Anh dỗ em thêm lần nữa đi - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:32:01
Lượt xem: 60
Cố Tri Viễn vội vàng đỡ tôi ngồi xuống rồi lấy tay lau nước mắt trên mặt tôi.
Tôi nhào qua chôn mặt vào lồng n.g.ự.c anh.
“Cố Tri Viễn, anh bị ngốc à?”
Hai tay của Cố Tri Viên dừng lại giữa không trung, không dám chạm vào tôi.
“Ôm em.”
Bấy giờ Cố Tri Viễn mới ôm tôi thật chặt.
Sau khi ổn định lại tâm tình, tôi mới từ vòng tay anh ngẩn đầu lên nhìn: “ Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em đâu.”
Cố Tri Viễn cười tươi rói.
“Đừng có cười, xấu lắm.”
Thiết Mộc Lan
Cố Tri Viễn lập tức mín môi.
Tôi không nhịn được lớn tiếng trách mắng.
“Cố Tri Viễn, anh bị ngốc à, tại sao không nói cho em biết?”
“Sao em không hỏi anh?”
Không đợi tôi nói hết, Cố Tri Viễn đã bày tỏ thái độ cực kì chân thành.
“Lỗi của anh.”
Những lời muốn nói đều bị nghẹn lại trong miệng, muốn trách mắng nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Cố Tri Viễn lại không mắng nổi.
Tôi cúi thấp người, nhìn thẳng vào mắt Cố Tri Viễn.
“Em thích anh, Cố Tri Viễn, cho dù là lúc chia tay với anh, em vẫn rất thích anh. Chỉ là em cảm thấy, anh không thích em đến vậy.”
Cố Tri Viễn gấp gáp muốn giải thích với tôi, tôi lại dùng một ngón tay đặt lên miệng anh, muốn chặn lại những lời anh sắp nói ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-do-em-them-lan-nua-di-zayf/chuong-19.html.]
“Nhưng bây giờ em biết rồi, tình cảm anh dành cho em từ trước đến nay chưa bao giờ vơi chút nào đi.”
“Em tuyệt đối sẽ không bao giờ nghi ngờ tình cảm anh dành cho em nữa, anh cũng không được hoài nghi tình cảm của em, và đặc biệt là không được tự dày vò thân thể mình nữa.”
Tôi bỏ ngón tay xuống.
Cố Tri Viễn mê mẩn ngắm nhìn tôi, trong mắt thoáng hiện lên chút chút do dự.
“Tiểu Thần, em đang thương hại anh sao? Bác sĩ nói anh chỉ là bị xuất huyết dạ dày mà thôi, không phải bệnh gì nặng lắm.
Như này mà còn không nặng lắm.
Tôi tức đến bật cười.
Dứt khoát làm một động tác trước đây Cố tri Viễn từng làm, sau khi điên cuồng hôn môi, tôi nắm lấy tay của Cố Tri Viễn đặt xuống bên dưới.
“A Viễn, có sờ thấy không, ngoài anh ra, em sẽ không như này với người khác đâu.”
Cố Tri Viễn hiếm khi trở nên ngây thơ như này, khuôn mặt đỏ bừng nhìn tôi.
Tôi cười hì hì.
Nhưng không ngờ hành động này lại chọc giận Cố Tri Viễn.
Hô hấp trong nháy mắt bị cướp mắt, Cố Tri Viễn đứng dậy, đẩy tôi ngã xuống giường.
Ánh mắt Cố Tri Viễn sắc lẹm như sói, điên cuồng hôn tôi khiến tôi kiên trì không được bao lâu đã phải mở miệng cầu xin.
Cố Tri Viễn thở gấp gục đầu xuống lồng n.g.ự.c tôi.
“Thần Thần, chúng ta bây giờ đã tính là quay lại chưa?”
Tôi cũng mệt không chịu nổi.
Giơ ngón tay lên lắc trái lắc phải, làm động tác phủ nhận.
Cố Tri Viễn lên án tôi: “Sao em nỡ làm thế?”
Tôi hôn lên trán anh một cái: “Chúng ta yêu lại từ đầu.”