

05

Kê Hào không thể vượt qua mùa đông năm mười lăm tuổi ấy.

Trong tiếng pháo nổ đón năm mới.

Thi thể của nàng ta được phát hiện vào thời khắc cuối cùng của năm cũ.

Hàn Triệu Vân nghe tin khi đang trang điểm, cau mày phàn nàn: "Thật là xui xẻo."

Ngô ma ma nhắc nhở: "Theo quy củ trong phủ, nên bồi thường cho gia đình nàng ta hai mươi lượng bạc."

Hàn Triệu Vân nhíu mày, có chút đau lòng: "Năm mới đến vốn nên mang lại hạnh phúc cho phủ, lại vì chuyện này mà lãng phí nhiều tiền như vậy, chỉ cho bọn họ mười lượng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/canh-thuy-ngan/chuong-2.html.]

Ngô ma ma hiểu tính nàng ta, không khuyên nữa.

Trang điểm xong, nàng ta sai ta đi lấy tổ yến từ phòng bếp nhỏ.

Đó là tổ yến vàng do Xiêm La tiến cống, một chén trị giá ba mươi lượng bạc.

06

Thi thể Kê Hào được khiêng ra từ cửa nhỏ.

Ta đi tiễn nàng ta đoạn đường cuối cùng.

Mẹ nàng ta nhận bạc, mua một chiếc quan tài.

Không nhiều không ít, vừa đúng mười lượng.

"Là người mẹ, ta thật sự bất lực, không thể để con bé c.h.ế.t rồi ngay cả chỗ yên nghỉ cũng không có."

Người phụ nữ này thân thể yếu ớt, gương mặt tiều tụy, nhưng trong mắt lại tràn đầy kiên định.

Ba đứa trẻ phía sau bà mặc quần áo bạc màu vá chằng vá đụp, nhưng lại rất sạch sẽ.

Ta lấy từ trong tay áo ra một cái túi tiền.

Đây là bạc do các tỷ muội góp lại.

Ngô ma ma lấy ra hai lượng, ta cũng lấy ra hai lượng, Thu Cúc góp một lượng, Áp Hào cũng góp một lượng.

Tổng cộng sáu lượng, đại diện cho tấm lòng của chúng ta đối với Kê Hào.

Tuy nhiên, người phụ nữ kiên quyết không chịu nhận.

"Đại Nương nhà ta lúc còn sống được các cô nương chiếu cố, sao có thể nhận thêm tiền của các cô? Đại Nương nếu có linh thiêng, cũng sẽ không đồng ý."

Nhà nghèo cũng có lòng tự trọng của mình, bà không muốn người khác xem thường Kê Hào.

Dù cuộc sống khó khăn, nhưng là người mẹ vẫn cố gắng giữ lại chút thể diện cuối cùng cho con gái.

Khi rời đi, trong căn nhà nhỏ thấp bé ấy vẫn còn cờ trắng bay phấp phới, vị thư sinh hàng xóm tình nguyện đến viết văn tế.

Lần đầu tiên ta biết tên thật của Kê Hào.

Lý A Tuệ.

Mang ý nghĩa bông lúa trĩu hạt, ngũ cốc bội thu.

Đây là một cái tên bình dị, nhưng lại là mong ước và chúc phúc giản dị nhất của cha mẹ thời đại này dành cho con cái.

Không còn là tên hoa, chim, cá, côn trùng do phu nhân, tiểu thư ban tặng, cũng không phải tên bút lông gà, vịt, lông heo do công tử ban tặng.

Nàng ta là một con người sống sờ sờ.

 

Loading...