An An bất an - 14
Cập nhật lúc: 2024-08-08 20:43:21
Lượt xem: 588
40
Người tới là thị vệ bên người phụ thân ta, gã vừa thấy không nói tiếng nào đã chuẩn bị dẫn ta đến Hầu phủ.
Ta cũng vừa phản kháng vừa la hét: “Cứu mạng, Hầu phủ ức h.i.ế.p dân nữ, mau tới báo quan.”
Người đi đường thấy trận chiến này, nhất thời không biết là báo quan hay là không báo quan. May mà Tam Nương thông minh, không chút suy nghĩ liền đến quan phủ báo quan, nàng biết sức lực bản thân không lại Hầu phủ, vì thế nghĩ ra chuyện ta ăn cơm không trả tiền cho Nhan Vị Cư, đến quan phủ kéo dài thời gian, thuận tiện phái gã sai vặt tương đối cơ trí trong tiệm đi tìm Càn Ngọc công tử.
May mà hôm qua Lục hoàng tử cùng chúng ta uống rượu bắt chuyện đến khuya, hôm nay vẫn chưa hồi cung, gã sai vặt tìm ở vài nơi hắn hay lui tới, không bao lâu đã tìm được.
Khi người của quan phủ đưa chúng ta vào, ta nói với quan phủ, ta có hai vụ án muốn báo quan, một là chưởng quỹ Nhan Vị Cư vô cớ đòi ta trả tiền trà nước, hai là Hầu phủ vô cớ phái người muốn bắt ta đi.
Vị quan phủ này vừa nghe Hầu phủ không khỏi ớn lạnh sống lưng, nhất định muốn giải quyết vụ án đơn giản trước, xử lý vụ với Tam Nương trước. Quan phủ còn đang xử lý vụ trả tiền cơm thì thấy Lục hoàng tử tới, vội vàng hành lễ.
Tam Nương biết được ngươi xưng là Càn Ngọc không phải là thế gia công tử gì, mà chính là hoàng tử đương nhiều, kinh ngạc đến miệng cũng không khép lại được.
Ta không quan tâm chuyện Tam Nương kinh ngạc, đi thẳng vào chủ đề. Hành đại lễ với người trên đường, lời nói khẩn thiết: “Dân nữ vốn là Nhị tiểu thư thứ xuất của Hầu phủ, Đại phu nhân trong phủ hứa gả dân nữ cho Lý Đồ Tể hộ tịch ở ngoài thành làm vợ. Ngày tân hôn, Lý Đồ Tể vì trả nợ cờ bạc, nên đã bán rẻ dân nữ, dân nữ lấy tiền tiết kiệm trước khi xuất giá tự chuộc mình.”
“Dân nữ có văn bán vợ của Lý Đồ Tể làm chứng, vả lại văn bán vợ do quan phủ và Lục hoàng tử xác nhận, xin đại nhân xem để chứng minh tiểu nữ trong sạch.”
Người trong công đường nghe ta nói cụ thể như thế, cũng nhanh chóng phân phó cho hạ nhân lấy văn bán vợ để xem.
Sau khi xem xong, người trên đường nhìn ta rồi lại nhìn người của Hầu phủ, nói: “Đã như thế, ngươi không phải là vợ của Lý Đồ Tể, nhưng ngươi vẫn là nữ nhi của Hầu gia, vì sao không trở về cùng người của Hầu phủ?”
Ta bình tĩnh lấy biên bản do Đại phu nhân lập ra: “Đại nhân, ngài xem trên đó viết An An lập gia thất rồi thì không liên quan gì đến Hầu phủ, không chỉ có dấu tay của Hầu phủ Đại phu nhân làm chứng, còn có ấn giám của Hầu gia làm chứng, làm phiền đại nhân xem kỹ một chút.”
Đại nhân xem xong biên bản ta trình lên, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải, nhìn người do Hầu phủ phái tới, lại nhìn Lục hoàng tử đang gật đầu với ta: “Đã như thế, Bùi An An hiện tại đã không liên quan gì đến Hầu phủ, Hầu phủ không được mang Bùi An An về phủ, chuyện hôm nay cứ như vậy đi. Còn chuyện với Hứa Uyển Vi, nếu Bùi An An đã uống trà ăn cơm trong cửa hàng, thì hôm nay hãy trả bạn cho Nhan Vị Cư, lui đường.”
Người trên công đường gõ kinh đường mộc, lập tức cúi đầu khom lưng với Lục hoàng tử: “Không biết Lục hoàng tử cảm thấy hạ quan phán như thế nào, nếu có gì không ổn, kính xin Lục hoàng tử nói rõ.”
Lục hoàng tử ngẩng đầu nhìn hắn: “Đại nhân cứ xử án bình thường là được, không cần hỏi bổn cung.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/an-an-bat-an/14.html.]
Trải qua chuyện này, Hầu phủ cũng biết ý nguyện của ta, bản thân ta chính là Nhị tiểu thư Hầu phủ, người mà bọn họ có cũng được mà không có cũng không sao, cho nên bọn họ nói với bên ngoài ta là bùn nhão không đỡ được tường, thích ở bên ngoài để cho nam nhân hưởng lạc, không chịu nổi việc quản giáo con cái nghiêm khắc của Hầu phủ, trộm lấy ấn giám Hầu gia để thoát ly khỏi Hầu phủ, Hầu gia nể tình quan hệ huyết thống, cũng không so đo nhiều, sau này ta ở bên ngoài không được lấy thân phận Nhị tiểu thư Hầu phủ giả danh lừa bịp.
Không thể không nói, phụ thân ta và Đại phu nhân thật đúng là biết bịa chuyện, rõ ràng chính là bọn họ muốn trục xuất ta, thế mà lại nói giống như ta mới là người nhất đinh phải rời khỏi Hầu phủ, bọn họ rất không nỡ.
Tam Nương cũng bị thân phận của Lục hoàng tử dọa không nhẹ, sau khi trở về cửa hàng một thời gian dài đều suy nghĩ, trước đó có đắc tội với Lục hoàng tử hay không.
Sau đó ta cũng nói với Tam Nương, nếu ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thỉnh cầu nàng lập tức đi tìm Lục hoàng tử, Lục hoàng tử có thể giúp ta thoát khỏi nguy hiểm.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Trải qua chuyện này, Lục hoàng tử cũng biết ta hiện tại xem như hoàn toàn thoát ly khỏi Hầu phủ, hắn thông báo cho ta bắt tay chuẩn bị chứng cứ cho việc báo thù.
41
Mấy tháng kế tiếp, ta đều ở trong cửa hàng, tuyên bố với bên ngoài Tam Nương và ta không đánh không quen biết, thấy ta đáng thương nên mới giữ ta ở lại cửa hàng làm việc. Trên thực tế, chuyện cửa hàng do ta và Tam Nương hợp tác mở không có mấy người biết, ngoại trừ tỷ phu của ta, khoa cử Thám Hoa Lưu Khang Bảo.
Lúc trước hắn đã gặp ta vài lần trước cửa nhà ngoài Tam Nương ở ngoài thành, Tam Nương cũng giới thiệu với hắn ta là đối tác làm ăn của nàng, hơn nữa gần đây chuyện của Nhị tiểu thư Hầu phủ ồn ào huyên náo trong thành, là kẻ ngốc cũng biết, quan hệ giữa ta và Tam Nương cũng không phải như ngoài miệng chúng ta nói, nhưng Lưu Khang Bảo cũng không vạch trần ta, mà lại thường xuyên đến Nhan Vị Cư uống trà ăn cơm, có lúc thậm chí ngồi cả buổi chiều.
Kể ra thì hắn có ngoại hình cũng khá tuấn tú, rất nhiều cô nương tới uống trà đều muốn bắt chuyện với hắn, mỗi lần hắn đều nhìn ta một cái rồi cự tuyệt những cô nương kia, người sáng suốt vừa nhìn liền biết, nguyên nhân hắn cự tuyệt những cô nương kia đều là bởi vì ta.
Mỗi lần thấy chuyện như vậy, ta đều lớn tiếng nhìn hắn la lên: “Tỷ phu, còn muốn thêm chút điểm tâm sao? Muội muội sẽ đi lấy cho ngài.”
Sau đó nhanh chóng chạy về bếp.
Chỉ là, việc này phát sinh nhiều lần, khó tránh khỏi bị người khác nói xấu, từ từ lan truyền, bọn họ nói Nhị tiểu thư Hầu phủ không biết kiềm chế, ở nơi công cộng quyến rũ tỷ phu của mình.
Nhiều người nói, khó tránh khỏi chuyện truyền vào tai Hầu phủ và Bùi Như Nguyệt.
Chưa được mấy ngày, Bùi Như Nguyệt đã mang theo một đám người xông vào Nhan Vị Cư.
Nàng ta vừa vào cửa liền chống nạnh hai tay, ngẩng đầu thật cao, nhìn chung quanh một vòng: “Bùi An An, ngươi đi ra cho ta, ta biết ngươi rời khỏi Hầu phủ chính là vì muốn quyến rũ Khang Lang, nếu ngươi ở Hầu phủ nhất định là sợ phụ mẫu sẽ trách phạt ngươi, ngươi đừng tưởng rằng thoát ly khỏi quan hệ với Hầu phủ là ngươi có thể cướp Khang Lang đi, ngươi cũng không nhìn xem thân phận của mình là gì, mau bước ra đây cho ta.”
Ta ở phía sau bếp cách một tấm rèm lạnh lùng nhìn Bùi Như Nguyệt, nghĩ thầm ta không đi tìm ngươi gây phiền toái, không ngờ ngươi lại tìm tới ta trước, mối thù với Hầu phủ bắt đầu báo được rồi.