Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 20
Cập nhật lúc: 2025-02-01 06:03:13
Lượt xem: 2
Khương Trà thoải mái dễ chịu mà nằm ở trên sô pha xem phim hoạt hình, ôm que cay gặm đến hăng say.
Tạ Vinh Sinh lấm lét mon men lại gần Khương Trà, ánh mắt sáng rỡ khóa chặt vào túi đồ ăn vặt trong tay nàng. Mấy lần thử lén lút thò tay trộm lấy một miếng, nhưng lần nào cũng bị Khương Trà không thèm nhìn mà gạt tay hắn ra chính xác như có mắt sau lưng.
Tạ Vinh Sinh sững sờ, cảm thấy chuyện này quỷ dị không thôi.
Không cam tâm, hắn quyết định liều mạng vươn cả hai tay cướp đoạt. Nhưng ngay lúc ngón tay hắn vừa chạm vào gói đồ ăn—
"Phụt—!"
Một búng m.á.u đỏ tươi từ miệng Khương Trà phun thẳng vào người hắn!
Tạ Vinh Sinh trợn tròn mắt, cứng người, toàn thân run rẩy. Hắn cúi đầu nhìn vết m.á.u loang lổ trên áo mình, sau đó cứng ngắc quay sang cầu cứu Tạ Cửu Đường:
"Cửu thúc... Ta... Ta thật sự không chạm vào nàng mà!"
Hắn vội vàng nhét lại túi đồ ăn vặt vào tay Khương Trà, nuốt nước bọt, lắp bắp: "Ngươi, ngươi đến mức này sao? Ta chỉ muốn cướp một gói đồ ăn thôi, ngươi có cần tức đến hộc m.á.u thế không?!"
Khương Trà giơ mu bàn tay lau m.á.u trên miệng, ánh mắt lóe lên một tia sắc bén. Nàng l.i.ế.m môi, đột ngột đứng dậy.
Tạ Vinh Sinh chưa kịp phản ứng đã bị nàng nhẹ nhàng đẩy một cái, bay thẳng ba mét, đáp gọn vào lòng một vệ sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/20.html.]
Bầu không khí rơi vào im lặng c.h.ế.t chóc.
Tạ Vinh Sinh sững sờ, đầu óc trống rỗng.
Khương Trà mà hắn biết trước kia, chỉ cần thấy một con sâu trong cặp sách cũng có thể sợ đến mức bật khóc nức nở. Bây giờ lại có thể tiện tay đẩy hắn bay xa như vậy?!
"Run rẩy quá..." Tạ Vinh Sinh cảm thấy răng nanh của mình cũng đang va lập cập vào nhau.
Xuân về an khang, thịnh vượng đầy,
Lộc tài vạn sự, phúc như mây.
Chúc cho gia đình hòa thuận vui,
Mừng Tết sum vầy, trọn niềm say.
Khương Trà không thèm để ý đến hắn, quay về bàn trà, lấy ra một xấp bùa vàng vừa nhờ vệ sĩ mua về.
Tạ Cửu Đường ban đầu còn định kêu bác sĩ kiểm tra cho nàng, nhưng thấy nàng bình tĩnh như không có gì xảy ra, hắn cũng tạm gác lại sự lo lắng.
Khương Trà vẽ một loạt ký hiệu ngoằn ngoèo trên bùa, sau đó chấm chút m.á.u từ mu bàn tay, tô vẽ thêm vài đường. Vẽ xong, nàng đi một vòng quanh phòng khách, cuối cùng dừng lại ở cửa sổ phía Tây Nam, nhẹ nhàng hất tay, lá bùa lập tức đứng yên giữa không trung.
Nàng khẽ niệm chú, hai ngón tay búng nhẹ. Lá bùa lập tức bén lửa từ đuôi, bay ra ngoài, hóa thành một luồng bạch quang rồi biến mất trong màn đêm.
Mọi người há hốc mồm.
Ngoại trừ Tạ Cửu Đường vẫn bình tĩnh như thường.
Hắn sớm đã cảm thấy nàng không phải người bình thường. Từ lúc thấy nàng vẽ bùa hình ong lá đã đoán được điều này. Chỉ là giờ tận mắt chứng kiến, hắn càng thêm tin chắc... Có lẽ, lời nàng nói về việc giúp hắn đứng lên trong nửa năm là thật.