Bí ẩn những chiếc ghế n ổ - Chương 20 - END
Cập nhật lúc: 2025-01-15 19:05:49
Lượt xem: 58
Hóa ra vít có mầm bệnh biến thể, vì vậy những người bị thương do mảnh vụn không bị nhiễm bệnh.
Suy nghĩ một hồi, tôi cảm thấy nhẹ nhõm: "Vậy người ch ôn Mục Lập Nhân dưới đất là viện trưởng đúng không?"
"Anh đoán đúng rồi. Ông ta thu hồi toàn bộ ghế mà ông chủ sản xuất, tiêu hủy tất cả chứng cứ, thi êu r ụi tất cả các bệnh nhân mắc bệnh phong. Sau khi t.ự s.át cũng không phải lo bị phát hiện bí mật gia đình. Nhưng ông ta không ngờ xá c mèo cũng có mầm bệnh phong, bạn nói đó có phải là số mệnh không?"
Trà Sữa Tiên Sinh
"Viện trưởng t ự s át là vì ông ta nhận ra tôi đã đẩy ông ta vào đường cùng."
Tôi hừ một tiếng, "Cuốn sách đó do em cố ý để tôi thấy được chỗ giấu phải không?"
"Tuỳ anh nghĩ sao cũng được."
Tiểu Nam nói với vẻ thờ ơ, "Viện trưởng của các anh cũng là người lương tâm mù quáng, trong những năm qua, sáp x ác chets cũng là ông ta cung cấp cho ông chủ. Ông ta ch ôn ông chủ dưới đất để lấy sáp xá c chets, là để xem sáp này có gì đặc biệt. Ngày hôm đó, ông ta gọi em đến văn phòng viện trưởng là để dụ dỗ em làm việc cho ông ta."
Tôi ngạc nhiên: "Những món đồ nội thất các em sản xuất trong những năm qua cũng được phủ sáp x ác chets sao?"
"Đúng vậy, nếu không thì sao lại bền đến thế?”
“Còn lớp niêm phong của ghế máy tính cũng vậy. Nhưng không phải sáp của bệnh nhân phong, vì hiện giờ không dễ tìm bệnh nhân phong, chỉ là dùng xá c không chủ để chế tạo sáp. Sau khi thử nghiệm hiệu quả rất tốt. Viện trưởng của các anh có được những thứ này không khó, hiệu quả thực tế cũng không khác nhiều."
Tiểu Nam thở dài giả vờ, "Ôi, tổ tiên nhà họ Mục thật sự đáng thương, lại mắc bệnh phong. Nhưng bệnh của ông chủ thật kỳ lạ, ông ta không tiếp xúc với v i khu ẩn mà vẫn bị bệnh, có phải bệnh phong của gia đình họ có thể di truyền không?"
"Em rất thông minh, nói đúng trọng điểm."
Tôi ngồi mệt mỏi bên giường, "Em đứng một bên xem trò vui, tranh thủ lợi dụng tôi rồi bỏ đi xa. Nhưng đã đi rồi, sao vẫn gọi điện để giải thích với tôi?"
"Có những chi tiết cảnh sát chắc chắn khó điều tra, anh có thể nói với họ, có thể coi như em đã lập công."
Tiểu Nam nói nửa thật nửa giả, "Nếu sau này nhớ anh quá, em về nước gặp anh thì có thể được giảm án."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bi-an-nhung-chiec-ghe-n-o/chuong-20-end.html.]
"Đừng nghĩ đến tôi, tôi biết tâm của em cao hơn trời."
Tôi cắt đứt, "Sớm muộn gì em cũng sẽ làm trời sập. Tâm càng cao, dũng khí càng lớn, không phá sản không chịu dừng lại."
"Tài sản của em hiện tại vẫn chưa tiêu hết đâu."
Tiểu Nam tự mãn nói, "Gần đây em còn kiếm được một số tiền lớn. Đổi lấy số vốn cuối cùng ông chủ để lại… Để số vốn này có thể quy đổi, em phải làm mọi cách để gia đình các nạn nhân trong vụ hỏa hoạn không tiếp tục điều tra… À, tôi sắp lên máy bay rồi, em định đi đến quốc gia không ký hiệp ước dẫn độ, vậy mới có cảm giác an toàn."
Hóa ra là cô ta làm! Tôi gọi vài lần không có phản hồi, giận dữ cúp máy.
20
"Nửa năm qua, Tập đoàn Cao Tường lại tái sinh thị trường nội thất của thành phố! Với giá cả bình dân nhất, đưa ra những món đồ nội thất bền nhất là lý tưởng của chúng tôi! Nguyên liệu chính của đồ nội thất của chúng tôi đều là nguyên liệu tự nhiên không ô nhiễm, chất lượng tuyệt đối đáng tin cậy!"
Trên màn hình tivi, một người đàn ông ăn mặc sang trọng phát biểu với giọng nói như sấm, nước miếng văng khắp nơi.
Nguyên liệu tự nhiên không ô nhiễm…
Sáp x ác chets có phải cũng phù hợp với tiêu chuẩn này không?
Hạ Sư Nam trong cuộc gọi đã nhắc đến số vốn cuối cùng của Mục Lập Nhân, cô ta chắc chắn đã bán công thức sáp x ác chets cho các nhà sản xuất nội thất khác!
Tôi chăm chú nhìn người đàn ông trên tivi.
Ông ta tràn đầy vui vẻ, trên trán lộ ra vài nốt mụn đỏ.
HẾT
#trasuatiensinh