Âm thầm yêu em - 3
Cập nhật lúc: 2025-01-31 02:20:51
Lượt xem: 961
“Chuyện này không liên quan đến Trình Tinh, Khương Vu, cứ mãi nghĩ về chuyện cũ rồi trút giận lên người khác là ngu xuẩn.” Hắn nhíu mày, mở miệng vẫn khiến người ta chán ghét.
Tôi giơ tay lên, dùng sức tát hắn một cái, cái tát này dùng sức rất lớn, thân thể hắn nghiêng trên sô pha.
“Anh có thể quên tất cả những gì đã xảy ra, nhưng Tạ Sầm, tôi không thể quên, tôi không thể quên cha mẹ tôi đã c.h.ế.t như thế nào.”
Tôi nhìn hắn từ trên xuống dưới, người đàn ông mà tôi đã yêu suốt nhiều năm: “Tôi sẽ không bỏ qua cho cô ta.”
“Em có thể thử xem.”
Hắn nắm giữ Tinh Thần Entertainment, còn tôi vẫn chỉ là ngôi sao tuyến ba tai tiếng, hắn chắc chắn tôi cái gì cũng không làm được, cho nên mới như vậy tự tin.
3
Hợp đồng của tôi còn 10 năm và còn 3 năm nữa là hết hạn.
Hắn dường như rất sợ tôi làm gì Trình Tinh nên đã xóa tài khoản Weibo của tôi, bộ phim tôi đang quay cũng được thông báo tạm thời đổi vai, đổi thành một diễn viên mới của công ty, thương vụ đàm phán cũng không có tiếp theo, dường như tiến vào trạng thái bị đóng băng.
Tôi biết, Tạ Sầm dùng cách này chờ tôi chịu thua.
Tôi hơi phiền, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, giơ tay gửi ảnh Trình Tinh hôn người khác cho Tạ Sầm. Bức ảnh này là do công ty phát hiện lúc ký hợp đồng với Trình Tinh, xử lý thông tin tiêu cực của cô ta.
Nước ngoài cởi mở hơn Trung Quốc, Trình Tinh mười bảy tuổi ở nước ngoài đã sống chung với đàn ông và để lại ảnh chụp. Tính theo thời gian thì lúc đó chỉ mới vài tháng sau khi họ chia tay.
[Anh sạch sẽ nhất, thích hôn môi người khác, tôi sẽ tặng cho Tạ tổng anh một chiếc mũ xanh, để anh ấm áp cả năm...]
Tạ Sầm trả lời: [Có bệnh.]
Hắn vẫn luôn như vậy, mỗi khi có chuyện gì xảy ra, hắn đều thích mắng người khác có bệnh, như thể người khác thật vô lý.
Vài ngày sau, tôi tiếp tục gửi ảnh cho hắn. Trong ảnh, tôi đang nắm tay một người đàn ông, người đàn ông đó có ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, tôi hôn ngón tay người này.
[Tặng thêm một cái nón xanh mà Tạ tổng thích nhất.]
Ngay lập tức, Tạ Sầm gọi điện đến, càng lúc càng dồn dập, sau đó bị tôi cúp máy.
Người đàn ông đối diện cau mày không nói lời nào, vành tai hơi đỏ lên, tôi vui vẻ cất điện thoại, lúc này mới nhìn kỹ hợp đồng người đàn ông này đưa tới.
[Hợp đồng tình yêu...]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/am-tham-yeu-em/3.html.]
Tôi nhịn không được cười ra tiếng, người đàn ông này vẫn nghiêm mặt: “Cô Khương, xin hãy chỉnh đốn thái độ của cô lại.”
Tôi vội vàng ngồi dậy và ngoan ngoãn gật đầu.
Người đàn ông này trầm mặc, nếu như không phải tin tức liên quan đến tài chính kinh tế thì nếu đưa tin về người mới nổi trong giới kinh doanh này, tôi sẽ tưởng rằng anh ta là tội phạm lừa đảo sắc tiền.
“Tôi khó ngủ, chỉ có nhìn cô Khương Giang mới ngủ được.” Anh ta mặt không đổi sắc.
Nam trợ lý bên cạnh lập tức gật đầu: “À, đúng đúng...”
Đương nhiên là tôi không tin. Đây không phải là tiểu thuyết về tổng tài, chỉ có nữ chính mới có thể chữa khỏi bệnh cho nam chính. Cho dù là tiểu thuyết về tổng tài, thì nam chính sẽ là Tạ Sầm, còn nữ chính là Trình Tinh, vị tổng tài bá đạo bảo vệ tiểu bạch hoa, giúp cô ta leo lên địa vị cao trong giới giải trí.
“Tôi biết hiện tại cô Khương rất thiếu tiền, tôi có thể cho cô thứ cô muốn.” Anh ta cúi đầu, đồng hồ trên cổ tay tích tắc. Tôi không chút do dự ký tên.
Wechat vang lên, là tin nhắn của Tạ Sầm, trên điện thoại hiển thị hơn ba mươi cuộc gọi từ hắn.
[Khương Vu, em đừng chà đạp chính mình.]
Tôi vui vẻ, giơ điện thoại di động lên chụp ảnh Phó Thành Nhiên, đẩy tới kéo lui ghế anh ta, điều chỉnh ánh sáng, cũng không ngừng hướng dẫn: “Đến đây, nhìn đây, cười đi.”
Anh ta đơ người nhìn tôi, để tôi tùy ý hành động, cuối cùng tôi chọn một bức ảnh có gương mặt mờ ảo gửi cho Tạ Sầm.
[Bạn trai tôi đẹp trai hơn anh nhiều.]
Gửi xong tin nhắn, tôi ngẩng lên, đụng trán Phó Thành Nhiên, anh ta cách tôi rất gần, lông mi rất dài.
Tôi chỉ cảm thấy người này có vẻ quen quen.
“Cô chụp ảnh tôi, tôi có quyền được biết cô sẽ sử dụng nó như thế nào.” Anh ta ngồi dậy, mặt không chút thay đổi, nhưng vành tai đỏ bừng tiết lộ sự bất an trong lòng: “Cô Khương, với tư cách bạn trai, lát nữa tôi sẽ đưa cô về.”
Tôi: “Không cần, tự tôi có thể...”
Phó Thành Nhiên nhìn tôi, dường như đang suy nghĩ, kiên trì nói: “Phải làm.”
Anh ta đưa tôi trở về căn hộ của mình, dưới lầu căn hộ, có người đứng bên cạnh thùng rác, hút hết điếu này đến điếu khác.
Không biết hắn đã đợi bao lâu, đôi mắt mệt mỏi, nhìn thấy Phó Thành Nhiên bên cạnh, ánh mắt đột nhiên đỏ lên. Hắn sải bước tiến lên giữ chặt cánh tay tôi, giọng nói mang theo tức giận: “Khương Vu, em nhất định phải biến mình thành dáng vẻ không đáng giá này? Ngủ với đàn ông em cũng có thể sao?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺