Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - Chương 1: Mặc nó (1)

Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:32:06
Lượt xem: 19

Mười một giờ sáng là thời điểm khá khó chịu, ánh mặt trời mùa đông chiếu rọi lên khắp các kiến trúc, khiến những tấm kính trên các tòa nhà cao tầng san sát nhau càng chói mắt hơn.

Ở thành phố lớn như thành phố B, đối với những người làm công ăn lương thì thời điểm này là lúc bữa sáng chưa tiêu hóa xong, còn bữa trưa lại phải phân vân xem nên ăn cái gì.

Ăn gì đây?

Từng đôi tay đang tìm kiếm trên những phần mềm giao thức ăn. Những món ăn được chỉnh ảnh đến mức trông không thật. Và nhiều người đang do dự trong công việc bận rộn và tiếng bàn phím lách cách.

Giữa các dãy nhà cao tầng, một góc của bến tàu thấp được bao phủ bởi trần nhựa màu xanh đem lại một loại cảm giác hoàn toàn khác với những tòa nhà cao tầng.

Chợ nông sản quanh co ở lối vào trông loang lổ và nguệch ngoạc, và ngôi nhà sắt dài trông giống như ngôi nhà đơn giản ở công trường. Vì đang là mùa đông nên cửa đã được thay thế bằng tấm rèm trong suốt để ngăn cách hơi lạnh từ máy điều hòa. Khi bức rèm được vén lên, đó là một bầu không khí ấm và trong lành khác hoàn toàn với không khí trong các tòa nhà văn phòng.

"Nhìn kìa, cá đỏ dạ mới nhập về đây..."

"Mầm hoa cúc vừa mới hái được từ ngoại ô vào buổi sáng đây, hai đồng nửa ký..."

"Xương ống tươi đây..."

...

Thời Nhiễm mặc một bộ quần áo màu đen luồn lách trong chợ nông sản như cá gặp nước, vẻ ngoài xuất sắc trông vô cùng bắt mắt giữa một đám bác trai bác gái ăn mặc kín mít và kéo xe đẩy nhỏ.

Bộ quần áo này cô mua lúc tốt nghiệp dùng để phỏng vấn xin việc làm. Chỉ là chưa đi làm được bao lâu thì cô đã từ chức, tập trung ở nhà livestream về nấu ăn. Lúc livestream cô cũng ít khi xuất hiện trong cảnh quay, vậy nên cũng không mua thêm những bộ quần áo kiểu dáng công sở thế này.

Mãi cho đến hôm nay khi cô đi ký hợp đồng, mới lôi bộ quần áo này từ trong tủ quần áo ra.

Người họ hàng xa để lại tài sản cho cô không có con cái, tính tình cũng rất kỳ quái. Thời Nhiễm cũng chỉ nhớ chuyện đối phương đã từng cho mình một bao lì xì vào Tết khi còn nhỏ, thế nên sau khi tốt nghiệp thì năm nào cũng về thăm bà ấy một vài lần, không ngờ trước khi qua đời đối phương lại bỏ qua một đám con cháu họ hàng gần, để lại cho Thời Nhiễm một tòa tứ hợp viện đứng tên của mình.

Là một tòa tứ hợp viện có giá thị trường lên tới chín con số.

Tin này vừa ra, Thời Nhiễm đã nhận được điện thoại từ hai bên cha mẹ đã ly hôn từ lâu và không quan tâm cô hai mươi năm qua, còn có những người họ hàng quăng tám sào cũng chẳng liên quan, hoặc là thử, hoặc là biểu đạt sự thân thiết, thậm chí còn có cháu ngoại trai của người họ hàng xa đó gọi điện thoại tới, nội dung cuộc gọi không có gì ngoài uy h.i.ế.p và chửi rủa.

Có điều vì di chúc mà cụ để lại đã được công chứng, nên cuối cùng Thời Nhiễm vẫn thuận lợi thừa kế tòa tứ hợp viện ba sân nghe đồn là nằm ở đoạn đường vô cùng tốt.

Có lẽ luật sư xử lý thủ tục thừa kế cho Thời Nhiễm đã bị đám con cháu của bà cụ kia làm phiền rất nhiều, thế nên quá trình ký thủ tục vô cùng nhanh chóng. Sau khi nhìn thấy Thời Nhiễm ký tên, dùng mắt thường cũng có thể thấy được luật sư thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói với Thời Nhiễm rằng trong vòng một tuần có thể lấy được giấy chứng nhận quyền sở hữu tài sản.

Thật ra sau khi ký giấy tờ xong thì Thời Nhiễm không có cảm nhận đặc biệt gì, dù sao mặc dù trong mắt bậc cha chú thì cô là một điển hình cho người không thi lên thạc sĩ, không có công tác, vẫn chưa kết hôn và không có công việc đàng hoàng. Nhưng qua mấy năm làm livestream, cô cũng có một chút danh tiếng, đã có được một chút tự do về tài chính.

Một tòa tứ hợp viện rơi từ trên trời xuống như thế, từ mức độ nào đó thì cũng có thể khiến cô tự do nhiều hơn.

Thời Nhiễm nghĩ thầm, chờ cô bán tứ hợp viện đi rồi, giá trị chín con số đó hoàn toàn có thể giúp cô hoạt động kênh livestream của mình tiêu chuẩn hơn.

Phải biết rằng mấy năm nay livestream, từ lâu đã có các loại hợp tác bán hàng tìm tới cửa, hy vọng dựa vào kênh của cô để làm một số hàng bán thành phẩm và nước chấm để buôn bán.

Chỉ là sau khi Thời Nhiễm khảo sát một vòng thì vô cùng tiếc nuối phát hiện, từ chất lượng vệ sinh đến khâu quản lý chất lượng sản phẩm của những xưởng này rất bình thường. Nếu thật sự giao chuyện sản xuất cho bọn họ thì sẽ hổ thẹn với những người luôn xem kênh livestream của cô mất.

Bây giờ thì tốt rồi, Thời Nhiễm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nụ cười cũng tươi tắn hơn một chút.

Chủ sạp bán thịt hoảng sợ khi thấy nụ cười của cô, đến cả giọng chào mời cũng nhỏ hơn.

"Người đẹp muốn mua gì? Đây đều là heo chúng tôi mới g.i.ế.c vào sáng nay, cô nhìn xem đi, phần thịt nạc vai này vô cùng ngon đó."

Thời Nhiễm cũng không chê mỡ tanh, dùng luôn tay để lật xem.

Chủ sạp là một người thành thật, nói không sai chút nào, miếng thịt nạc vai này nhiều thịt nạc, thịt mỡ chỉ có những đường nho nhỏ đan xen ở phía trên, trắng đỏ rõ ràng, trong vừa tươi vừa ngon. Thời Nhiễm dùng tay ấn xuống, tay không dính nhớp và chỗ lõm cũng đàn hồi lại nhanh.

"Tôi mua hết miếng thịt nạc vai này nhé."

Thịt ngon thế này, tốt nhất là mang về làm xá xíu. Chao đỏ, hắc xì dầu, dầu hào, mật ong, thêm cả mai quế lộ tự làm để pha thành nước sốt chiên thịt.

Thịt sau khi nấu xong được phủ lên lớp nước sốt đỏ tươi sáng bóng quyện vào cơm, mùi nước thịt mang theo vị ngọt của nước sốt...

Chủ sạp thấy cách ăn mặc của Thời Nhiễm còn tưởng rằng đây là dân đi làm hôm nay được nghỉ, cứ nghĩ cô không biết nấu ăn nên nhịn không được tốt bụng nhắc nhở: "Miếng này tận năm sáu cân đó. Cô muốn mua hết thật sao?"

Thời Nhiễm nuốt một ngụm nước bọt xuống, thịt xá xíu bốc khói nghi ngút trước mắt đã biến mất, chỉ còn miếng thịt nạc vai mà chủ sạp đang chỉ vào, dáng vẻ như muốn cắt xuống một miếng cho cô.

"Lấy hết."

Thịt xá xíu còn dư thì để sau đó cho thêm mơ chua vào, mơ chua mình làm chua hơn bên ngoài làm nhiều. Lúc trước Thời Nhiễm đã mang chút mơ chua về hầm chung với xương sườn, vừa lúc lần này cũng bỏ mơ chua vào trong xá xíu, tạo thành hương vị đường giấm chua ngọt ngon miệng.

Trên người một con heo cũng chỉ có năm sáu cân thịt nạc vai này, Thời Nhiễm không muốn cắt bỏ phần nào hết.

Mua thịt nạc vai xong, Thời Nhiễm lại nhắm vào khoai sọ bên cạnh, đúng lúc mùa này là mùa khoai sọ, người bán đồ ăn cắt một củ khoai sọ ra, trong màu trắng ngà xen vài chấm màu nâu đỏ, vừa nhìn đã biết đây là hàng tươi mới.

Thời Nhiễm l.i.ế.m môi, cho khoai sọ vào chiên ngập dầu, sau đó xào với nước đường. Thành phẩm sẽ được khoai sọ với lớp kết tinh bên ngoài, đây cũng là một món ngọt ăn vặt ở miền Nam, tên là khoai sọ ngào đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/chuong-1-mac-no-1.html.]

Ăn vào vừa giòn vừa dẻo, bên ngoài khoác một lớp vỏ giòn xốp, vừa giòn rụm vừa thơm ngọt, hương vị phong phú hơn so với khoai chiên.

...

Ra khỏi chợ nông sản, hai tay Thời Nhiễm đã xách đầy ụ.

Củ năng mùa đông tươi ngon, mang về nấu cùng thịt heo thành canh thịt viên, ăn vò xì xụp, còn có thể giúp đỡ ngán.

Củ cải xanh trắng, mang về thái sợi, vừa lúc tranh thủ trời lạnh còn chưa đổ tuyết thì làm một chút củ cải khô, thêm một chút dầu đậu phộng và một số loại gia vị, nếu thấy buồn miệng thì có thể lấy ra ăn.

Củ mài cạo bùn đi, dùng muỗng cạo thành từng miếng hơi mỏng rồi cho vào lò nướng, sau đó lấy củ mài cắt lát đó ra rồi rắc một chút bột ớt và gia vị sẽ có hương vị không thua bất kỳ món ăn vặt nào.

Nấm Trà Tân, nấm linh chi trắng, nấm đầu khỉ, nấm đùi gà... Kết hợp với nhau tạo thành một nồi nấm thập cẩm, bên dưới là bếp cồn, vừa ăn vừa đun nóng, cuối cùng còn thừa nước chảy ra từ nấm ở trong nồi thì cho rau xanh và mì sợi vào.

Thời Nhiễm vui vẻ ngây ngất đi trên con đường về nhà.

Lúc chờ đèn đỏ, bên cạnh có một cô bé khoảng bảy tám tuổi đeo cặp sách cười khanh khách chạy vụt ra, phía sau là tiếng cười đùa của bạn học cô bé.

Hiển nhiên là không được đùa giỡn bên cạnh đường lớn như vậy, Thời Nhiễm cau mày.

Cô bé vẫn không tự giác, còn đang nhảy nhót.

Đột nhiên cô bé bước hụt chân, cả người nhào về phía giữa đường lớn.

Thời Nhiễm nghe thấy rõ ràng sau lưng có tiếng người kêu lên, mà dường như cô bé cũng sợ ngây người rồi nên cả người lao ra dòng xe cộ theo quán tính.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thời Nhiễm ném đồ trong tay đi rồi bước lên trước kéo lại. Nhưng không biết đèn giao thông đã đổi màu từ khi nào, dòng xe cộ phía sau cũng đã di chuyển.

...

Đẩy cô bé đang khóc nức nở sang một bên, Thời Nhiễm nằm ngã ra giữa đường cái.

Trong lòng lại nghĩ, trách không được mọi người đều nói số trời định sẵn rồi. Trước đó cô vừa mới nhặt của hời được một tòa tứ hợp viện thì sau đó phải lên thiên đường rồi...

Nếu sớm biết may mắn như thế thì đã cho đứa cháu trai hung hăng hùng hổ gọi điện tới của vị họ hàng xa kia rồi.

Cũng không biết mình c.h.ế.t rồi thì tòa tứ hợp viện xúi quẩy này sẽ vào tay ai đây, là cha ruột mẹ ruột cha kế mẹ kế, dù là cho ai thì Thời Nhiễm cũng không muốn.

Sớm biết thế thì đi từ thiện cho rồi.

Hơn nữa con nít thời đại này đi qua đường có thể nhìn đường hơn không, tức c.h.ế.t mất...

...

Lúc mở mắt ra lần nữa, Thời Nhiễm là bị đánh thức.

Đầu đau như muốn nứt ra, Thời Nhiễm vừa mở mắt đã thấy đây là một căn phòng chật chội. Hơn nữa, hình như căn phòng thoạt nhìn chật chội này còn không chỉ có một người ở.

Bởi vì cái giường Thời Nhiễm đang nằm là giường hai tầng, cô ở giường trên mà hiển nhiên giường dưới cũng có người đang ngủ.

Trong phòng là những chai lọ trang điểm kém chất lượng đang chất đống, còn có một cái gương toàn thân bị vỡ ở giữa, góc tường là mấy vali hành lý chất chồng, rèm cửa thì được kéo kín mít.

Lúc Thời Nhiễm đang tính ngồi dậy thì đột nhiên có một cơn đau chui vào đầu cô.

Một lát sau, Thời Nhiễm mở to mắt với vẻ không dám tin.

Nói ngắn gọn là xuyên rồi.

Không biết là thần tiên phương nào thấy cô người tốt làm chuyện tốt, thế nên ném cô vào thế giới tiểu thuyết này.

Tin tức tốt là đời này cô sống rất lâu.

Còn tin tức xấu thì...

Cô là nhân vật nữ quần chúng hy sinh trong cuốn tiểu thuyết về giới giải trí này.

Thảm tới mức nào à, là loại mà tên đầy đủ cũng không có đấy, trong tiểu thuyết chỉ có nghệ danh, một người nổi tiếng Internet tuyến mười tám tên là Blaney.

Thời Nhiễm: ...

Britney, tôi vẫn là Britney!

Cho tôi thân thế kiểu này thì tôi biết sống sao đây!

Loading...