Cắm Sừng Thái Tử Gia - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-12-30 03:18:24
Lượt xem: 688
16
Không đâu.
Hôm đó tôi và Hạ Tri Hành trò chuyện rất vui vẻ.
Nếu không phải tôi hỏi thêm một câu…
Tôi hỏi: "Trước đây không phải vì mối quan hệ của tôi và Hạ Tri Chu mà cậu không dám qua lại với tôi à?"
"Sao thế, cuối cùng cậu cũng thấy mối quan hệ rắc rối này thú vị hơn rồi à?"
Hạ Tri Hành khẽ sững người, hồi lâu mới vội vàng xua tay: "Không, không phải."
"Là anh họ bảo em đến."
Tôi: "?"
Giọng nói Hạ Tri Hành bỗng nhỏ lại: "Nhưng mà em thấy rất vui."
Chờ đã.
Cậu giải thích cho tôi hiểu trước đã.
Hạ Tri Chu bảo cậu đến hẹn hò với tôi?
Tôi quay đầu nhìn về phía Hạ Tri Chu ở đằng xa.
Lúc đó hắn cũng ngước mắt nhìn sang.
Tôi thực sự muốn hỏi hắn một câu.
Anh đang chơi trò gì kỳ quặc vậy?
17
Tôi thừa dịp Hạ Tri Chu đi toilet mà đuổi theo.
Hắn cũng không ngạc nhiên khi thấy tôi.
Tôi bỗng nhiên nhớ tới trước đó hắn hỏi tôi có vui không.
Tôi cau mày hỏi hắn: "Hạ Tri Chu, rốt cuộc anh có ý gì?
Hắn chậm rãi lau tay, hồi lâu mới ngước mắt nhìn tôi: "Lê Vãn, em không thích quan hệ yêu đương bình thường.”
"Vậy nên bây giờ em là bạn gái anh trên danh nghĩa, nhưng em lại đi hẹn hò với Tri Hành trước mặt anh."
"Và anh là bạn trai em, nhưng lại đi hẹn hò với người phụ nữ khác trước mặt em."
"Em nhìn bọn anh trêu đùa, anh nhìn bọn em nói chuyện phiếm."
"Đủ thú vị, đủ tuyệt vời chưa?"
Tôi há hốc miệng.
Không thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí còn nói lắp: "Hạ Tri Chu, anh có bị khùng không?"
Nhưng hắn không hề tức giận, những ngón tay vừa lau khô ráo vòng qua eo tôi: "Lê Vãn, vậy em vui không?"
Đừng nói nữa.
Anh đừng nói nữa.
Kích thích quá rồi.
Thôi toang, tôi không phải là biến thái đấy chứ?
Tôi vội vàng che giấu sự bối rối, tôi lại nói: "Anh nhìn bạn gái mình tình tứ với người khác mà không thấy khó chịu sao?"
Hắn ôm c.h.ặ.t t.a.y tôi hơn: "Chẳng phải hai người không hề tình tứ à?"
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
"Lê Vãn, em nghĩ tôi nhìn hai người để làm gì?"
Có lẽ do hắn đến quá gần, hoặc có lẽ do mùi nước hoa trên người hắn quá dễ chịu, hoặc có lẽ do khuôn mặt hắn ở cự ly gần quá đẹp.
Tim tôi đập thình thịch như trống.
18
Nhưng thực ra tôi không hiểu sự ám ảnh của Hạ Tri Chu dành cho tôi lắm.
Lúc trước tôi và hắn cũng không nói chuyện nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cam-sung-thai-tu-gia/chuong-5.html.]
Mặc dù thường gặp nhau trong các buổi tiệc tối và tụ tập.
Nhưng bên cạnh hắn luôn có vô số những người phụ nữ xinh đẹp.
Vì vậy, dần dần lời đồn về sự phong lưu đa tình của hắn cũng lan truyền.
Lại thêm việc chưa bao giờ thấy hắn thừa nhận ai là bạn gái.
Nên trong giới ai cũng nói Hạ Tri Chu chỉ ham vui chơi qua đường.
Do đó, tôi mới cố gắng hết sức không quan tâm đến chuyện tối hôm đó.
Nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ hắn có trách nhiệm hơn tôi nhỉ?!
Người tồi tệ lại thành tôi rồi?!
19
Nhưng dù biết có thể Hạ Tri Chu có vài phần chân thành với mình, tôi cũng không muốn ở bên hắn.
Hắn quá chói sáng, đến gần sẽ bị bỏng.
Lúc nhỏ tôi không hiểu được điều này.
Vào ngày sinh nhật sáu tuổi của Hạ Tri Chu do Hạ gia tổ chức, tôi đã tiến đến gần người chói sáng nhất.
Có lẽ Hạ Tri Chu hồi nhỏ dễ lừa gạt nên chúng tôi rất dễ trở thành bạn bè.
Người chị được cưng chiều hơn ở nhà lại không nhận được lấy một ánh mắt của Hạ Tri Chu.
Tôi bắt đầu đắc ý, thậm chí không kiềm được mà khoe khoang.
Tôi nghĩ, bố thích chị, tất cả mọi người đều thích chị thì sao chứ.
Cũng có người thích em hơn.
Rồi tôi bị chị tát một cái.
Chị hơn tôi hai tuổi, cao hơn cả một cái đầu.
Tôi đánh không lại, nhưng vẫn cố gắng chống trả.
Sau đó tôi lại bị tát nhiều hơn.
Chị nói: "Mày chỉ là con hoang, loại dở hơi, có gì mà khoe khoang với tao?"
Chị nói: “Mẹ mày là tiện nhân, mày cũng là tiện nhân. Chỉ là loại đĩ điếm thích quyến rũ người khác.”
Bố lạnh lùng nhìn từ xa.
Tôi nghĩ, bố không yêu con, vậy tại sao lại sinh con ra?
Và thế là tôi tỉnh ngộ.
Sau đó, tôi xa lánh Hạ Tri Chu.
Rồi trở thành bạn bình thường với hắn.
Có vẻ như hắn đã giận tôi một thời gian.
Hạ Tri Chu lúc đó còn trẻ con, không thể che giấu cảm xúc như bây giờ.
Mỗi lần gặp tôi, hắn lại khẽ khàng hừ lạnh.
Cũng không thèm nhìn thẳng vào mặt tôi.
Tôi biết, hắn đang chờ tôi xin lỗi.
Chờ tôi quay lại làm bạn với hắn.
Tôi cũng muốn vậy.
Nhưng cái giá của việc có bạn bè là ăn tát.
Đó là cái giá quá lớn.
Thôi quên đi.
Cũng như bây giờ vậy.
Thôi thì quên đi.
20
Có vẻ như không dễ gì để Hạ Tri Chu từ bỏ tôi.
Tôi không thể tưởng tượng nổi, hắn đã có thể dàn dựng vở kịch kỳ lạ đó vì tôi, vậy rốt cuộc chuyện gì phải xảy ra thì hắn mới chịu từ bỏ tôi?