Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bốc Nhầm Mộ Ở Ngoại - C3

Cập nhật lúc: 2025-02-01 14:02:15
Lượt xem: 11

Truyện Ma: Bốc Nhầm Mộ Ở Quê Ngoại - Tác giả: Hà Văn Hồng 

 

Chương 3

 

Mọi việc cũng đã xong xuôi thu dọn dẹp dàn người cũng rời khỏi nghĩa địa u ám đó giờ này đã ba giờ sáng rồi, nhanh chóng ai về nhà đấy...

 

Cậu Vượng và bố Dung về tới nhà lao vội vào nhà tắm kị cọ khắp người, khoảng mấy giây sau quần áo thơm tho sạch sẽ hai người chèo leo lên giường ngủ ngay , lúc này trong nhà đã ngủ hết riêng phía ngoài nhà đèn vẫn để sáng quắc...

 

Bố Dung tay lạnh tê tái sun cái nết vào, người anh rể và đứa em cậu cũng đã đắp xong cái chăn vẫn cảm thấy lạnh, thì đúng thế mới đắp làm gì đã ấm luôn...

 

Nằm chưa được lâu bỗng cánh cửa sổ bật tung gió lùa vào làm hai người có phản ứng, lật chăn ra cậu Vượng nhìn thấy có một bóng người già nua đứng phía cửa sổ tay chống gậy đội cái nón che hết mặt tóc xoã xuống nhìn gợi cho cảm giác hãi hùng, ớn lạnh đốt sống lưng...

 

Cậu Vượng tưởng ai ngồi dậy nhoay mắt để xem quả nhiên không thấy gì nữa nghĩ bụng:

 

Có lẽ nào mình nhìn nhầm không nhỉ?

Chắc vậy rồi! Tự nói tự trả lời sau mãi lại nằm xuống ngủ tiếp, chưa được lâu một lần nữa bị đánh thức bởi một tiếng gọi:

 

Vượng ơi, con bốc nhầm mộ rồi? Nghe rồi như kiểu chưa nghe, Cậu Vượng nhay nhó chửi trong khi mắt vẫn còn nhắm:

 

Cha tiên sư đứa nào gọi cái gì đấy, đã mệt cứ không để người ta ngủ yên, nói xong anh lại nghe một tiếng động sột soạt ngoài thềm đó là tiếng bước chân người hay sao ý, một cái gõ vào cửa làm phát ra tiếng động mà lạ thay chỉ có cậu Vượng nghe thấy mà dậy mở cửa, cánh cửa hé toang chẳng nhìn thấy gì giọng càu nhàu:

 

Mả mẹ đứa mất dạy nào đêm khuya cứ đi trêu người ta, c.h.é.m c.h.ế.t con cụ chúng bay bây giờ, khoá cửa vào quay trở lại bên trong lần nữa một tiếng đập tay vào cửa vang lên, cậu Vượng tức quá chạy ra mở cửa bất ngờ, cậu nhìn rõ một người mặc áo nâu đội nón tay cứ vẫy, cậu Vượng chửi:

 

Này cái bà kia, đêm khuya không chêu kiểu đấy nhá, bà còn làm vậy đừng trách thằng này, vừa dứt câu tiếng chó sủa inh om lên bóng người kia chẳng thấy nữa cậu Vượng cũng kệ mẹ đi vào và thiếp đi lúc nào cũng không biết...

 

Tiếng gà gáy thanh nhẹ thuần khiết của buổi sáng làm cho không khí dễ chịu, Dung đang còn ngáp thì một tiếng nói thỏ thẻ vang lên:

 

Hồng
Hà Văn Hồng

Dung ơi con dậy chưa, tí ra quán mua cho mợ bao t.h.u.ố.c lá tí hương và chút hoa quả, nghe vậy cô buộc phải nhào dậy cầm lấy tờ tiền một mạch chạy đi...Chẳng như mọi lần cô mãi mới dậy sao hôm nay lạ thế nghe gọi cái bật dậy luôn....phải chăng lần nào cũng thế để chẳng phải bị nói...

 

Cái quán rất xa hàng vạn ki-lô-mét làm cho việc đi nhanh cũng khó..

Hôm nay là ngày thứ hai bốc mộ, vừa trải qua một ngày mà mọi thứ xáo trộn ở nhà thì tiền trui ra hết ở ngoài thì mọi người mệt mỏi khó chịu người ê ẩm đau nhức...

 

Cho đến 7 rưỡi thì vài người di chuyển ra nghĩa địa để hoàn thành nốt công việc còn lại xây xát...

Mỗi người một chân một tay phụ giúp đỡ nhau, sau cùng dẫn đến việc đã xong gần như 100% , ...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/boc-nham-mo-o-ngoai/c3.html.]

Một tiếng hò hét: 

Về thôi các chú ơi, ?

Mọi người hấp hả cùng nhau ra về...?

 

Trên đường về cậu Vượng có nói mới mấy người giúp đỡ gia đình cậu:

 

Tí sang nhà ăn cơm cùng em nhé? Nhớ phải sang đấy..

Được rồi...

 

Trở lại giờ này bóng một gầy một béo đã thấy ở ngôi nhà thân yêu quen thuộc, cơm canh phải đến lúc cậu Vượng kêu thì mẹ Dung và Mợ Lan mới cắp đ.í.t đi làm ..

 

Bên ngoài cổng có tiếng chó sủa không ngớt đưa hai đôi mắt đang hằn đỏ nhìn nhận ra là mấy người vừa giúp gia đình anh, mặt bắt đầu rạng rỡ tươi rói ra đón chào...

 

Ông Liêm đã già, ông già tuổi chứ không già sức khỏe ông vẫn uỳnh uỵch đi lại từng bước , bước nào chắc bước ấy...

Năm nay ông tròn 75 nồi bánh chưng, râu tóc bạc cùng cái đầu hói trông ông hài hước khi tiếp xúc với mọi người, ông rất quý trọng con cháu, bạn bè thấy khách đến nhà lụ khụ ông Liêm hớn hở ra đón...

 

Đã ngồi vào mâm là phải say, người anh rể và đứa em cậu lất ngất say nặng từng lần đi loạng choạng không vững phải nhờ đến sự trợ giúp thì may ra mới không còn uốn lượn như tàu hoả nữa...

 

Nằm pê pết trong giường Cậu Vượng mơ thấy có một người phụ nữ già nua nhìn bộ đồ từ thời xa xôi rồi, hóa ra là người mà cậu Vượng thấy tối qua, hôm nay người ấy đứng sát giường bỏ cái nón lá rách khiến cậu hốt hoảng tim như đang đập vậy trước mắt là một vẻ mặt nhăn nheo đen sì như than mắt miệng mũi biến dạng trông quái dị kinh rợn làm sao, người đó cứ nói xì xà xì xồ cái gì mà không nghe rõ, chợt người đấy dí sát mặt vào mặt cậu làm cho cậu Vượng la hét...

 

Một cái đập vào mặt làm cậu Vượng trở về thực tại hơi men như đã tan mở dần mắt liếc nhang liếc dọc thì nhìn thấy đó là cái chân của người anh rể vừa phang vào mặt mình, trời ơi nó đau như trời ráng không thể nào tả nổi cảm giác đó...

 

Đứng dậy ra phía bàn lật đật tìm cái điếu cày và chiếc bật lửa mồi lên đưa mồm vào cái điếu dít từng chàng nghe thật phê sau tạo ra một làn khói mờ đục cảm giác nhẹ nhõm hết người...

 

Chiều xuống mọi đồ đạc bàn ghế bát đũa được mang đi trả và trả lại không khí thoáng đãn như trước...

 

Vợ chồng Anh chị Tuấn Anh ở lại vài ngày xong mới về, giờ về cũng chẳng làm gì vì đang là ngày nghỉ lễ cuối năm...

 

Trời chợt trở gió lại tất cả mọi người lạnh cóng vội xuống bếp sưởi ấm và nói chuyện vui vẻ với nhau đoạn cậu Vượng mơ thấy có một người phụ nữ đem kể cho tất cả, ai nghe xong cũng chỉ kết luận thần hồn nát thần tính mê sảng linh tinh say quá nên mơ rườm...

 

Có lẽ là vậy, nên cậu Vượng cũng quên luôn.

Bố Dung lên tiếng:

 

Còn tiếp

 

Loading...