Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn Thân Giúp Tôi Vả Mặt Nhà Chồng Cực Phẩm - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-12-26 04:31:42
Lượt xem: 697

[FULL] Bạn Thân Giúp Tôi Vả Mặt Nhà Chồng Cực Phẩm

Tác giả: Chiết Tam Gia

Edit: Yêu Phi

☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★

Tôi bế con, bất cẩn ngã một cái.

Thằng bé ngã vào n.g.ự.c tôi, bình yên vô sự.

Nhưng gáy tôi lại đập mạnh xuống đất, kẹp cá mập gãy ra, đ.â.m vào đầu tôi.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi đau đến mức không muốn sống, trước mặt dần dần biến thành màu đen, trong đầu đau vô cùng.

Cả người tôi tê liệt, m.á.u tươi ướt đẫm tóc của tôi, cả người không nhịn được run rẩy.

Mẹ chồng xông tới, bế con tôi lên.

Bà ta giận điên lên, cúi người vả tôi một cái, gầm thét với tôi: "Có mỗi việc bế con cũng không xong!"

Tôi không muốn cãi nhau với bà ta, tôi thậm chí còn muốn xin bà ta đỡ tôi dậy.

Bởi vì đầu tôi rất đau, cảm giác như có thứ gì mắc vào trong đầu tôi.

Người tôi run rẩy dữ dội, nửa phải người đều như bị vô số kim đâm.

Nhưng mẹ chồng tôi chỉ quan tâm thằng cháu, bà ta ôm cháu sang chỗ khác dỗ dành, không thèm nhìn tôi lấy một cái.

Điện thoại của tôi ngay cạnh người tôi.

Vừa nãy đúng là tôi té lúc đang gọi điện, nhưng cũng đâu thể trách tôi, là do mẹ chồng đổ thẳng nước giặt quần áo xuống đất, tôi giẫm phải nên mới trượt chân, ngã xuống.

Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng bạn thân tôi: "Alo? Sao mày không nói nữa? Vừa rồi có ai chửi mày à?"

Tôi không nói thành lời được.

Tôi chỉ có thể khổ sở nặn ra một chữ: "Cứu... cứu..."

Tôi muốn hô cứu mạng.

Nhưng tôi như đánh mất khả năng nói chuyện.

Ngay mới vừa rồi, tôi còn lưu loát tám chuyện với bạn thân. Bạn thân nói hôm nay vừa về nước, sau khi bàn công chuyện xong muốn dẫn tôi và con đi ăn một bữa mắc khỏi bàn, tôi còn kích động đồng ý ngay.

Nhưng bây giờ, tôi ngay cả câu cứu mạng đơn giản cũng không nói được.

Đúng lúc này, mẹ chồng tôi lại chửi ầm lên: "Mày vẫn chưa chịu dậy đúng không? Mày diễn kịch cho ai coi? Ở đây có phải nhà bố mẹ mày đâu? Không ai nuông chiều mày đâu!"

Bạn thân ở đầu kia điện thoại im lặng.

Mấy giây sau, tôi nghe thấy cô ấy lạnh lùng nói: "Mày gặp chuyện gì hả?"

Tôi không nói ra lời.

Bây giờ tôi không ừm nổi, đầu tôi rất đau, nhưng tôi vẫn còn có thể khóc, tôi không nhịn được rơi lệ, tôi rất sợ tôi sẽ c.h.ế.t ở đây.

Tôi căn bản không để ý tới mẹ chồng đang nhục mạ tôi, tôi chỉ cảm thấy rất sợ, lần đầu tiên tôi cách gần cái c.h.ế.t đến thế, sâu trong đầu tôi rất đau, rất đau!

Mẹ chồng thấy tôi khóc dữ dội như thế, bà ta lại mắng ầm lên: "Mày khóc cái chó gì? Còn không mau đứng dậy dỗ cháu tao đi!"

Tôi nằm trên mặt đất, chỉ có khóc.

Bởi vì tôi gần như tê liệt, ngoại trừ khóc, tôi không làm gì nổi.

Bạn thân tôi lại nói tiếp, nhưng không phải nói chuyện với tôi.

"Đặt xe tới chỗ bạn thân tôi mất bao lâu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-than-giup-toi-va-mat-nha-chong-cuc-pham/chuong-1.html.]

"Chủ tịch, giờ mình vẫn đang trên đường, còn phải mất bốn tiếng nữa."

"Quá chậm, chuẩn bị trực thăng đi, chúng ta lập tức lên đường."

Bên kia truyền đến giọng nói khẩn trương: "Không bàn công chuyện nữa ạ? Giờ muốn xin cất cánh phải chờ một chút ạ."

Bạn thân tôi gào lên: "Bạn bè tôi xảy ra chuyện, bàn chuyện cái rắm! Không có thời gian mà chờ mới đợi đâu, giờ tôi cất cánh luôn, tìm bất cứ mối quan hệ nào cũng được, lập tức xin giấy phép cất cánh cho tôi!"

"Vâng thưa chủ tịch!"

Phía bên kia điện thoại bắt đầu vang lên tiếng lên đường dồn dập.

Tôi biết, bạn thân tôi sắp tới.

Nhưng tôi rất sợ, sợ tôi không gắng gượng được đến lúc đó.

Điện thoại không cúp.

Bạn thân tôi không biết tôi xảy ra chuyện gì, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục nói qua điện thoại: "Đừng sợ, tao đang đến đây, tao lập tức tới đây."

Cô ấy đang đánh cược.

Cô ấy bỏ mối làm ăn cả đời có thể không có lại được, chỉ vì cược tôi đang cần cô ấy ở bên.

Mặc dù tôi không thể nào nói bản thân đã xảy ra chuyện gì, nhưng lời chửi rủa của mẹ chồng đã nói cho cô ấy tất cả.

Mẹ chồng kéo cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh, thấy tôi chậm chạp không đứng dậy, bà ta tức giận mắng to: "Không phải chỉ là té một cái à? Cũng đâu có gãy chân, mày thích lì với tao đúng không? Để tao xem tao với mày ai lì lâu hơn!"

Bà ta ngồi đằng kia, vừa gặm hạt dưa, vừa ôm con tôi.

Lúc này có hàng xóm nghe thấy tiếng chửi rủa, không nhịn được đi ra hỏi có chuyện gì.

Mẹ chồng cười lạnh: "Con dâu đang làm mình làm mẩy với tôi, tôi thấy nó chỉ đang ngang bướng thôi. Cùng lắm thì khỏi nấu cơm, nhưng tao nói mày nghe, tao bị đau dạ dày, nếu mày còn không chịu dậy nấu cơm, để tao đói bụng, tao xem con trai tao có đánh mày không nhé!"

Tôi thấy hỏng rồi.

Mấy năm nay lấy chồng, cuộc sống luôn không tốt.

Tôi thậm chí mỗi lần đi du lịch đều chụp mấy chục tấm ảnh, gửi từng đợt cho bạn thân, lừa cô ấy tôi sống trong nước rất tốt.

Không dám khiến cô ấy lo lắng, không dám khiến cô ấy phiền não, chỉ hy vọng cô ấy có thể tập trung phấn đấu ở nước ngoài.

Nhưng lúc này đây, cô ấy biết hết cả rồi.

Tôi nghe thấy tiếng thở dồn dập bên đầu kia điện thoại.

Cô ấy gào lên: “Tìm khắp Đông Bắc này xem thằng nào dám động vào bạn thân của tôi!”

“Liên lạc với bệnh viện tốt nhất trong thành phố của bạn thân tôi, bảo họ lập tức cử bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất đến ngay! Tôi sẽ quyên góp thiết bị trị giá bao nhiêu cũng được, xuất phát ngay!”

“Chủ tịch, giờ này dễ tắc đường lắm!”

“Vậy thì huy động tất cả trực thăng trong thành phố, đưa bác sĩ và thiết bị đến bên cô ấy ngay! Trực thăng nào rảnh thì bay, kể cả trực thăng du lịch cũng không được bỏ qua!”

“Vâng, tôi sẽ liên lạc với tất cả câu lạc bộ máy bay trong thành phố ngay!”

Bạn thân thở hổn hển.

Tôi nghe thấy tiếng cô ấy bước đi vội vã.

Không còn dùng giọng gào thét với cấp dưới, cô ấy nói chuyện với tôi bằng giọng nức nở dịu dàng: “Cục cưng, cố lên, tao không biết mày đã xảy ra chuyện gì, tao sẽ đến ngay... Tao...”

Bạn thân tôi chưa nói xong thì một chậu nước đã tạt vào mặt tôi.

Là mẹ chồng tôi tạt.

Bà ta cố ý.

Nếu mẹ chồng tôi đến đỡ tôi dậy, chắc chắn bà ta sẽ nhìn thấy m.á.u chảy đầm đìa ở sau gáy tôi, chỉ là dưới người tôi có một lỗ thoát nước, m.á.u đều chảy xuống đó.

Bà ta không đỡ tôi, ngược lại còn chọn cách tạt nước giặt vào tôi.

Loading...