Ảnh Gia Đình - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-12-28 19:29:39
Lượt xem: 109
19
Ba đi làm rồi, trường học bắt đầu học lại.
Tôi thuyết phục mẹ cho mình nhảy cấp.
Hàng ngày, tôi thức dậy lúc năm giờ sáng, qua chỗ sư phụ học võ.
Mẹ nghe nói sữa bò có thể bổ sung dinh dưỡng, bỏ một khoản lớn ra đặt mua sữa.
Bà nội lo tôi ngày nào cũng ăn trứng gà luộc sẽ ngắn, chia ra làm canh trứng, bánh trứng các thứ cho tôi.
Tôi cao lên như phổng.
Có một lần, tan học muộn.
Tôi gặp mẹ ruột trên đường về.
Tôi đã cao đến vai bà ta.
Bà ta vẫn chưa từ bỏ ý định, lại định kéo tôi về nhà.
Tôi dễ dãng đẩy bà ta ra.
Bà ta ngã vào vũng nước mưa, vừa mắng nhiếc tôi vừa gào khóc.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tóc bà nội đã bạc trắng, lưng thẳng tắp cũng đã còng xuống.
Thời gian cũng trôi qua rất chậm, tôi nhảy cấp ba lần, năm mười một tuổi thi vào cấp ba.
Nếu tôi thi đậu trường trung học số 1 thì sẽ được miễn toàn bộ học phí, còn nhận được học bổng một ngàn tệ.
Mẹ muốn mở một quán ăn nhỏ, nhưng không đủ vốn.
Số tiền một ngàn tệ này, tôi nhất định phải lấy được.
Nhưng, kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Tối trước kỳ thi, lúc ăn cơm, tôi không nhìn thấy bà nội đâu.
Mẹ nói bà nội đã về quê rồi.
Đôi mắt đỏ hoe và bàn tay run rẩy đã bán đứng mẹ.
Gặng hỏi một hồi, mẹ mới nói cho tôi, buổi chiều đã không thấy bà nội đâu.
Tôi và mẹ, còn cả hàng xóm tản ra tìm bà nội.
Tìm đến đêm vẫn không thấy bóng bà nội đâu.
Hoảng loạn tột độ như cái kén vô hình quấn chặt lấy tôi.
Trong ánh đèn pin đung đưa, tôi nhìn thấy mẹ ruột.
Bà ta kéo con trai, khóe môi cong lên, nụ cười đó giống y đúc năm đó tôi suýt bị tên buôn người ôm đi.
Tôi chạy về phía bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-gia-dinh/chuong-9.html.]
Cướp lấy con trai bà ta, lạnh lùng hỏi: "Bà nội tôi dâu?"
Mẹ ruột giơ tay định giành lại: "Đồ lỗ vốn, buông con trai tao ra!"
Mẹ tôi chặn bà ta lại.
Tôi giương đứa nhó đang khóc lớn lên, làm bộ ném xuống đất: "Bà nội tôi đâu!"
Mắt mẹ ruột đỏ ngầu: "Tao thấy bà ta đi lên chùa trên núi!"
Tôi ném đứa bé vào trong lòng bà ta, đi lên núi.
Vài ngày trước trời mới mưa.
Đường núi gập ghềnh, tôi không dám tưởng tượng bà nội đi lên như thế nào.
Đi đến lưng chừng núi, tôi nghe thấy tiếng gọi thều thào của bà nội: "Gia Bảo, bà ở đây!"
Bà cụ lăn xuống sườn dốc, ngã vào bụi cây, mặt lem luốc bùn.
20
Bà cụ nghe nói ngôi chùa trên núi rất linh.
Bà ấy muốn cầu phật phù hộ cho tôi có thể đạt thành tích tốt trong kỳ thi.
Cực nhọc cả tối, tôi chỉ ngủ năm tiếng.
Lúc bước vào phòng thi, gần như không mở nổi mắt.
Mẹ ruột ôm đứa con trai mập như heo của bà ta, cười nhạo tôi là đứa ngốc, thi đậu được trường tốt mới lạ.
Đến lúc đó, chắn chắn ba mẹ tôi cũng sẽ không cần tôi nữa.
Có đưa bà ta một ngàn tệ bà ta cũng không nhận cái đồ lỗ vốn dám ném em trai xuống đất như tôi.
Sau khi có kết quả, hiệu trưởng trường trung học số 1 đích thân đến thăm nhà tôi.
Tôi thi đỗ, thành tích đứng đầu.
Hiệu trưởng đi rồi, bà nội lo lắng hãi hùng nửa tháng đang nằm trên giường lập tức bật dậy.
Mẹ tôi không cản bà ấy.
Bà ấy đến nhà mẹ đẻ, nhảy lên túm tóc mẹ ruột, một trái một phải tát mẹ ruột tôi mười mấy bạt tai.
"Là mày kích tao lên chùa cầu phật! Cũng là mày ở sau đẩy tao, tao mới ngã xuống dốc núi! May là con nhóc nhà tao thi hạng nhất! Bằng không, tao có liều cái mạng già này cũng phải g.i.ế.c mày!"
Mẹ ruột đau đến nhe răng trợn mắt, muốn đẩy bà nội ra.
Mẹ cầm rìu bước vào, một cước đá văng con trai heo của bà ta xong, bổ nát bàn cơm nhà bà ta.
Giọng bà nội rất lớn, hàng xóm đang định khuyên can đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mẹ ruột.
Mẹ ruột nhìn cây rìu trong tay mẹ, sợ hãi.