Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh Ta Không Yêu Tôi Như Tôi Nghĩ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-01-14 04:39:58
Lượt xem: 72

Chương 1

Tôi tỉnh lại, thấy mắt mình ướt đẫm, tim vẫn đập rất nhanh còn hơi đau nhói.

 

 Tôi nhìn xung quanh thấy bản thân vẫn nằm trên giường, vội nhổm dậy nhìn trong gương.

 

 Không còn nếp nhăn, không còn sự khắc khổ, chỉ còn một gương mặt trẻ trung, tươi tắn, xinh đẹp của tuổi đôi mươi.

Tôi sơ sờ lại khuôn mặt thêm mấy lần, nhéo đi nhéo lại, thấy mọi thứ là thật, tôi nghẹn ngào cảm ơn thần linh đã cho tôi một cơ hội nữa.

Tôi nhanh chóng nhìn lên lịch, tính toán thời gian thì đây là năm thứ 2 chúng tôi kết hôn.

Bỗng tiếng mở cửa vang lên phía sau, tôi quay lại là một gương mặt không thể thân quen hơn, Đại Bảo bước vào nhìn, thấy tôi vừa soi gương vừa khóc.

Anh ngạc nhiên hỏi.

“Em sao vậy, có chuyển gì hả”

“Em không có chuyện gì cả, chỉ là đột nhiên thanh tỉnh”

 

 Anh nghi hoặc nhìn tôi, định hỏi thêm thì tiếng một người nữa vang lên.

 

“Đã dậy chưa nhỉ, sao mãi không thấy đồ ăn sáng ra”

 

Là giọng mẹ chồng tôi, bà Mẫn Hoa, bà tiếp tục lên tiếng cằn nhằn.

“Đã gần 8h hơn rồi, còn  chưa chịu dậy làm ăn sáng hay sao”

Trần Thị Vui

Tôi chợt nhớ lại đoạn ký ức này, đây là lúc tôi đang bị sốt cao suốt đêm hôm trước, cả người như bị kim châm toàn thân, vẫn còn đau nhức mệt mỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-ta-khong-yeu-toi-nhu-toi-nghi/chuong-1.html.]

Anh nhìn tôi lúng túng nói.

 

“Em nếu đã dậy được rồi, mau xuống làm bữa sáng cho ba mẹ đi”

Tôi nhìn chằm chằm anh, không còn sự si mê của lúc trước, hiện tại tôi chỉ có một cảm xúc duy nhất là ghê tởm.

Anh thậm chí không thèm quan tâm tới sức khỏe của tôi, chỉ muốn nhanh chóng muốn tôi giúp anh xử lý công việc tại nhà anh.

Tôi không nói gì xoay người lại nằm lên giường, kéo chăn trước sự ngỡ ngàng của anh, tôi nói.

“Em vẫn còn mệt, đầu vẫn còn choáng váng, anh ra ngoài bảo với mẹ giúp em”

“Em thật sự là mệt không dậy nổi sao”

Tôi tức giận tung chăn ra, nhìn anh nói lớn.

 “ Tôi mệt thật anh không thấy người tôi còn nóng hổi sao, hay anh muốn tôi bò xuống anh mới vừa lòng”

Anh đờ ra khi nghe tôi quát, mới vội nói.

 “Do mọi khi đều là em làm bữa sáng, hợp với mọi người, anh thì chỉ biết công việc không rành lắm, nếu em mệt cứ nghỉ đi, để anh nói với mẹ”

Không rành công việc nhà mà không biết đi mua sao, đúng là tôi điên rồi trước đây vẫn nghĩ là anh ta yêu tôi.

Tôi nằm lại giường chưa ấm được 5 phút, thì mẹ anh lao vào phòng, giật chăn trên người tôi xuống nói với giọng cay nghiệt.

“Cô định ngủ đến bao giờ hả, ốm có tí mà đã ra vẻ rồi, khổ thân con trai tôi vất vả kiếm tiền nuôi cô”

Tôi như bùng nổ, bật dậy, giật lại cái chăn thét lên với bà ta.

Loading...