Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẠN TRAI CHO TÔI TIỀN GIẢ ĐỂ MUA NHÀ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-26 06:38:16
Lượt xem: 654

1.

 

"Niệm Niệm, đây là một triệu đồng, chúng ta sẽ thanh toán toàn bộ để mua căn nhà mà em thích nhé."

 

Giọng nói của bạn trai tôi, Lâm Trạch, lại vang lên bên tai tôi.

 

Tôi chớp chớp hai mắt, chợt nhìn thấy một chiếc vali lớn đang nằm trên sàn nhà, bên trong là những tờ tiền màu đỏ được xếp gọn gàng.

 

Tôi bối rối nhìn ra xung quanh, đây là nhà của tôi, bố mẹ tôi đang nhìn Lâm Trạch với vẻ mặt hài lòng.

 

"Bố mẹ anh đã lấy hết tiền tiết kiệm của họ ra rồi, họ nói chỉ cần con dâu tương lai hài lòng thì dù tiêu bao nhiêu tiền cũng được!"

 

Lâm Trạch tươi cười bổ sung thêm một câu, lại ôm lấy eo tôi cực kỳ tự nhiên.

 

Tôi nhìn những chồng tiền quen thuộc, bỗng nhận ra mình đã được sống lại.

 

Kiếp trước, Lâm Trạch và tôi đều đã đến tuổi kết hôn, việc mua nhà trở thành một phần không thể thiếu.

 

Chúng tôi đều là con cái của những gia đình bình thường, căn nhà mà chúng tôi chọn có giá 80 vạn, kế hoạch ban đầu là mỗi người góp một nửa tiền đặt cọc, cùng trả nợ, và sổ đỏ sẽ viết tên của cả hai người.

 

Nhưng không ngờ sau khi bàn bạc với bố mẹ, Lâm Trạch đã mang 1 triệu tiền mặt đến nhà tôi, nói rằng hắn sẽ thanh toán toàn bộ, số tiền còn lại dùng để trang trí.

 

Lúc này, Lâm Trạch đang cẩn thận đóng nắp vali, nói rằng sẽ để lại tiền ở nhà chúng tôi, đợi đến cuối tuần rồi cùng đi mua nhà.

 

Tôi lặp tức ngăn cản hắn, cũng thuận tay lấy ra một xấp tiền, bắt đầu kiểm tra.

 

Lâm Trạch có chút lo lắng, muốn giật lại tiền từ tay tôi:

 

"Mình vừa mới xem qua rồi mà?"

 

Đúng vậy, đã xem qua rồi, nhưng xấp tiền đó là Lâm Trạch đặc biệt lấy ra cho chúng tôi xem, chỉ có xấp đó là đồ thật.

 

Tôi không nói gì, trực tiếp lật đến giữa xấp tiền, quả nhiên, tất cả đều là tiền giả.

 

"Ồ, hình như tập tiền này có vấn đề thì phải?"

 

Tôi kêu lên một tiếng, sắc mặt của Lâm Trạch bỗng trở nên tái mét.

Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!

 

2.

 

Nghe thấy giọng tôi không đúng, bố mẹ tôi cũng vội chạy tới.

 

Trước vẻ mặt không vui của Lâm Trạch, tôi lại rút ra một xấp tiền nữa, cũng giống như vậy, chỉ có vài tờ trên cùng là thật.

 

Mẹ tôi ngơ ngác hỏi lại:

 

"Tiểu Lâm, có phải con lấy nhầm không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-trai-cho-toi-tien-gia-de-mua-nha/chuong-1.html.]

Tôi cũng tò mò chờ hắn giải thích.

 

Dưới ánh mắt của ba người, cái trán của Lâm Trạch đẫ mướt mồ hôi. 

 

Rõ ràng là hắn không hề nghĩ đến chuyện tôi sẽ giáp mặt mà vạch trần trò lừa bịp này của hắn.

 

"Không thể nào? Lúc anh lấy tiền thấy bình thường hết mà..."

 

Lâm Trạch lắp bắp, giọng nói rõ ràng đã thiếu tự tin hơn rất nhiều.

 

Tôi cười lạnh châm chọc:

 

"Chẳng lẽ tiền thật còn có thể mọc chân chạy đi rồi để lại 1 đống giấy vụn ở lại biến thành tiền giả hả?"

 

Lâm Trạch ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ:

 

"Anh không biết... Đây là tiền làm ra bằng mồ hôi nước mắt của bố mẹ anh, họ còn đặc biệt đến ngân hàng để rút tiền!"

 

"Ồ—" Tôi gật đầu, "Vậy ý anh là ngân hàng đã đưa sai tiền phải không?"

 

Mẹ tôi vẫn luôn vừa lòng với Lâm Trạch, nên theo bản năng thiên vị cho hắn:

 

"Có lý đấy, dù sao cũng là số tiền lớn, có thể là nhân viên đã vô tình nhầm công cụ luyện tập thành tiền thật nên mới đưa cho bố mẹ con, chúng ta cần phải nhanh chóng đến ngân hàng!"

 

Tôi cũng thêm dầu vào lửa: 

 

"Đúng đúng! Đây là do sơ suất của ngân hàng, chúng ta phải đi đòi tiền họ!"

 

Bố tôi thậm chí còn đóng vali lại, tức giận nói:

 

"Yên tâm đi, có chú ở đây, chắc chắn sẽ đòi lại được tiền!"

 

Lâm Trạch hoảng loạn nắm chặt điện thoại, thở hổn hển mà nói rằng hắn sẽ gọi điện cho bố mẹ trước xem sao.

 

Tôi lạnh lùng nhìn hắn sốt ruột muốn chạy đi ra xa, trong lòng tính toán tìm cách cách để khuếch đại sự việc.

 

3.

 

Lâm Trạch đi gọi điện thoại, cả quá trình chỉ toàn nghe thấy mấy chữ "ừ ừ à à", không hề có một câu nói cụ thể nào.

 

Dưới ánh mắt dò xét của gia đình tôi, hắn l.i.ế.m đôi môi khô khốc, khó khăn mà mở lời:

 

"Chú, dì, số tiền này có thể thực sự bị nhầm lẫn, con sẽ mang về kiểm tra lại với bố mẹ, không làm phiền chú dì nữa."

 

Bố mẹ tôi còn chưa kịp phản ứng, tôi lập tức đứng ra ngăn Lâm Trạch lại.

 

"Trước đó anh đã nói, lấy tiền xong thì trực tiếp cho vào vali, rồi mang đến nhà em luôn đúng không?"

 

Loading...