BÉ CƯNG TRONG LÒNG LÃO ĐẠI - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-11-15 21:51:33
Lượt xem: 21
Lục Trạch nhìn tôi như đang chờ đợi , sau đó xoay người đóng cửa lại .
Vào lúc cánh cửa khép lại , cảm xúc phút chốc bùng phát
Tôi phải nói với anh ấy như thế nào đây ?
Cún_126
Chúng tôi chỉ vừa mới bắt đầu ...... Tôi không dám nói cho anh biết về cuộc sống đáng xấu hổ của mình .
Tôi phải thừa nhận tôi bị mẹ ruột vứt bỏ ?
Hay là vì là con gái nên trở thành cây hái tiền của mẹ ?
Hoặc là ...... không còn ai yêu thương tôi nữa ?
Tôi ngồi bệt xuống sàn , nước mắt tuôn ra không kiểm soát .
Cảnh cửa đột nhiên mở ra , một vòng tay ấm áp ôm lấy tôi .
" Bảo bối , đừng khóc . Anh sai rồi "
Được anh ôm vào lòng không hiểu sao khiến tôi muốn khóc to hơn
" Hức .... không phải.... không phải nói là đi rồi à..... anh quay lại làm cái gì .....huhuhu "
Lục Trạch ngày càng ôm chặt hơn
" Ngoan , đừng khóc có được không ? Khóc làm tim anh sắp vỡ vụn rồi ."
" Nếu em không muốn nói thì chúng ta không nói nữa . Không khóc nữa , chúng ta đi ăn khuya nào ."
Lục Trạch ôm tôi lên . Cằm tôi tựa lên vai anh , cả người cứ như thế bị nhấc bổng lên .
Thấy tôi nín khóc , anh khẽ thở phào một hơi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/be-cung-trong-long-lao-dai/chuong-15.html.]
" Em muốn ăn gì ? " Lục Trạch ân cần hỏi tôi
" Anh nấu gì thì là cái đó đi " Tôi nằm lì trên người anh
Chúng tôi đã yêu nhau được nửa năm
Ban đầu tôi vẫn còn khá sợ hãi tiếp xúc thân mật
Nhưng Lục Trạch rất táo bạo và nhiệt tình
Tôi tức giận anh sẽ đến làm nũng , ôm tôi nói rất nhiều lời sến súa
Tôi lười ăn thì anh sẽ ép tôi đi ăn cơm , không ăn sẽ bị hôn
Thỉnh thoảng anh sẽ đến nhà tôi xem tivi , khi đó tôi sẽ làm bài còn anh thì nằm lên chân tôi để xem
Đôi khi đến cả tôi cũng không thể ngờ được , một người đàn ông cao hơn 1m8 , được mệnh danh là đại ma đầu của trường lại ôm lấy tay tôi cũng nịu gọi bảo bối .
Lâu dần tôi cũng quen với việc dính người và phụ thuộc vào anh ấy
Nhưng trong lòng tôi vẫn luôn có rào cản .
Chính là hoàn cảnh của tôi
Đang mải mê nghĩ ngợi thì sườn xào chua ngọt đã được đem đến trước mặt .
Dù sao cũng nhịn từ chiều đến nửa đêm , tôi ăn hết phần sườn một cách ngon lành
Lục Trạch chỉ ngồi nhìn tôi ăn , trên mặt anh ánh lên vẻ sủng nịnh và cưng chiều .
Chỉ có ở trước mặt anh ấy , tôi mới có thể vui vẻ như lúc còn nhỏ .