Anh Ta Không Yêu Tôi Như Tôi Nghĩ - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-01-14 04:49:09
Lượt xem: 45
Chương 6
“Cho em xuống đây được anh mau đưa chị ấy về đi”
“Sao thế được, để anh đưa em về cho”
Anh ta quay qua tôi nói.
“Em tự bắt xe về nhé, nhà mình còn có chút nữa là đến, cô ấy nhà xa hơn đi lại nguy hiểm lắm”
Được lắm, tôi thì đi không nguy hiểm hay sao, tôi cười khẩy đáp lại anh ta.
“ Tôi nhắc nhẹ cho anh biết, tôi bị anh đánh vừa xuất viện đấy, ốm yếu hơn cô ấy nhiều”
“Sao em nói khó nghe vậy đó chỉ là không may thôi”
Anh ta lúng túng nói thêm.
“Anh cũng đã xin lỗi rồi, không nghĩ em chấp vặt vậy”
“Tôi thế đó không chịu được anh mau ly hôn tôi đi”
Anh ta nghe vậy bực mình xuống xe, qua chỗ tôi ngồi anh ta mở cửa kéo tôi ra ngoài.
“ Em tự mà về đi, cho em ra đường suy nghĩ lại lời đã nói”
Tôi vùng khỏi tay anh ta, đứng sang bên đường vẫy tay lên thẳng một chiếc taxi mà không nhìn lại, đúng là tôi điên rồi mới nghĩ anh ta sẽ nể tình tôi vừa khỏi ốm, mà đưa tôi về nhà.
Nhìn qua gương chiếu hậu trên xe, tôi thấy anh ta lại dịu dàng nói chuyện với cô ta, khác hẳn với tôi lúc nào anh ta cũng cau có không thì lạnh nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-ta-khong-yeu-toi-nhu-toi-nghi/chuong-6.html.]
Tôi về đến cửa nhà phát hiện rác chất đầy cửa, tôi dùng chân hất sang bên cạnh mở cửa bước vào.
Căn phòng không khác gì bãi rác, bát đũa chất đống không ai rửa, quần áo bẩn thì từng đống rất cao, bố mẹ chồng tôi thì đang ngồi trên bàn cắn hạt dưa xem tv.
Thấy tôi bà ta liền mỉa mai nói.
“Cô biết vác xác về rồi hả, mau vào mà dọn dẹp đi, cô đi mấy ngày làm tiêu tốn bao nhiêu tiền viện phí của con trai tôi rồi, mẹ cô đúng là còn biết điều hơn cô, tôi sang nói chuyện chút mà bà ta đã hứa bắt cô nghe lời hơn rồi”
Tôi mặc kệ bà ta lảm nhảm, tiến vào phòng thu dọn đồ cá nhân của mình, may mắn giấy tờ của tôi vẫn còn nguyên vẹn, tôi lấy xong xách theo vali ra ngoài, ba chồng tôi thấy ông ta vội hỏi .
“Cô đi đâu vậy, tính không dọn dẹp định đi đâu hả, cô định mang theo gì trong vali đó”
Bà mẹ chồng vội đứng lên, đòi giựt vali của tôi kiểm tra.
“Đưa đây, đòi ra khỏi nhà tôi đem theo tiền bạc chứ gì, cô đúng là loại không ra gì, chỉ chăm chăm vào tiền con tôi thôi”
Trần Thị Vui
“Bà cứ thoải mái mà kiểm tra, tôi đâu thèm lấy mấy đồng bạc ghẻ của con trai báu của bà, tôi dọn đồ để đi khỏi nơi địa ngục này”
“Cô nói gì cơ, đừng có mơ, muốn đi trả tiền sính lễ đây”
Tôi cười khẩy.
“Tiền sính lễ nào cơ, bà cần tôi nhắc cho bà nhớ anh ta lấy tôi không có tốn mấy đồng, còn tiền bà đưa cho ai bà tự đi mà đòi lấy”
Bà ta đột nhiên như phát điên, nắm tóc tôi kéo xuống.
“Con khốn này, mày láo với ta à, tao muốn đánh mày lâu rồi, ông đâu mau qua đấy cho nó một trận”