Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bóng Hình Sau Ký Ức - C3

Cập nhật lúc: 2024-11-17 22:30:51
Lượt xem: 66

Tôi luôn dõi theo anh bằng ánh mắt.  

 

Anh xuất hiện ở đâu, tôi cũng có mặt ở đó.  

 

Khi anh học năm hai, tôi không còn thỏa mãn với việc chỉ nhìn từ xa, muốn có một mối quan hệ thực sự, nên đã nhờ người có trọng lượng giới thiệu tôi với anh.  

 

Nhưng anh từ chối.  

 

Anh nói mình thích một cô gái rất giỏi vẽ tranh thuộc khoa mỹ thuật, tên là Châu Tuyết.  

 

Cô gái đó xinh đẹp, thường mặc váy trắng, đi dạo khắp khuôn viên trường, không ít sinh viên đều gọi cô là "Bạch Tuyết".  

 

Tôi cũng không tệ, từ thời cấp ba đã nhận được thư tình, đến giờ có bảy tám chàng trai trực tiếp hay gián tiếp bày tỏ mong muốn hẹn hò với tôi.  

 

Chỉ là không có ai thành công, vì họ không đủ mạnh mẽ để khiến tôi rung động.  

 

Tôi trách họ không dũng cảm, còn họ lại cho rằng tôi lạnh lùng, khiến người khác e ngại.  

 

Tôi cảm thấy oan ức, tôi không phải là người lạnh lùng.  

 

Tôi chỉ là không biết cách để nhiệt tình.  

 

Cho đến khi gặp Tống Dã, anh khơi dậy mọi sự cuồng nhiệt trong tôi.  

 

Từng tế bào trong cơ thể tôi đều gào thét, muốn có Tống Dã.  

 

Tôi rất thẳng thắn, cũng rất bạo dạn.  

 

Nhưng anh nói anh chỉ cần Châu Tuyết.  

 

Là một cô gái lý trí, khó có lần nào tôi lại trở nên nhiệt huyết vì một chàng trai, nhưng lại nhận về sự lạnh nhạt.  

 

Dù có tiếc nuối, tôi vẫn tự ép bản thân phải buông bỏ 

 

Không thể ép buộc bất cứ điều gì, đặc biệt là tình cảm.  

 

Tống Dã không quan tâm tới tôi, tình cảm của tôi cũng dần lụi tắt.  

 

Tắt hẳn trong hai năm.  

 

Giờ đây anh học năm tư, tôi đang học thạc sĩ năm nhất.  

 

Tình cảm vẫn còn, nhưng đã khác trước.  

 

Trước đây là do hormone thúc đẩy.  

 

Giờ đây, sau khi hormone đã rút lui, lý trí tôi lại tán thành.  

 

Tống Dã, diện mạo đẹp, dáng người chuẩn, gia cảnh tốt.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bong-hinh-sau-ky-uc/c3.html.]

Phẩm chất cũng đáng tin cậy, không quan hệ bừa bãi, ngoài tôi ra còn có rất nhiều cô gái theo đuổi, nhưng anh chỉ một lòng theo đuổi Châu Tuyết.  

 

Không đùa giỡn với bất kỳ cô gái nào, cũng không yêu qua loa.  

 

Là kiểu người chung tình. 

 

Yêu đương hay kết hôn với anh đều là lựa chọn tốt.  

 

Vì vậy, khi anh quay lại tìm tôi, tôi liền đồng ý.  

 

Nhưng, tôi không làm muốn "phương án dự phòng".

  

Đã chọn tôi, thì phải thực sự nghiêm túc.  

 

Anh phải thấy rõ An Bình thật sự.  

 

Không thể nhìn qua tôi mà nghĩ tới người con gái khác.  

 

Thế nên, tôi đã dẫn anh đến phòng giải phẫu. 

 

Loại cú sốc thị giác đó đủ để phá vỡ rất nhiều mê chướng.  

 

Bao gồm cả chướng ngại tình cảm.  

 

Đối với Tống Dã, mục đích chính là để phá tan sự mê muội của anh đối với Châu Tuyết.  

 

Với sự giảng giải chi tiết của tôi, tôi nghĩ, trong lòng anh đã vẽ lại hình ảnh Châu Tuyết. 

 

Trước kia là công chúa Bạch Tuyết, giờ thông qua bề ngoài của cô ấy, anh thấy được bộ xương trắng bên trong.  

 

Từ ngoài vào trong, với Tống Dã, Châu Tuyết không còn là Châu Tuyết.  

 

Chỉ là, tôi đã quên. 

 

Tôi, An Bình, cũng không còn là An Bình. 

 

4  

 

Không phải thì không phải thôi.  

 

Tôi thở dài lần thứ mười tám.

  

Xem ra, tôi và Tống Dã định trước không có duyên.  

 

Chỉ còn cách tìm người tiếp theo.  

 

Trong viện có một tiến sĩ mới tốt nghiệp, ứng tuyển làm trợ giảng cho giáo sư của tôi, trở thành phó giáo sư của tôi. Anh vốn định kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp, nhưng hai tháng trước ngày cưới, anh bị bạn gái phản bội. Hai người đã quen nhau 10 năm, nhưng khi công việc của anh đã ổn định thì bạn gái lại chia tay.  

 

Cô ấy nói rằng luôn nghĩ anh sẽ trở thành bác sĩ ngoại khoa, kiếm được nhiều tiền. Không ngờ anh lại muốn ở lại trường làm giảng viên, không kiếm được bao nhiêu. Không kiếm được tiền, nên họ chỉ có thể chấm dứt. Cô ấy muốn tận dụng những năm cuối thanh xuân để tìm kiếm người khác.  

 

Loading...