Bạn Trai Tôi Là Yêu Tinh Mèo - Chương 2: Cú lừa
Cập nhật lúc: 2024-10-21 16:11:25
Lượt xem: 25
Lạy chúa, không biết ai rảnh rỗi đưa chuyện nhà tôi lên phim.
Tôi hoảng hốt, nói với Lương Phong Nhiên là đổi phim khác đi.
"Phim này không hay sao?" Hắn nói, "Nhân vật chính còn trùng họ với em nữa đấy."
Tôi càng thấy bất an, không dám từ chối thêm nữa.
Hắn chơi đùa với con mèo cả buổi tối, đến khi mệt lả rồi ngủ thiếp đi.
Tôi thì lại thức trắng đêm vì ác mộng, trong mơ bị hắn cào c.h.ế.t đến hai mươi lần.
Trưa hôm sau, tôi vào rạp chiếu phim cùng hắn với đôi mắt bầm đen như gấu trúc.
Ở lối vào là tấm poster khổng lồ của bộ phim dở tệ này.
[Nhân vật chính: Chúc Mẫn Thụ, Hạng Thanh Ngọc.]
Hay quá, đó là ông bà bô nhà tôi.
Tên cũng chẳng thèm đổi.
Hai người họ đã rời khỏi thế giới phàm trần từ lâu, đến tôi còn chẳng biết họ ở đâu.
Tôi thực sự muốn xem bộ phim này sẽ bày ra những trò gì.
Lương Phong Nhiên mua một hộp bắp rang nhỏ, ôm nó vào rạp.
Vì là sáng thứ Hai, nên bọn tôi bao rạp mẹ nó luôn.
Phim bắt đầu, cảnh đầu tiên là hình ảnh "ông bô của tôi" với búi tóc cài trâm ngọc.
Tôi cười khẩy.
Bối cảnh sai bét, khi ông bà bô tôi nổi danh thì đã có điện thoại thông minh rồi.
"Tiểu Đồng, em nghĩ sao, có phải chuyển bối cảnh về hiện đại sẽ tốt hơn không?"
Tim tôi đập thình thịch.
"Tại sao chứ, phim cổ trang đẹp hơn mà!" Tôi cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh.
Son
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-trai-toi-la-yeu-tinh-meo/chuong-2-cu-lua.html.]
Hắn im lặng, tiếp tục nhai bắp rang.
Tôi thò tay vào hộp bắp rang của hắn, lấy một nắm.
Hắn ngạc nhiên nhìn tôi: "Em không thích ăn bắp rang mà?"
Đúng là tôi không thích bắp rang.
Nhưng mỗi khi căng thẳng, tôi lại thích nhai thứ gì đó.
Tôi lấy thêm một nắm: "Hôm nay thấy ngon mà."
Hắn nhìn màn hình vài giây, rồi bất ngờ hỏi: "Em sợ à?"
Tay tôi run lên: "Sợ gì chứ?"
"Đúng vậy," hắn gật đầu về phía màn hình, "Có gì đáng sợ đâu?"
Tôi đột nhiên cảm thấy hắn có gì đó là lạ.
Nhưng…
Có lẽ là do tôi đang lo lắng quá thôi?
Bình tĩnh nào, Chúc Tịnh Đồng, pháp thuật của mình sẽ không gặp vấn đề gì đâu.
Nếu không thì tại sao hắn lại không g.i.ế.c mình luôn chứ?
Chỉ là trùng hợp thôi, tất cả đều là trùng hợp.
Tôi đặt nắm bắp rang chưa kịp ăn vào lại trong hộp.
Bộ phim được làm lòe loẹt với những hiệu ứng đặc biệt rẻ tiền.
Nam chính chỉ tay vào yêu tinh gấu đen, hét lớn: "Yêu nghiệt, trả con gái lại cho ta!"
Nữ chính gào khóc đầy đau đớn: "Tịnh Đồng!"
"Khụ khụ khụ khụ khụ—"
Tôi còn chưa bị giết, đã bị chính nước bọt của mình làm sặc đến suýt chết.