Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỊ ĐÁ, TÔI GÀO KHÓC TRONG GIẤC MƠ CỦA TRÙM TRƯỜNG - 2

Cập nhật lúc: 2024-12-13 03:26:05
Lượt xem: 368

4

 

Cẩn thận nghĩ lại thì dạo này trùm trường gặp tai bay vạ gió ất ơ hơi nhiều.

 

Đã bắt người ta xả giận giúp mình lại còn ép dâng hiến cơ thể miễn phí thì đúng là hơi quá đáng.

 

Tính tôi thật thà, cũng không muốn nợ ai nên ngay tối đó tôi rủ trùm trường đi chợ đêm.

 

"Đậu hũ ma bà, đậu hũ lướt ván, đậu hũ non, canh đậu hũ."

 

Một bàn toàn đậu hũ*.

 

(*吃豆腐 - ăn đậu hũ có nghĩa lóng là sàm sỡ) 

 

Đến cả lũ chó ở chợ đêm thấy cũng phải quả quyết bỏ sang bàn khác xin ăn.

 

"Sao rồi? Đủ chưa?"

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Trùm trường híp mắt: "Nhiều đậu hũ như này thì tôi phải cho em sàm sỡ thêm mấy lần nữa đây?"

 

Rõ ràng anh ta đang nghi ngờ phẩm cách của tôi!

 

Tôi có phải loại con gái đòi hỏi cả đêm đâu?

 

À, vấn đề này cũng khó mà nói trước…

 

Các cụ dạy cấm có sai, làm gì thì cũng phải chừa cho mình một đường lui.

 

Thế là tôi đỏ mặt nhưng vẫn đúng lý hợp tình chống chế: "Tôi không thể kiểm soát giấc mơ."

 

"Ai biết được em có phải ngày tơ tưởng đêm mơ mộng không?"

 

"Tôi đảm bảo phẩm cách của mình không lệch lạc."

 

"À, thế tôi có cần nhắc nhở mình bảo vệ bản thân tối nay không?"

 

"... Thôi thôi."

 

Không phải chỉ là nằm mơ đánh bạn trai cũ rồi sờ cơ bụng chút xíu thôi sao?

 

Nghe cứ như đạo đức tôi suy đồi lắm vậy!

 

"Đồ ăn thì có rồi, phải có cả đồ uống nữa chứ. Tôi thấy bên kia có đậu hũ nước đường hoa quế, để tôi đi mua."

 

Trùm trường không chỉ giỏi việc chân tay mà mồm mép cũng rất lanh lẹ.

 

Đấu khẩu thua, tôi chỉ đành chạy trối c.h.ế.t đi mua đồ uống.

 

Trùm trường cười lớn sau lưng tôi.

 

Tôi chạy sang quán trà sữa: "Cho hai ly đậu hũ nước đường hoa quế, thêm đá."

 

Cái mặt nóng rực của tôi cần phải được tản nhiệt.

 

"Sở Huỳnh, sao cô lại ở đây? Vẫn còn độc thân à?"

 

Vừa ra ngoài đã chạm mặt tên khốn Cố Thụy.

 

Liễu Linh Linh ở cạnh hắn trêu ngươi tôi: "Cố Thụy, xem ra bạn gái cũ của anh vẫn còn lụy anh lắm nên mới cố ý tạo cảnh vô tình gặp anh ở đây."

 

Nghe thế, Cố Thụy trừng mắt nhìn tôi: "Sở Huỳnh, tôi và cô đã cắt đứt rồi, tôi cũng đã có bạn gái mới. Mong cô đừng làm phiền chúng tôi nữa.”

 

"Nín, nín, nín liền! Anh chị đúng là trời sinh một cặp, thích diễn thế! Tôi chúc anh chị ba năm hai đứa được chưa! Tự luyến nó vừa chứ, ai rảnh mà bám đuôi hai người!"

 

Hơi lậm tiểu thuyết rồi đấy!

 

Có lẽ nhờ dạo này hay đấu võ mồm với trùm trường nên khả năng đ.â.m bị thóc chọc bị gạo của tôi ngày càng thăng hoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bi-da-toi-gao-khoc-trong-giac-mo-cua-trum-truong/2.html.]

Mọi uất ức tức giận dồn nén từ khi bị đá đến giờ đều bung ra hết.

 

Ai biết Liễu Linh Linh lại cười: "Sở Huỳnh, cô vẫn chưa biết sự thật đúng không? Ba năm trước Cố Thụy vốn định tỏ tình với tôi, ở bên cô chỉ là do nhầm lẫn mà thôi."

 

Tin này như quả b.o.m hạng nặng dội vào lòng tôi.

 

Tôi ngẩng đầu, thái độ của Cố Thụy coi như ngầm thừa nhận.

 

Tim tôi thắt lại.

 

Thừa thắng xông lên, Liễu Linh Linh khẳng định như tạt cả gáo nước lạnh vào mặt tôi: "Ba năm cô ở bên Cố Thụy là cướp duyên của tôi."

 

Tôi còn có thể đáp thế nào đây?

 

"Ô, thế thì có lẽ là tại IQ rồi." Tôi chân thành đề nghị. "Tốt nhất cô cứ kiểm tra lại Cố Thụy đi, chưa biết chừng có khi anh ta cũng lừa cô đó."

 

5

 

Tôi có thể hiểu được diễn biến tâm lý của Liễu Linh Linh.

 

Nếu là tôi thì tôi cũng muốn xem xem kẻ thế chỗ mình suốt ba năm trông như nào.

 

Sau khi gặp tôi, cô ta có vẻ đắc ý lắm. 

 

Nhưng thế thì đã sao, chỉ là mất một gã bạn trai trí tuệ chậm phát triển thôi mà.

 

Tôi cầm đậu hũ nước đường hoa quế bỏ đi.

 

Trùm trường thấy tôi thì nói: "Cô quay lại chậm tí nữa là tôi báo án mất tích rồi đấy."

 

Tôi nhún vai: "Đen đủi dính phải hai đứa dở hơi."

 

Đã qua một lúc lâu nên đá gần như tan hết.

 

Tôi không nói thì chắc tối vẫn mơ thấy rồi trùm trường ở trong mơ cũng sẽ biết thôi, vậy nên tôi kể lại toàn bộ những gì Liễu Linh Linh nói.

 

Trùm trường bật cười, nhưng thấy tôi hơi cáu, anh vội xin lỗi: "Hắn tưởng mình là nam chính tiểu thuyết tình yêu à? Sở Huỳnh, em đừng nghĩ nhiều. Việc này không phải lỗi của em."

 

Tôi cúi đầu nhìn ngón chân.

 

Nghe đâu ba năm trước, Liễu Linh Linh đến thành phố này tham gia thi vẽ, vô tình đứng ở đường nhà tôi. Vì phải lòng cô ta từ cái nhìn đầu tiên nên Cố Thụy đã nhờ người hỏi thăm, biết được trong khu vực đó có nhà tôi.

 

Thế là hắn viết thư tình nhờ bạn gửi giúp.

 

Cứ tưởng mình vừa bị đá đã đủ tệ, ai ngờ vốn dĩ đã chẳng có mối tình nào.

 

Trong mối quan hệ kéo dài ba năm này, tôi bỗng biến thành con hề.

 

Đột nhiên một bàn tay ấm áp xuất hiện và xoa đầu tôi.

 

Trùm trường đến bên cạnh từ bao giờ rồi.

 

Anh xoay người tôi lại thì thầm: "Đừng khóc, không thì mọi người sẽ tưởng tôi bắt nạt em mất. Có muốn khóc thì để tối nằm mơ hãy khóc, ở đó chỉ có mình tôi thôi."

 

Tôi sững sờ, sau đó lập tức ngoạc mồm gào khóc thảm thiết.

 

Tại trùm trường dịu dàng quá, tôi không nén nổi nỗi tủi thân trong lòng.

 

Hôm đó trùm trường đi về với khuôn mặt đen như đ.í.t nồi, tôi lẽo đẽo theo sau túm vạt áo anh không buông.

 

Tôi cứ thế khóc thê thảm cả đoạn đường về ký túc xá.

 

Rất nhiều người ngoái đầu nhìn.

 

Diễn đàn trường cũng thảo luận: "Trời ạ, hôm nay trùm trường lại bắt nạt người khác!"

 

Tối đó, tôi lại mặt dày mơ thấy anh...

 

Loading...