Bạch nguyệt quang và nốt chu sa (edit tự đặt) - 4
Cập nhật lúc: 2024-06-19 00:11:30
Lượt xem: 39
Tôi có linh cảm rằng chuyện bạn gái cũ của Tống Tự, sẽ không dễ dàng cho qua như vậy.
Quả nhiên, trong giờ nghỉ trưa, tôi nhận được lời mời kết bạn.
Thông tin xác minh là: Xin chào, tôi là bạn gái cũ của A Tự, chúng ta có thể nói chuyện được không.
Có gì để nói chứ.
Tôi cap lại và gửi ảnh chụp màn hình cho Tống Tự, trong vài giây như mọi khi anh ấy trả lời, "Tại sao em không ngủ trưa?"
...... Người đàn ông này, như này thì tôi còn gì để nói nữa.
"Bạn gái cũ của anh gửi lời mời kết bạn cho em."
"Mặc kệ cô ta."
「......」
Tôi không gửi thêm tin nhắn nào cho Tống Tự nữa, nhưng tôi vẫn đồng ý lời mời kết bạn của cô gái kia.
Không qua bao lâu, người phụ nữ kia gửi tin nhắn cho tôi.
"Cô có thể ly hôn với A Tự không?"
......
Trần đời này tôi chưa bao giờ thấy một người yêu cũ nào đến đòi người hiện tại ly hôn như này cả.
Đúng là được mở mang tầm mắt, tôi vẫn thuận tay chia sẻ ảnh chụp màn hình với Tống Tự.
Anh ấy trả lời tôi ba tin.
Đó là: “Được rồi, ngoan, mặc kệ cô ta, chúng ta ngủ trưa trước, được không?"
...... Chuyện này đương nhiên là không thể.
"Cô dựa vào đâu mà dám nhắn tin cho tôi để bảo tôi ly hôn với Tống Tự?"
Tôi tiếp tục nhắn tin cho bạn gái cũ của anh ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bach-nguyet-quang-va-not-chu-sa-edit-tu-dat/4.html.]
"Bởi vì anh ấy thích tôi, không phải cô."
......
Tôi vô cùng khó chịu với giọng điệu tự tin này của cô ta, nhưng c.h.ế.t tiệt là, phản ứng tối qua của Tống Tự khiến tôi nghĩ rằng chuyện này thực sự có thể xảy ra.
Vào buổi chiều, khi tôi chuẩn bị tan làm, Tống Tự nhắn tin cho tôi nói hôm nay anh ấy sẽ tăng ca và bảo tôi về nhà trước.
Chuyện này càng khiến thần kinh của tôi lo lắng hơn.
"Đến đón em đi." Tôi gọi điện thoại cho anh ấy.
"Hôm nay mấy bộ phận có vấn đề, anh phải họp để giải quyết, em có thể tự về trước được không, vợ à?"
"Anh hứa sẽ về nhà trước bảy giờ rưỡi."
Nghe tiếng ồn bên kia điện thoại, có lẽ anh ấy thực sự đang rất bận bịu, tôi còn nghe thấy tiếng có người gọi tên anh ấy ở đầu dây bên kia.
Nhưng tôi vẫn khá bực bội và bất an.
"Không phải anh đi gặp bạn gái cũ của anh đâu chứ! Tạm biệt!"
Tôi mạnh tay cup điện thoại.
Nếu anh ấy không đón tôi, tôi cũng sẽ không về.
Tôi khịt mũi giận dữ, anh ấy không đến đón tôi, thì tôi cũng không muốn về nhà nữa.
Tình cờ, hôm nay đồng nghiệp của tôi cũng hẹn nhau ra ngoài ăn, thế là tôi đi theo họ đến quán nướng ven đường.
Một nhóm người ồn ào, tôi bị ép vào góc, không ai chú ý đến cả.
Ngồi ăn với mọi người, thỉnh thoảng tôi có bật điện thoại lên nhưng cũng không có gì cả.
Trước đây, nếu tôi cúp máy với anh ấy, anh ấy sẽ gọi lại cho tôi để dỗ dành.
Nhưng hôm nay, anh đã không làm vậy.
Không phải lúc nào anh cũng vậy.