Ba kiếp tình, một kiếp yêu - Chương 3: Chị dâu
Cập nhật lúc: 2024-11-02 04:19:24
Lượt xem: 43
3. Trong cơn mê, tôi gặp lại bóng đen đã giúp tôi trùng sinh, hắn tặc lưỡi cùng lắc đầu “Cô phá trật tự thế giới, tôi định cưỡng chế làm cô ngất đi tránh bị ý chí của thế giới quét được, ai ngờ còn chưa kịp làm cô đã trực tiếp ngất rồi” và hắn gật gù “Cũng tốt, bớt cho tôi một phiền phức”
“Tiểu Hắc?” Tôi ngạc nhiên “Sao anh lại xuất hiện nữa vậy?”
Bóng đen tức giận hét vào mặt tôi “Thứ nhất, đừng có gọi tôi là Tiểu Hắc, nghe như gọi chó vậy!”
“Tôi phải gọi kiểu gì? Anh cũng đâu có chịu nói tên của anh cho tôi?” Tôi dửng dưng
“....Được, coi như cô thắng” Bóng đen tự giới thiệu tên là Lân
Tôi hơi chau mày, chỉ nói mỗi tên, hắn đang che giấu điều gì.....? Nhưng tôi gạt bỏ đi suy nghĩ ấy, bây giờ giải quyết chuyện trước mắt đã
“Anh nói tôi phá trật tự thế giới là như thế nào?”
Lân xoay lưng lại với tôi, thong thả “Còn là thế nào? Ý trên mặt chữ.”
“Thế giới của cô là tiểu thế giới thứ 5 do ý chí thế giới sản sinh ra....thôi có nói cô cũng không hiểu”
“....Anh khinh thường tôi à?”
Lân quay lưng phía tôi nên tôi không xác định được thần sắc của hắn, hắn cũng chẳng trả lời tôi mà tiếp “Nói chung, theo quy luật tự nhiên, cô và Lê Cận sẽ trải qua chuyện kia, mà Nghiên Kỳ Dật cũng sẽ vì cô mà chết”
“Sao? Không lẽ tôi không thể thay đổi điều đó ư? Vậy vì sao anh còn để tôi quay trở lại làm gì?” Tôi rùng mình, kiếp này tôi muốn ở lại cạnh anh, muốn trả lại những gì tôi đã nợ anh, nhưng nếu không thể thì tôi phải chịu đựng đau khổ như kiếp trước nữa sao?
“Quy luật tự nhiên mà thế giới tạo ra, vốn dĩ vẫn luôn vận hành như vậy” Lân đáp “Nhưng vẫn có bug, nếu cô có thể tìm được bug của thế giới thì có thể qua mặt được ý chí thế giới”
Tôi vội chạy lên trước “Bug đó là gì....” lập tức ngẩn người “Anh....”
Lân hoảng loạn quay người đi
Dường như không thể tin nổi vào những gì tôi nhìn thấy nữa, Lân vừa khóc?
Vấn đề là vì sao đang nói chuyện với tôi, hắn lại khóc?
“....Bug gì đó, cô tự tìm đi, tôi chỉ có thể gợi ý, câu trả lời nằm trong vướng mắc của 3 kiếp” Dứt lời, Lân cũng biến mất, để lại tôi ngơ ngác trong khoảng không
Lần nữa mở mắt ra, tôi đang nằm trong bệnh viện
Vì ám ảnh kiếp trước, mùi bệnh viện thực sự khiến tôi thấy bất an, cả người liền run rẩy không tự chủ
Nhưng ngay sau đó, cái ôm ấm áp quen thuộc bao trùm khiến tôi cảm thấy an tâm hơn
“Anh”
Nghiên Kỳ Dật cứng người, một lúc sau mới nói “Anh thấy em sợ nên mới....”
Ngược _ HE
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ba-kiep-tinh-mot-kiep-yeu/chuong-3-chi-dau.html.]
“Anh giải thích làm gì? Em chỉ định nói cảm ơn anh thôi mà” Tôi thong dong, vòng tay lên nắm lấy cánh tay anh “Anh, ôm thêm chút nữa”
Lúc đó, bên ngoài, Dư Thủy cản bước chân hai người phía sau, ra hiệu im lặng
Tô Vanh ngó đầu vào, thì thầm “Có chuyện gì s....Cái quái?!” ông vội bịt miệng, quay sang “Bà nó ơi, hai đứa nó thế là sao?” và nhìn phía sau “Tiểu Thanh, anh con với Nhi Nhi là....?”
“A? Con cũng không biết....” Kỷ Thanh ngây người, khá ngạc nhiên khi nhìn thấy hai người trong phòng bệnh đang ôm nhau
“Ông hỏi tôi?” Dư Thủy đỡ trán, bà cũng chỉ mới đến, sao mà biết được?
“Chúng ta có phải nghĩ nhiều không? Tình cảm của chúng nó tốt từ trước giờ mà?” Tô Vanh lầm bầm, mặc dù thân thiết nhưng hai ông bà luôn dạy con một điều, là con gái nên giữ khoảng cách với những người khác, vậy nên Tô Lục Nhi hiếm khi tiếp xúc thân mật với người khác giới, kể cả là người thân thiết như Nghiên Kỳ Dật
“Này, chúng nó buông ra rồi kìa” Dư Thủy vẩy vẩy tay “Tiểu Thanh, con vào trước đi”
Kỷ Thanh bất đắc dĩ lên trước, cô giả như vừa đến, chạy vội vào “Tô Tô!”
Tiếp đến hai ông bà Tô mới từ đằng sau xuất hiện “Nhi Nhi!!”
“Sao lại ngất xỉu?”
“Bác sĩ nói thế nào?”
“Có nghiêm trọng không?”
“Ba, mẹ, Nghiên Nghiên, con/mình không sao” Tôi cười gượng, làm sao có thể giải thích cho việc bị Lân kéo vào không gian ảo để tránh ý chí thế giới chứ?
Chỉ đến khi xác nhận tôi không sao, ba người kia mới thở phào
Ông bà Tô đi làm thủ tục xuất viện ( thật ra là kiếm cơ ), còn kéo cả Nghiên Kỳ Dật theo để hỏi đầu đuôi sự việc, trong phòng chỉ còn tôi với Kỷ Thanh
“Tô Tô, có chuyện này....” Kỷ Thanh rõ ràng có sự do dự, tôi cười cười “Giữa mình với cậu, đâu cần phải suy nghĩ đâu, phải chứ?”
Kỷ Thanh lúng túng, “Mình ở ngoài cửa, thấy cậu với anh mình.....” cô ấy vội nói “Mình không phải muốn chen vào chuyện riêng của cậu, chỉ là....cậu từng nói sẽ không gần gũi người khác giới, kể cả là thân thiết nhất mà....”, cho nên trước nay đến chạm tay cũng không có, đừng nói đến chuyện ôm nhau, và là ôm giữa chốn đông người như cái bệnh viện này
Nghĩ thế nào cũng thấy kì quái
“Nghiên Nghiên”
“Hửm?” /nhìn lên/
“Cậu có muốn mình làm chị dâu cậu không?”
Kỷ Thanh “.....”
Chậm mất mấy giây, sau khi phản ứng lại, cô bị sốc tới lùi lại, “ Cậu nói sao cơ?!”