Cẩm Nhân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-02 21:49:43
Lượt xem: 295
Tôi là một nữ minh tinh quốc dân kỳ cựu, đã dốc hết tài nguyên để nâng đỡ con trai mình thành “thế hệ ngôi sao thứ hai” đỉnh lưu.
Kết quả là nó lại yêu người em kế không cùng huyết thống, ép tôi phải lăng xê người trong lòng của nó, cuối cùng không tiếc lấy cái c.h.ế.t nhảy sông để uy h.i.ế.p tôi.
Tôi c.h.ế.t đuối lúc cứu nó, phản ứng đầu tiên của nó là ôm chặt cô em kế vào lòng: "Giờ thì không ai ngăn cản chúng ta đến với nhau nữa."
Tôi tức đến mức nắp quan tài cũng không giữ nổi, trực tiếp trùng sinh.
Lần này, con trai tôi lại dắt tay cô em kế đứng trước mặt tôi: "Mẹ không để Mạt Mạt diễn vai nữ chính, con sẽ đi nhảy sông."
Tôi mỉm cười: "Nhảy đi, nể tình mẹ con với nhau, mẹ sẽ ném thêm mấy cái bánh ú xuống sông cho con!"
1
"Tại sao không thể để Mạt Mạt diễn vai nữ chính? Rõ ràng mẹ có thể lăng xê cho em ấy mà!"
Tôi tỉnh lại, đúng lúc gặp con trai Tề Côn đang gào thét trước mặt tôi, nước bọt của nó gần như sắp phun hết lên mặt tôi.
Một cô gái mặc váy trắng sợ hãi trốn sau lưng nó, kéo kéo tay áo Tề Côn: "Tiểu Côn, anh đừng vì em mà làm căng với dì..." Vẻ mặt đáng thương của cô ta càng làm tăng thêm sự tức giận của Tề Côn, chỉ thấy nó nắm c.h.ặ.t t.a.y cô gái, ném lại một câu: "Nếu mẹ không để Mạt Mạt diễn vai nữ chính, vậy thì bộ phim này con cũng không diễn nữa!"
Nói xong, nó kéo cô gái đi rồi đóng sầm cửa lại.
Bóng lưng cuối cùng đó, trông thật đắc thắng.
Không trách Tề Côn tự tin như vậy, nó chắc chắn tôi không dám lấy tiền đồ của nó ra đùa giỡn - bộ phim này là do tôi tỉ mỉ “đo ni đóng giày” cho nó, giai đoạn đầu đã đầu tư 60 triệu, chính là để nó có thể để lại tác phẩm tiêu biểu trong giới điện ảnh.
Kiếp trước, tôi quả thật sau khi nó đập cửa bỏ đi, đã lo lắng gọi điện cho nó, cầu xin nó đừng giận dỗi, mau chóng quay lại, dù sao đoàn phim trên dưới mấy trăm người đều đang đợi nó khai máy.
Nhưng lần này, tôi sẽ không làm vậy nữa.
Lý do rất đơn giản, tôi đã trùng sinh.
Cô gái mặc váy trắng vừa rồi, là bạn học cấp ba của Tề Côn, tên Đường Mạt.
Trong cuộc hôn nhân của tôi và bố Tề Côn là Tề Mông, luôn là tôi lo việc ngoài, Tề Mông lo việc nhà, tôi ở bên ngoài dốc sức kiếm tiền, Tề Mông phụ trách chăm sóc gia đình.
Thế nhưng Tề Mông đã sớm ngoại tình từ mấy năm trước, đối tượng ngoại tình của hắn, chính là mẹ của Đường Mạt.
Là con trai tôi, Tề Côn từ mấy năm trước đã biết hành vi đồi bại của bố nó nhưng vì bản thân nó thích Đường Mạt nên vẫn luôn giúp Tề Mông giấu giếm tôi, vừa giấu vừa yêu cầu tôi dùng quan hệ và tài lực của mình để trải đường cho nó.
Cứ như vậy, bố con Tề Mông và mẹ con Đường Mạt, bốn người này đã lừa dối tôi nhiều năm.
Tôi cho đến lúc c.h.ế.t vẫn luôn bị lừa gạt, không ngừng đem tài sản và tài nguyên của mình cung cấp cho người chồng đã sớm thay lòng và đứa con trai "trời đánh" của tôi.
Sống lại một đời, tôi tuyệt đối không đi vào vết xe đổ đó nữa.
Tôi vừa suy nghĩ xong thì trợ lý liền vội vàng chạy đến bên cạnh tôi: "Phải làm sao đây, chị Lâm, hay là em đi tìm Tề Côn?"
Tôi im lặng một lúc, lắc đầu: "Không cần, không phải nó nói nó không muốn diễn sao? Vậy thì đừng diễn nữa."
Trợ lý ngây người, hoàn toàn không tin tôi sẽ đưa ra quyết định như vậy.
Ai cũng biết, tôi luôn yêu thương nhất đứa con trai này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cam-nhan-odwj/chuong-1.html.]
Bởi vì tôi luôn cảm thấy mình bận rộn với sự nghiệp, không thể đồng hành cùng nó trưởng thành, cho nên sau khi Tề Côn nói với tôi nó muốn làm diễn viên, tôi đã tỉ mỉ vạch ra con đường cho nó, dốc hết tất cả tài nguyên tốt nhất để lăng xê nó, một lòng một dạ bù đắp cho nó.
Nếu Tề Côn không diễn nam chính của bộ phim này, vậy thì những đầu tư trước đây của tôi vào nó, đều đổ sông đổ biển hết.
Giờ phút này, trợ lý vô cùng nghi ngờ lỗ tai của mình: "Ý của chị là..."
Tôi gật đầu, khẳng định: "Hoãn khai máy, thay nam chính."
Thời điểm tốt nhất để chấm dứt một sai lầm là hai mươi năm trước, tiếp theo là hiện tại.
Tề Côn, lần này mẹ sẽ không cho con cơ hội nữa.
2
Sáng sớm hôm sau, tôi đến công ty.
Đi ngang qua phòng tài vụ, đúng lúc nhìn thấy Tề Côn ở bên trong.
Tôi lập tức đi vào.
Tề Côn thấy tôi đi vào, quay mặt đi, giọng nói lạnh nhạt vang lên.
"Mẹ đến cầu hòa sao? Nói cho mẹ biết, không để Mạt Mạt làm nữ chính, con sẽ không diễn."
Giọng điệu nói chuyện của nó, cứ như thể nó là ảnh đế quốc tế, người ta phải cầu xin nó mới chịu nể mặt tham gia.
Tôi gần như bật cười.
Ai đã cho Tề Côn tự tin đến vậy?
Là diễn xuất vụng về của nó hay là liên tục đọc sai lời thoại?
Có lẽ đều không phải, mà là sự nuông chiều của người mẹ ngốc nghếch là tôi.
Tôi không để ý đến Tề Côn mà bình tĩnh nhìn sang giám đốc tài chính bên cạnh: "Tề Côn đến đây làm gì?"
Giám đốc tài chính trả lời tôi: "Thanh toán."
Tôi cầm lấy các hóa đơn thanh toán trên bàn, liếc nhìn qua.
Không phải là đưa Đường Mạt đi ăn tối dưới ánh nến thì là mua cho Đường Mạt đủ loại hàng hiệu, lớn nhỏ cộng lại gần một triệu.
"Không thanh toán được." Tôi nhét tất cả đống hóa đơn này vào túi hồ sơ, ném lại cho Tề Côn: "Những thứ này đều không thanh toán được."
"Thẻ tín dụng của con mẹ cũng sẽ khóa lại."
Tề Côn trợn to mắt, như không dám tin.
"Mẹ có ý gì? Uy h.i.ế.p con?"
"Mẹ cho rằng như vậy có thể khiến con ngoan ngoãn quay lại đóng phim?"
Tôi như không nghe thấy, dặn dò trợ lý bên cạnh: "Đem chìa khóa xe thể thao và biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh thu hồi lại, từ hôm nay trở đi, tất cả nhà và xe đứng tên công ty đều không cho Tề Côn sử dụng và tất cả các khoản chi tiêu cá nhân của nó, công ty không thanh toán."
Nói xong, tôi lười nghe Tề Côn gào thét, quay người rời đi.