BỊ ÉP NGHỈ VIỆC TRONG THỜI KỲ MANG THAI, TÔI QUYẾT ĐỊNH ĐỐI ĐẦU VỚI SẾP - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:14:00
Lượt xem: 3,535
**5**
Trên đường về nhà, điện thoại tôi reo liên tục.
"Chị Nghiêm, chị thật là ngầu! Nhưng sao đột ngột thế, chị bị đuổi việc rồi à? Thế thì 156 ngày nghỉ thai sản có lương và trợ cấp sinh đẻ của chị coi như mất trắng sao?"
"Tổng giám đốc Ninh đúng là kẻ xấu, cứ tiếp tục thế này, nhân tài sẽ bị đuổi hết, công ty sắp phá sản rồi sao?"
"Thật đáng sợ, hôm trước em cũng bị gọi lên gặp, chị Nghiêm, em có thể cùng chị xin trọng tài không?"
…
Đó là nhóm chat nhỏ tôi lập ra cho tiện liên lạc, mấy người bạn đồng nghiệp đều tỏ ra bất bình thay tôi.
Tôi đang định gõ chữ an ủi họ thì tin nhắn mới hiện lên:
"Nghe nói hôm nay em làm loạn ở công ty? Em thất nghiệp rồi sao?"
"Suy nghĩ thật nông nổi, công việc quan trọng lắm, hay là bỏ đứa con đi. Quay lại xin lỗi và nhận lỗi, em còn có thể đi làm tiếp."
Cả ngày đối phó với công ty cũng không khiến tôi đau đớn bằng hai câu nói này.
Chuyện rắc rối với công ty xảy ra đột ngột, tôi chưa nói gì với anh ta.
Vậy mà anh ta biết ngay lập tức.
Lại còn đứng rõ ràng ở phía đối lập với tôi.
Gần như ngay lập tức, tôi liên tưởng đến Ninh Ngọc.
Vốn là hai người không liên quan, làm sao có thể có liên hệ được?
Tôi nhắn lại, "Sao anh biết nhanh thế?"
Đầu kia hiển thị "Đang nhập" rất lâu, rồi gửi lại một tin nhắn thoại.
"Em điền số điện thoại khẩn cấp ở công ty là số của anh mà, sếp em gọi cho anh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bi-ep-nghi-viec-trong-thoi-ky-mang-thai-toi-quyet-dinh-doi-dau-voi-sep/chuong-5.html.]
Anh ta đang nói dối.
Tôi điền số liên lạc khẩn cấp ở công ty luôn là của mẹ tôi.
Lúc này, sự ghét bỏ không giấu giếm của Ninh Ngọc đối với tôi lập tức trở nên rõ ràng.
Cả sự xúc phạm của cô ta đối với đứa con trong bụng tôi cũng có nguyên nhân rồi.
Suy nghĩ một lúc, tôi đổi hướng đi về nhà, hẹn bạn thân Tống Nhiên ra uống cà phê.
Tống Nhiên là một luật sư nổi tiếng trong ngành, hồi thành lập phòng pháp chế công ty, từng nhờ tôi dùng quan hệ kéo cô ấy về.
Nhưng vì mức lương quá thấp, tôi từ chối ngay.
Trong lúc chờ ở quán cà phê, tôi nhắn tin kể lại toàn bộ sự việc.
"Công việc thì dễ giải quyết, cậu đã thu thập đủ chứng cứ, thắng kiện không khó."
"Quan trọng là, cậu nghi ngờ Trần Lãng ngoại tình với sếp cậu ? Có bằng chứng không?"
Tôi cười chua chát, "Linh cảm của mình có tính không?"
Từ nhỏ đến lớn, linh cảm của tôi rất chuẩn.
"Thế này, cậu tìm cách thu thập chứng cứ, bắt gian tại giường hoặc giao dịch tiền bạc. Còn chuyện trọng tài lao động, mình sẽ giúp cậu ."
"Nhưng Nghiêm Hân, nếu điều đó là thật, cậu định thế nào với đứa bé?"
Tôi khuấy cà phê, "Bây giờ người ta hay bảo bỏ cha giữ con mà."
"Đứa bé này, mình chờ đợi năm năm rồi, không thể từ bỏ được."
"Tốt! Nếu kẻ khốn thật sự ngoại tình, lập tức ly hôn! Cậu chuyển đến ở với mình, chúng ta cùng nuôi con!"
Nhìn vẻ nghiêm túc của cô ấy, tôi không nhịn được mà trêu đùa, "Nếu cậu là đàn ông, còn không tới để anh ta tồn tại."
"Ôi trời, mẹ tôi nói đúng, Trần Lãng đẹp trai quá mà, nhìn là thấy không ổn, còn kéo theo bà mẹ mắc Alzheimer nữa, khổ thân cậu ."