Anh Ta Không Yêu Tôi Như Tôi Nghĩ - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-01-14 04:50:25
Lượt xem: 76
Chương 7
Tôi đã khỏe hơn nhanh chóng nắm lại bà ta, kéo ngược lại, bố chồng ông ta cầm theo cây gậy định đánh tôi, tôi đỡ được đẩy ông ta ra.
Ông ta ngã nhào ra đất, bà ta thì bị tôi nắm tóc quang quật, tiện tay tôi tát bà ta vài cái.
Hả giận tôi mới cầm vali lên và đi ra cửa, đúng lúc này Đại Bảo về anh ta thấy ba mẹ mình nằm vậy, định giơ tay đánh tôi, tôi ngay lập tức nói.
“Anh giỏi đánh tôi xem, tôi có đầy đủ giấy tờ xác nhận thương tật từ bệnh viện, nếu anh thích chúng ta ra tòa”
Bà ta nghe vậy, gào lên với anh ta.
“ Đánh đi con trai, mẹ cũng bị cô ta đánh này, mẹ cũng đi giám định”
Anh ta nhìn sang mẹ mình, thấy bà chỉ hơi rối tóc, còn tôi đầu băng bó tay còn có m.á.u do vừa đỡ cây gậy từ ba chồng, anh ta không dám.
Tôi nhìn anh ta chốt thêm một câu.
“Tôi muốn ly hôn với anh, tôi mong anh ký sớm giải thoát cho nhau”
“Ký thì ký tôi cũng mệt vì cô lắm rồi”
“Là anh nói đấy nhé, đừng có nuốt lời”
Trần Thị Vui
Nói xong tôi mang đồ ra khỏi căn nhà rác rưởi đó, sau tôi vẫn là tiếng chửi bới của ba mẹ chồng.
“Ly hôn đi còn loại đàn bà không sinh đẻ được cần gì”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-ta-khong-yeu-toi-nhu-toi-nghi/chuong-7.html.]
“Mẹ con nói đúng đó, nó ở nhà ta không giúp được gì cả, bỏ nó đi”
Tôi kéo vali sung sướng rời đi, có lẽ anh ta không biết sắp tới anh ta phải gánh vác rất nhiều thứ.
Theo như tôi nhớ thì thời gian tới, ba chồng tôi ngoại tình bị cô bồ moi sạch tiền dưỡng già, mẹ chồng tôi biết tin bị cắm sừng, tức quá cãi lộn với ông ta đẩy ông ta ngã đến tai biến.
Sắp tới vui lắm đây, tôi phải mau chóng ly dị anh ta mới được, vướng vào đống đó hôi thối không chịu được.
Tôi dọn đến một căn hộ khác, đây là tài sản trước hôn nhân của tôi kiếm được, do tôi rất lo sợ bị bỏ rơi nên đã chuẩn bị trước tất cả.
Sau khi dọn đến ba ngày, tôi đệ đơn ly hôn gửi đến nhà anh ta, tôi nhắn anh ta ký và gửi lại cho tôi.
Anh ta nhận được nhanh chóng ký gửi cho tôi, tôi nhìn hồ sơ anh ta gửi mà vui mừng, nhanh chóng gói gém đồ đạc tự thưởng cho bản thân mọt chuyến du lịch nghỉ ngơi 1 tháng.
Tôi đi khắp nơi để du lịch, tôi nhìn số tiền mình dành dụm được, chưa bao giờ tôi nghĩ đến tiêu cho bản thân cả, tôi thấy mình lãng phí quá nhiều thứ.
Tôi cập nhật trên trang cá nhân từng nơi tôi đặt chân đến, tôi còn tham gia các loại hình nghệ thuật từ khắp nơi đó, và viết các bào cảm nhận về những nơi tôi đi qua.
Chẳng mấy chốc trang cá nhân của tôi nổi tiếng, mọi người còn gọi tôi là mỹ nữ thám hiểm.
Tôi nhận được vô số tin nhắn từ mọi người hâm mộ, trong đó tôi nhận ra có cả Thịnh Phúc anh rất hay bình luận về các bài viết của tôi.
Tôi cũng hay trò chuyện với anh mỗi tối, nhờ anh đọc qua các bài của tôi trước khi đăng, anh nhanh chóng đưa ra những ý kiến cá nhân, giúp tôi hoàn thiện hơn.
Một tháng đã trôi qua, tôi nên đến lấy giấy thôi nhỉ, tôi lắp sim, mở lại máy lên sau một thời gian chẵn số Đại Bảo, tôi bỏ chặn anh.
Tôi vừa bỏ chặn, thì một đống tin nhắn cuộc gọi nhỡ hiện lên, toàn bộ đều là tin nhắn anh ta xin lỗi, cầu xin tôi quay về chăm sóc cha mẹ anh ta.