Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẠCH NGUYỆT QUANG VÀ NỮ CHÍNH XUYÊN KHÔNG - 03

Cập nhật lúc: 2024-12-03 14:39:01
Lượt xem: 64

15

Hoàng Thượng hỏi ta chuyện gì xảy ra, ta khẽ cúi đầu nhận lỗi.

Với thái độ này và tình cảm từ thuở nhỏ, Hoàng Thượng không phạt ta, chỉ bảo ta đừng đối đầu quá gay gắt với Dương Quý Phi.

Ta tỏ vẻ tủi thân nói: "Hoàng Thượng, thần thiếp sẵn lòng coi Dương tỷ là hảo tỷ muội. Nhưng hôm nay Dương tỷ không nói một lời đã đánh thần thiếp, thần thiếp thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa, mới phải phản kháng."

Vậy là, Hoàng Thượng lại khuyên Dương Quý Phi nên độ lượng.

Bảo nàng ta sau này phải chăm sóc ta tốt, đừng tiếp tục gây khó dễ cho ta nữa.

Hai người sẽ xưng hô tỷ muội.

Ta ngoan ngoãn đáp: "Vâng, thần thiếp sẵn lòng vì Hoàng Thượng mà gọi Dương tỷ là tỷ muội."

Nhưng ta muốn, còn Dương Quý Phi thì không muốn.

Lý do nàng ta kiêu ngạo, hống hách là vì nàng ta đến từ một thế giới khác, có hệ thống trong tay, tự cho mình là nữ chủ, đương nhiên nàng ta mong muốn một đời một kiếp, một người nam nhân duy nhất, sao lại có thể cam lòng phục vụ cùng một Hoàng đế với người khác?

Nàng ta không thể tin được, nhìn Hoàng Thượng nói: "Tiêu Cảnh Hành, ngươi điên rồi, ngươi lại bảo ta cùng nàng ta hầu hạ ngươi, ngươi quên rồi sao, ngươi từng hứa với ta một đời một kiếp, chỉ có hai chúng ta?"

"Ta đã nhẫn nhịn để ngươi có thêm hậu cung, ngươi bây giờ lại muốn ta cùng con tiện nhân này xưng hô tỷ muội, sao ngươi có thể phụ ta như vậy?"

Nghe nàng ta nói vậy, ta suýt bật cười.

Nàng ta đúng là ngốc.

Nàng ta xuyên không đến một triều đại phong kiến.

Nàng ta lấy phải một Hoàng Đế.

Vậy mà lại còn tưởng rằng một đời một kiếp, một người nam nhân chỉ có duy nhất một nữ nhân.

Quả thật nàng ta xem quá nhiều tiểu thuyết xuyên không rồi, thật sự cho rằng

hoàng đế cổ đại sẽ vì một người nữ nhân mà một đời một kiếp, thật là một người vừa ngốc vừa độc ác, chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương.

16

Quả nhiên, Tiêu Cảnh Hành tức giận đến mức không thể kiềm chế, hắn đã ban lệnh cấm túc Dương Quý Phi ở Chương Lạc Cung.

Lần này, ta không ra tay với nàng ta nữa.

Trước khi Tiêu Cảnh Hành hoàn toàn chán ghét nàng ta, ta mà động thủ thì chỉ tạo cơ hội cho nàng ta phản công.

Lần này cấm túc không giống như những lần trước, chỉ là trò chơi nhỏ.

Nàng ta bị cấm túc suốt một tháng mà không thấy có dấu hiệu sẽ được thả ra, người trong hậu cung cuối cùng cũng nhận ra Dương Quý Phi, người mà trước đây được sủng ái vô cùng, giờ đã hoàn toàn thất thế.

Hoàng Thượng không chỉ sủng ái Dương Quý Phi, mà còn có thể sủng ái những nữ nhân khác.

Các phi tần khác đều bắt đầu có ý đồ.

Còn ta, không hề để tâm, không ghen tuông.

Dương Y Vân an bài các phi tần trong cung một cách ngăn nắp, để họ hầu hạ Hoàng Thượng.

Ngoại trừ chính nàng.

Nàng đã chán ghét Hoàng Thượng từ lâu.

Chán ghét cung điện này.

Nếu có thể, nàng mong muốn rời đi.

Vì vậy, nàng không muốn gặp Hoàng Thượng dù chỉ một lần.

Còn ta, ta chính là đoá hoa giải ngữ dịu dàng, ngày ngày chăm sóc Hoàng Thượng, ăn uống cùng hắn, thậm chí còn đích thân hầu hạ hắn thuốc thang.

Thân thể Hoàng Thượng ngày một khỏe mạnh hơn, hậu cung trước kia không ai có con cũng dần dần có thai.

Trong số đó, người đầu tiên mang thai là một phi tần xinh đẹp mà Hoàng Thượng yêu thích, được đón vào cung vài năm trước.

Không có Dương Quý Phi, nàng ta nhanh chóng mang thai, được sủng ái ngang bằng với ta, điều này khiến Dương Quý Phi cuối cùng cũng sợ hãi.

Nàng cúi đầu nhận lỗi với Hoàng Thượng, chấp nhận hậu cung của Hoàng Thượng có tam cung lục viện.

Cho đến khi, đứa con trong bụng Quý Nhân đột nhiên sảy mất khi mới được ba tháng.

17

Cuối cùng, sự việc càng điều tra, càng kéo đến đầu ta.

Khi ấy, ta đã là Chiêu Phi rồi.

Mưu sát hoàng tự là tội đại nghịch.

Dương Quý Phi cuối cùng nhận ra rằng chỉ mình nàng không thể g.i.ế.c được ta, vì thế nàng ta đã lợi dụng chuyện này, để phụ thân nàng trong triều khuấy động, làm ầm ĩ lên, ép Hoàng Thượng ra lệnh xử tử ta!

Vào lúc nguy cấp, Dương Y Vân mang theo Quý Nhân đến, chỉ rõ kẻ hạ độc, mưu sát hoàng tự chính là Dương Quý Phi, Quý Nhân còn nói rằng chính đồ ăn của Dương Quý Phi đưa tới mới là nguyên nhân.

Ở đây chỉ có mấy truyện linh tinh uwu

Nàng ta đưa ra đầy đủ nhân chứng, vật chứng, không thể chối cãi được.

Đây là nhi tử đầu lòng của Hoàng Thượng.

Dù Hoàng Thượng có yêu thích Dương Quý Phi đến mấy, lần này hắn thật sự nổi giận.

Nàng ta cuối cùng từ Dương Quý Phi biến thành Dương Quý Nhân.

Dù vậy, nàng ta vẫn sống trong hậu cung với địa vị cao quý, Hoàng Thượng trong lòng vẫn thích nàng, dù sao hai người đã có nhiều năm tình cảm, nàng ta mang lại cho hắn nhiều cảm giác mới mẻ.

Chỉ là Hoàng Thượng giữ thể diện, không chịu đến thăm nàng ta.

Làm sao hắn không đến?

Hắn không đến, ta làm sao có thể để Tiêu Cảnh Hành thấy được người mà hắn yêu trong bao năm qua là loại người gì?

Vì vậy, ta làm nũng Hoàng Thượng đi thăm Dương Quý Nhân.

Ta nói: "Hoàng Thượng, Dương tỷ đã hầu hạ ngài bao năm như vậy, nàng phạm phải lỗi lớn như thế cũng chỉ vì yêu ngài, ngài vẫn nên đi thăm nàng ấy một chút."

Nhưng ta không ngờ rằng, dù ta đối xử ân cần như vậy, Tiêu Cảnh Hành không những không cảm kích mà còn nhíu mày nhìn ta: "Chiêu Dương, sao nàng cứ bắt ta đi thăm Dương Quý Nhân?"

Ta ngẩn ra một lúc: "Hoàng Thượng chẳng phải yêu Dương Quý Nhân sao?"

18

Tiêu Cảnh Hành đáp: "Ta yêu. Nhưng nàng để ta đi gặp nữ nhân khác, nàng không ghen sao? Chẳng lẽ nàng không muốn sống bên ta suốt một đời một kiếp, chỉ có ta và nàng sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bach-nguyet-quang-va-nu-chinh-xuyen-khong/03.html.]

Khoảnh khắc ấy, ta suýt nữa nôn ra.

Cái người này sao có thể nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy, đặc biệt khi tỷ tỷ của ta lại c.h.ế.t dưới tay hắn và Dương Quý Nhân?

Hơn nữa, hắn là một Hoàng Đế, hậu cung không biết bao nhiêu mỹ nhân, sao hắn có thể nói ra những lời "một đời một kiếp" kia?

Nhưng ta cố gắng nuốt cơn tức vào trong.

Ta nói: "Đương nhiên ta ghen. Nhưng thần thiếp chỉ là đau lòng cho Hoàng Thượng thôi mà."

Cuối cùng, ta khéo léo làm nũng Hoàng Thượng để hắn đi thăm Dương Quý Nhân.

Tiêu Cảnh Hành đến đó vào ban đêm.

Hắn đã lâu không đến Chương Lạc Cung rồi, đêm nay càng thêm vắng vẻ, ta thấy hắn có chút động lòng, liền nói: "Hoàng Thượng, chúng ta vào lén lút nhé. Xem Dương tỷ đang làm gì, tạo cho nàng ấy một bất ngờ!"

Tiêu Cảnh Hành gật đầu: "Được!"

Vậy là chúng ta không thông báo, trực tiếp vào trong.

Rồi ta nghe thấy trong cung truyền đến những âm thanh kỳ lạ.

m thanh đó rất mập mờ, kéo dài.

Tiêu Cảnh Hành là nam nhân, tự nhiên ngay lập tức nhận ra có điều không ổn, hiểu ngay đây là âm thanh gì.

Hắn giận dữ, một cước đá văng cửa cung.

Dương Quý Nhân đang cuống quýt ôm một người nam nhân, đặc biệt là chiếc yếm thêu hình uyên ương đỏ treo trên lơ lửng trên eo tên nam nhân đó, rất nổi bật, cho thấy họ đang làm gì.

Và họ đang tình nồng ý mật đến nhường nào.

19

Cả hai người trong phòng bị tiếng động này làm hoảng sợ, kêu lên một tiếng, quay lại nhìn thấy ta và Hoàng Thượng, sắc mặt họ trắng bệch, như không còn chút máu.

Ta che miệng, kêu lên một tiếng: "Dương Quý Nhân, ngươi… Ngươi thật là gan lớn, dám ở hậu cung này mà hồng hạnh vượt tường với tên nam nhân khác, đội mũ xanh cho Hoàng Thượng!"

Đúng vậy, một tháng trước ta đã biết Dương Quý Nhân tư tình với nam nhân khác.

Không biết là nàng ta thật sự gan dạ, hay là ngu ngốc, hay là chẳng thể sống thiếu nam nhân.

Tiêu Cảnh Hành đối xử như vậy với nàng ta, khiến nàng ta tức giận đến mức bắt đầu ve vãn những người nam nhân khác, muốn dùng họ để khiến Tiêu Cảnh Hành ghen.

Nàng ta dù đã từng là Quý Phi, lại xinh đẹp, sao có thể thiếu nam nhân vây quanh?

Nàng ta không chịu nổi phòng đơn gối chiếc, và họ đã sớm điên loan đảo phượng.

Ta dụ Tiêu Cảnh Hành đến chỉ để bắt quả tang.

Quả nhiên, Tiêu Cảnh Hành tức giận đến mức suýt nữa thì mù mắt.

Hắn là một Hoàng Đế, sao có thể chấp nhận chuyện phi tần của mình tư thông với người khác?

Cảnh tượng này khiến hắn tức giận: "Tiện nhân!"

"Ngươi dám tư thông với người khác sau lưng ta!"

Dương Quý Nhân sau khi nhận ra, không hề tỏ ra hối hận, ngược lại, nàng ta cười nhạo, nói: "Ngươi có thể cùng những nữ nhân khác lăng nhăng, sao ta lại không thể cùng người nam nhân khác?"

"Tiêu Cảnh Hành, ta đã nói rồi, ta đến từ một thế giới mà mọi người đều bình đẳng.

"Ngươi muốn tam thê tứ thiếp, ta tại sao phải giữ thân trong sạch vì ngươi?"

Không biết tại sao, nghe nàng ta nói vậy, ta lại có chút khâm phục.

20

Dù là thế giới bình đẳng, dù là yêu hay hận, người ta cũng sẽ chia tay, ly hôn trước khi tìm kiếm tình cảm mới, chứ không phải là ngoại tình, mà lại còn ngoại tình để trả thù.

Nàng ta lại tưởng đó là một điều đáng tự hào.

Một câu nói của Dương Yến Yến đã hoàn toàn kích động Tiêu Cảnh Hành, hắn không thể kiểm soát được sự tức giận, rút kiếm ra c.h.é.m thẳng vào Dương Yến Yến:

"Tiện nhân! Ta phải g.i.ế.c ngươi!"

Dương Yến Yến có lẽ đã quen với việc kiêu căng, lại còn tưởng rằng Tiêu Cảnh Hành sẽ không dám g.i.ế.c nàng, dù nàng ta đã mất hết sự sủng ái.

Vậy mà một kiếm này đã cắm thẳng vào n.g.ự.c nàng.

Máu chảy ra không ngừng.

Dương Yến Yến trợn mắt, không thể nói gì thêm.

Tiêu Cảnh Hành như phát điên, liên tục c.h.é.m c.h.ế.t người nam nhân kia.

Khi hắn chuẩn bị tiếp tục c.h.é.m Dương Yến Yến, một ngụm m.á.u tươi phun ra, và hắn ngã lăn ra bất tỉnh.

Ta lạnh lùng nhìn cảnh tượng ấy, chỉ đạo người gọi thái y, mời Hoàng Hậu và Thái Hậu đến, cả cung điện bỗng nhiên rối loạn.

Không biết phải nói Dương Yến Yến may mắn hay sao, dù một kiếm ấy không g.i.ế.c được nàng ta, nhưng khi Tiêu Cảnh Hành tỉnh lại, hắn không cho người chữa trị mà chỉ ném nàng vào lãnh cung.

Rõ ràng, chuyện tư thông đã đụng phải giới hạn của hắn.

21

Dương Yến Yến gặp nạn, Dương gia cuống cuồng, ép Dương Y Vân phải cứu Dương Yến Yến.

Dương tỷ tỷ đồng ý, nhưng cách nàng ấy cứu không phải là đi cứu Hoàng Thượng hay Hoàng hậu, mà lại chạy thẳng tới lãnh cung muốn mang Dương Yến Yến ra ngoài.

Hành động đó rõ ràng đã khiến Hoàng Thượng tức giận, hắn hiểu rõ quan hệ giữa hai tỷ muội này không tốt, và cũng biết Dương gia đứng sau làm những gì, lòng thù hận Dương gia đã đến mức sâu sắc, hắn nổi giận đùng đùng đòi phế Hoàng hậu.

Dương Y Vân nói: "Phế đi, nếu không phế, tức là Hoàng Thượng vẫn sợ Dương gia!"

Một câu nói khiến Tiêu Cảnh Hành tức giận đến mức phế truất nàng ngay lập tức.

Hai nữ nhi của Dương gia, một làm Hoàng hậu, một làm Quý Phi, chiếm giữ hai vị trí cao nhất trong hậu cung bao năm, giờ bỗng chốc một người bị phế truất, một người bị đày vào lãnh cung.

Dương Tướng Quân tự nhiên không cam tâm, trong triều làm loạn, luôn đối đầu với Tiêu Cảnh Hành.

Dương gia vốn thế lực mạnh, Tiêu Cảnh Hành vốn rất e ngại, nhưng giờ họ càng thêm cuồng vọng, khiến hắn càng thêm giận dữ, lòng thầm động ý g.i.ế.c người.

Đồng thời, hắn phát hiện ra thư tín Dương gia liên kết với kẻ thù quốc gia.

Khi tin này bị phanh phui, cả triều đình đều sửng sốt.

Hành động này của Dương gia có thể coi là mưu phản, thêm vào việc Hoàng Thượng vốn đang tức giận, khi biết tin này, hắn quyết định tiêu diệt Dương gia.

Ngày Dương gia bị bắt, ta cố ý đến lãnh cung thông báo tin này cho Dương Yến Yến.

Dương Yến Yến sợ hãi, dù nàng ta tự hào về gia thế, nhưng giờ đây chẳng thể cứu vãn được nữa.

Loading...