Bạn Trai Tôi Thích Đóng Vai Người Tốt - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-20 15:07:35
Lượt xem: 209
1
Hương vị cay nồng đột ngột xộc vào mũi khiến tôi tỉnh táo hẳn.
Bạn trai tôi, Châu Thanh Nghiên, đang chỉ vào thực đơn hỏi tôi: "Chọn lẩu cay hay lẩu uyên ương?"
Lúc này, tôi mới nhận ra, tôi đã tái sinh.
Tái sinh trở về thời điểm bắt đầu của kết cục bi thảm kiếp trước.
Nhớ lại tình cảnh thảm khốc kiếp trước, tôi không kiềm chế được mà bật cười ra tiếng nhưng càng cười, nước mắt lại vô thức lăn dài trên má.
Ông trời vẫn đứng về phía tôi!
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, dáng vẻ đàng hoàng, thân hình cao ráo nhưng ai mà ngờ được rằng đằng sau vẻ ngoài anh tuấn ấy lại ẩn chứa một trái tim độc ác đến nhường nào.
Kiếp trước, chính vì anh ta đã đẩy tôi ra để ngăn cản tai họa cho người khác, tôi mới rơi vào kết cục c.h.ế.t thảm trong đau đớn.
Còn anh ta thì sao? Vừa có được danh tiếng vừa có một gia đình hạnh phúc. Nhưng tại sao chứ?
Kiếp này, tôi sẽ khiến anh ta sống không bằng chết!
Có lẽ vì nhận ra tôi đang lơ đãng, Châu Thanh Nghiên khó chịu đẩy nhẹ tôi.
Tôi mỉm cười rạng rỡ với anh ta, nói: "Chọn lẩu cay đi. Chọn đặc biệt cay ấy."
Không ai nhận ra hận thù đang trỗi dậy trong mắt tôi.
Anh ta nhanh chóng đánh dấu vào món lẩu cay, rồi ngạc nhiên hỏi tôi: "Sao lại ăn lẩu cay? Em thích lẩu thanh cơ mà."
"Thời gian dài, con người cũng sẽ thay đổi, giờ em muốn thử đổi khẩu vị rồi."
Anh ta nhận ra trong lời nói của tôi có ý sâu xa nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, liền đưa thực đơn cho phục vụ.
Đương nhiên là phải chọn lẩu cay rồi, kiếp trước tôi đã chọn lẩu thanh, kết quả mới dẫn đến cái c.h.ế.t thảm khốc của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-trai-toi-thich-dong-vai-nguoi-tot/chuong-1.html.]
Còn bây giờ, tôi sẽ để anh ta nếm thử nỗi đau đớn gấp một triệu lần kiếp trước.
Rất nhanh, một nồi lẩu bò cay nóng hổi, đầy ớt và dầu đỏ được mang ra, nhìn thôi cũng đã khiến hơi thở dồn dập hơn mấy phần.
Nhưng đúng lúc này, một đứa trẻ nhà ai đó chắn ngang đường đi, phục vụ không cẩn thận, nồi lẩu dầu cay nóng hất về phía bên đó.
Bên cạnh vang lên tiếng hét thất thanh.
Châu Thanh Nghiên không chút nghĩ ngợi đã đẩy tôi ra, giống như kiếp trước.
Tôi nhếch môi cười, thuận thế kéo anh ta sang một bên.
Anh ta lập tức muốn né tránh nhưng vẫn là chậm một bước.
Dầu nóng đổ lên nửa bên mặt của anh ta, thậm chí còn bay vào cả mắt.
"A a a, mắt tôi!"
Châu Thanh Nghiên đau đớn ôm lấy mắt, gào thét lên đầy thống khổ.
Mọi người xung quanh cũng bị cảnh tượng này làm cho hoảng sợ.
Cả phòng ăn lặng đi vì kinh hãi.
Tôi lấy tay che miệng, nước mắt không ngừng tuôn rơi, trông chẳng khác gì bị dọa cho sợ hãi tột cùng.
Không biết ai đó trong đám đông hét lên:
"Mau gọi cấp cứu 120!"
Lúc này, mọi người mới sực tỉnh lại.
Tôi giả vờ đau lòng tột độ, nắm lấy tay Châu Thanh Nghiên, cố gắng kéo tay anh ta ra khỏi mặt.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.
Nửa bên mặt của anh ta bị dầu nóng làm lột da, lộ ra lớp thịt đỏ lòm đầy máu, còn mấy hạt tiêu và ớt cay dính chặt vào trong lớp da thịt cháy bỏng đó.