Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn Trai Đã Mất Đột Ngột Trở Về - Chương 10:

Cập nhật lúc: 2025-01-24 06:01:44
Lượt xem: 104

Chương 10:

 

Sau khi giải quyết xong Chu Tề Hành, anh ấy khựng lại một chút rồi quay người nhìn tôi.

 

Khác với sự dịu dàng và cưng chiều khi còn sống, anh ấy lạnh lùng nhìn tôi, nhặt con d.a.o trên đất lên, loạng choạng bước tới.

 

Anh ấy muốn g.i.ế.c tôi.

 

Thật ra, tôi rất muốn trào phúng vài câu, anh ấy là ma, không nghĩ đến việc bóp c.h.ế.t tôi hay dọa c.h.ế.t tôi, ngược lại lại muốn dùng d.a.o đ.â.m tôi, thật buồn cười.

 

Nhưng tôi không cười nổi.

 

Tôi nhìn cơ thể ngày càng suy yếu của anh ấy, chóp mũi cay xè.

 

Lục Yến đi đến trước mặt tôi, hỏi tôi có biết anh ấy vất vả lắm mới có thể quay về dương gian là để làm gì không.

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL

Tôi lắc đầu, không nói gì.

 

Ánh mắt anh ấy rất lạnh lùng, anh ấy nói rằng anh ấy trở về để trả thù, anh ấy muốn g.i.ế.c Chu Tề Hành, muốn hành hạ tôi.

 

Hành hạ tôi vì đã nghe lời người khác, nấu canh hại c.h.ế.t anh ấy.

 

Anh ấy nắm chặt con d.a.o găm, dừng lại trước mặt tôi.

 

Khoảnh khắc con d.a.o giơ lên, tôi bỗng nhiên bật khóc.

 

Tôi nhìn vào mắt anh ấy, nghẹn ngào.

 

“Lục Yến, tạm biệt...”

 

Tay của Lục Yến khựng lại giữa không trung, mãi không hạ xuống.

 

Trong khoảnh khắc đó, trong mắt anh ấy nhanh chóng hiện lên rất nhiều cảm xúc, đan xen vào nhau, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài.

 

Tay buông lỏng, con d.a.o găm rơi xuống đất.

 

Lục Yến sờ lên tóc tôi, mỉm cười nói lời tạm biệt.

 

Nhưng chúng tôi đều biết.

 

Sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

 

Cơ thể của Lục Yến đang dần trở nên trong suốt.

 

Chúng tôi yêu nhau năm năm, quen thuộc mọi thứ của nhau.

 

Tôi chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra, vừa rồi khi anh ấy cầm d.a.o găm đến tìm tôi chỉ là đang giả vờ.

 

Anh ấy không muốn tôi đau lòng vì sự ra đi của anh ấy.

 

Không muốn tôi áy náy tự trách.

 

Cho nên anh ấy tiếp tục giả vờ như anh ấy rất chán ghét tôi, anh ấy muốn tôi nghĩ rằng vào khoảnh khắc cuối cùng anh ấy đã muốn g.i.ế.c tôi, muốn tôi hận anh ấy, quên anh ấy đi.

 

Nhưng mà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-trai-da-mat-dot-ngot-tro-ve/chuong-10.html.]

Rõ ràng khả năng diễn xuất của anh ấy cũng kém cỏi như tôi.

 

Làm gì có ai cầm d.a.o găm trong tay, mà trong mắt lại đầy vẻ dịu dàng?

 

Đồ ngốc.

 

 

Chu Tề Hành c.h.ế.t trong ở nhà tôi.

 

Lục Yến biến mất.

 

Tôi không biết ma bị d.a.o găm làm bị thương sẽ như thế nào, sẽ đầu thai chuyển thế? Hay là hồn phi phách tán?

 

Bởi vì trong ấn tượng cố hữu của tôi, ma không có thực thể, càng không thể bị d.a.o làm tổn thương.

 

Hôm đó, anh ấy cởi dây trói cho tôi, cúi đầu hôn tôi, nhưng cơ thể lại dần dần tan biến.

 

Cho đến khi trở nên trong suốt.

 

Trước khi biến mất, anh ấy nói với tôi rằng, người sau khi c.h.ế.t không thể ở lại nhân gian, còn anh ấy đã phải vất vả lắm mới ở lại được, là để chắn tai cho tôi.

 

Anh ấy biết, 14 ngày sau tôi sẽ gặp phải tử kiếp.

 

Nhưng anh ấy không biết tôi sẽ c.h.ế.t như thế nào, bị xe đ.â.m chết? Bị vật cao rơi xuống đập chết? Hay là bị bệnh chết?

 

Cho nên anh ấy chỉ có thể giam cầm tôi ở nhà.

 

Tổ chức Minh hôn cũng chỉ vì có thể kiềm chế tôi, khiến tôi không cách nào bước ra khỏi căn nhà này.

 

Nhưng ngày thứ 14, anh ấy bỗng hiểu được, tử kiếp của tôi chính là Chu Tề Hành.

 

Thế là, anh ấy chủ động để cho đối phương đi lên, chấm dứt hậu hoạn.

 

Anh ấy vì tôi mà chết, nhưng sau khi c.h.ế.t còn phải trải đường cho tôi.

 

 

Ngày đó, tôi ngẩn người nhìn không khí thật lâu, sau đó cầm điện thoại lên báo cảnh sát.

 

Vì liên tiếp xảy ra hai vụ án mạng, tôi bị coi thành nghi phạm bị bắt đi điều tra.

 

Thế nhưng...

 

Sau khi pháp y giám định, nguyên nhân cái c.h.ế.t của Chu Tề Hành là tim ngừng đập.

 

Chu Tề Hành không bị ngoại thương, trong phòng cũng không có dấu vết đánh nhau, cho nên cuối cùng tôi được phán vô tội, được thả ra.

 

Bước ra khỏi đồn cảnh sát, tôi đi đến nghĩa trang của Lục Yến xem thử.

 

Trên ảnh đen trắng, chàng trai mặt mày tuấn lãng đang cười nhẹ nhàng.

 

Dường như anh ấy cũng đang nhìn tôi.

 

Nhưng mà, tôi biết anh ấy sẽ không bao giờ trở lại nữa.

 

Loading...