Ánh dương - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-10-06 07:11:27
Lượt xem: 53
Lạc Thành Dương im lặng nằm trên vai Cố Danh ngắm nhìn khung cảnh của kinh thành. Hai người không nói chuyện, chỉ nghe âm thanh ồn ào phía xa xa dưới ánh trăng màu bạc. Lạc Thành Dương bỗng cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm rất nhiều, những chuyện phiền não đó dường như nhẹ nhàng tan biến theo làn gió đêm.
Khi Lạc Thành Dương được Cố Danh đưa về phủ thì đã khuya. Cố Danh đưa y tới cửa phòng thì dừng bước, đôi môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng cuối cùng hắn chỉ dịu dàng nói:
"Mệt cả buổi tối rồi, ngủ sớm đi"
Nói xong liền liếc mắt nhìn y một cái rồi dời đi. Lạc Thành Dương phì cười, đúng là phong cách của Cố Danh.
Ngày tháng yên bình chưa được bao lâu biên cương liền truyền tin về. Ba nước Nam Hạ, Đại La cùng Triều Ma cùng lúc tập kết quân tiến gần biên giới. Hoàng Thượng nổi giận phong Hiên Viên Ngụy thành Tướng Soái tam quân dẫn binh về biên giới.
Khi Cố Danh cố tình đến báo y cũng không có phản ứng gì vì y đang bận túi bụi chuẩn bị lương thảo. Lần này y và Cố Danh không lên chiến tuyến mà ở phía sau lo phần hậu cần.
Hiên Viên Ngụy dụng binh như thần binh sĩ phía dưới lại dũng mãnh, chưa đầy ba tháng đã thắng lợi dẫn quân về triều. Đối với kết quả này y cũng không ngạc nhiên lắm dù sao tài năng của Hiên Viên Ngụy y là người hiểu rõ nhất. Chỉ có điều khiến y không ngờ chính là khi tin tức toàn quân khải hoàn trở về thì Cố Danh bất ngờ vào cung thỉnh chỉ tứ hôn.
Lúc nhận thánh chỉ tứ hôn vào tay y còn chưa tiêu hoá xong tin tức, chỉ ngơ ngác làm quỳ ở đó.
Một đôi bàn tay to mạnh mẽ nâng y dậy, nhìn người nam nhân trước mặt y có chút trầm mặc cuối cùng là Cố Dành lên tiếng mở lời trước:
"Ngày mười lăm tháng sau là ngày tốt, ta đã nhờ Lễ Bộ gấp rút chuẩn bị hôn lễ.Nhưng thời gian có chút gấp gáp lên thời gian tới ta sẽ không đến thăm đệ được"
"Đệ... đệ không cần lo gì cả...quan tâm sức khoẻ của mình nhiều hơn"
Vừa nói Cố Danh vừa đưa tay choàng một chiếc áo lên người y. Lạc Thành Dương nhăn mày trầm mặc một hồi rồi nói
"Tại sao phải gấp như vậy? Hơn nữa cũng không bàn bạc với ta trước"
Lần này đến lượt Cố Danh trầm mặc, ngay khi Lạc Thành Dương cho rằng hắn sẽ không trả lời thì hắn khàn giọng nói:
"Nếu không có gì trở ngại tháng sau ngày mười năm Hiên Viên Ngụy sẽ về đến kinh thành"
"Thì sao?"
Lạc Thành Dương có hơi không hiểu được chuyện này thì liên quan gì đến Hiên Viên Ngụy. Y chầm chậm lên tiếng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-duong/chuong-3.html.]
"Hoãn hôn lễ lại được không?"
Cố Danh im lặng không trả lời, lấy ra một phong thư đưa cho y sau đó liền rời đi.
Y có chút tò mò mở lá thư, là thư của Hiên Viên Nguỵ nhìn chất giấy thì có lẽ đã được một khoảng thời gian rồi. Trong thư Hiên Viên Ngụy chỉ có mấy chữ
"Nếu còn nhớ tình xưa, xin hãy đợi ta. Ngày ta quay về sẽ giải thích tất cả"
Lạc Thành Dương im lặng vò nát lá thư cuối cùng cũng biết tại sao Cố Danh lại không nói một lời vào cung thỉnh chỉ tứ hôn. Lạc Thành Dương cười khổ nhìn trời. Hắn đây là sợ y vẫn còn tình cảm với Hiên Viên Ngụy liền tiền trảm hậu tấu nhanh tay chặt đứt tất cả.
Ngày thành thân đến, Cố Danh mở tiệc chiêu đãi toàn thành lại phân phát kẹo mừng cùng bạc vụn suốt tám con phố cuối cùng mới dùng hai con hãn huyết bảo mã đến đón y. Hôm nay y đã phải dậy từ sớm mặc lên mình bộ hỉ phục màu đỏ, trên mặt cũng chải chuốt nhẹ.
Khi y cùng hắn sóng vai tất cả mọi người đều kinh ngạc, không hẹn cùng thốt lên 'Hai vị tân lang thật đẹp, thật xứng đôi nha'.
Lạc Thành Dương yên lặng nhận lời chúc mừng của mọi người lại trộm liếc mắt về phía Cố Danh. Cố Danh hôm nay mặc hỉ phục, cả người cũng tỉ mỉ chải chuốt qua, nụ cười cũng chưa từng tắt làm hắn càng thêm ảnh tuấn tiêu sái.
Nhất bái thiên địa
Nhị bài cào đường
Phu thê giao bái!
Lễ thành!
Ngay khi tiếng hét vui mừng của bà mối kết thúc một bông pháo hoa nở rộ trên bầu trời. Chiu! BÙm!
Monghyyyy
Cảm ơn bạn đã ủng hộ ♥️
Soạt!
Cố Danh trợn mắt kinh ngạc nhìn Lạc Thành Dương, trong tay nắm chặt thanh chủy thủ đang cắm vào n.g.ự.c mình lảo đảo lui về phía sau. Hắn không thể tin được hỏi Lạc Thành Dương
"Tại sao?"
Trên lưỡi thanh chủy thủ bạc ánh lên màu xanh lục, trên chủy thủ vậy mà tẩm độc