Âm Long Quấn Đỉnh - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:45:05
Lượt xem: 326
Tôi dùng sức đẩy Thẩm Hồng Ngọc, trầm giọng nói với đám dân trong thôn:
"Giếng cổ đã mở, các người có thể nhìn đi! Cái gọi là Âm long đó, chính là những trinh nữ bị bọc trong vải đỏ, rồi bị dùng gậy gỗ đập nát thịt xương thành bùn! Các người nhìn đi!"
"Làm gì có Âm long quấn xà, chỉ là xác người mà thôi!" Tôi phẫn nộ nhìn Thẩm Hồng Ngọc.
Cô ta biết trong xà nhà chỉ có một con âm long, nếu cô ta biến thành Âm long thì tôi sẽ không bị biến thành nữa.
Trưởng thôn bắt tôi vào từ đường, có lẽ chỉ để dẫn dụ thần xà nhập thể, rồi ném vào giếng cổ phong kín lại.
Hoặc có khi chỉ để đổi một nơi khác giấu xác!
Nhưng tôi đã cứu Thẩm Hồng Ngọc, vậy mà vì sợ trở thành Âm long, sợ bản thân sẽ giống như Thẩm Lan Lan, hóa thành vũng mủ, cô ta lại phản bội tôi.
Ngay khi tôi đẩy Thẩm Hồng Ngọc ra, cô ta vẫn ôm chặt cổ tôi, thấp giọng nói bên tai tôi:
"Thẩm Nguyệt, người không vì mình, trời tru đất diệt. Cô đã cứu tôi một lần, thì cứu tôi thêm lần nữa đi, đưa Phật thì đưa đến Tây Thiên, đã cứu thì cứu cho trót!"
7
Tôi nghe lời của Thẩm Hồng Ngọc, bàn tay đang đẩy cô ta bỗng khựng lại.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Chậm rãi rút tay về, nắm chặt thành quyền, lòng bàn tay bị vảy rắn đ.â.m vào, đau âm ỉ.
Cúi đầu nhìn vẻ mặt cuồng loạn chẳng rõ thật giả của Thẩm Hồng Ngọc, lòng tôi dần lạnh buốt.
Quả nhiên không thể làm thánh mẫu được!
Tôi hé môi định gọi tên Thần Thương, nhưng nhìn đám dân trong thôn đang ùn ùn kéo đến, tôi lại nuốt xuống.
Dù có muốn luyện thành Âm Long cũng phải có quy trình.
Thần Thương dường như không muốn xuất hiện trước mặt người khác, vậy thì đợi vào mật thất rồi gọi anh ta cũng chưa muộn.
Những dân trong thôn này, dường như căn bản không hề nghe thấy lời tôi nói.
Có lẽ đúng như lời trưởng thôn, bọn họ căn bản không quan tâm Âm Long là gì.
Dù sao kẻ phải c.h.ế.t cũng chẳng phải con gái họ.
Âm Long quấn xà ngang, mùa màng bội thu...
Xà ngang xử nữ, lợi tông đường...
Chỉ cần có thể chia hoa lợi từ gia tộc, vậy là đủ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/am-long-quan-dinh/chuong-18.html.]
Mặc kệ con gái nhà ai chết, c.h.ế.t như thế nào!
Chỉ cần chưa đến lượt con mình, chuyện nhà người khác chẳng qua cũng chỉ là một câu chuyện mà thôi!
Tôi bị dân trong thôn trói chặt, nhét giẻ vào miệng, kéo lê về từ đường.
Trong đám người, mẹ tôi và mẹ Thẩm Hồng Ngọc đứng cạnh nhau, cả hai đều lộ vẻ thương xót, lớn tiếng la lối: "Đang yên đang lành sao lại phát điên?"
Lòng tôi lạnh đi vài phần!
Trước lợi ích lớn, dù là con gái ruột thì sao chứ?
Tâm can nguội lạnh, tôi bị dân trong thôn đẩy vào từ đường lần nữa.
Lần này là đi thẳng vào từ hậu viện, ngang qua giếng cũ.
Lúc này tôi mới phát hiện, dù nước tiểu thạch sùng trên người Thẩm Mai đã bị rửa sạch, nhưng da dẻ cô ta như bị bỏng, toàn thân chẳng có chỗ nào lành lặn.
Giờ phút này, cô ta ướt sũng nằm trên nền xi măng cạnh giếng, chỉ còn thở ra mà chẳng thể hít vào.
Trưởng thôn thấy tôi liếc nhìn giếng cũ, liền đưa mắt trao đổi với tộc trưởng.
Hai người bọn họ phối hợp ăn ý nhiều năm, lập tức đưa ra quyết định.
Ngay sau đó, bọn họ kéo tôi đến cạnh giếng, nói với dân trong thôn: "Trên xà ngang chính là Âm Long, căn bản không có bảo vật gì cả. Mấy trăm năm qua, lúc chiến loạn, gia tộc ta không bị lửa chiến tranh thiêu đốt; khi nạn đói hoành hành, chúng ta vẫn được mùa bội thu; ngay cả bây giờ, dù bên ngoài kiếm tiền khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn có thể phát hiện mỏ khoáng, vẫn có thể khai thác cát sông, mỗi năm con trai trong thôn đều được chia hoa lợi mười lăm, mười sáu vạn. Tất cả những điều này đều nhờ Âm Long bàn đỉnh, phù hộ con cháu!"
"Lịch đại tổ tiên đã phong bế Âm Long vào xà ngang, nhốt trong giếng cổ này. Nếu mọi người không tin trong xà không có bảo vật, muốn biết Âm Long là gì, ta có thể kéo nó lên cho các ngươi xem!" Giọng trưởng thôn lạnh băng.
Lời vừa dứt, mấy thanh niên trai tráng cùng họ với ông ta lập tức cầm móc sắt, kéo thứ bị cha con Thẩm Vĩ bổ đôi, lộ ra "Âm Long" từ dưới giếng lên.
Thẩm Hồng Tinh đứng bên cạnh lập tức tái mặt.
Thẩm Hồng Ngọc cũng lộ vẻ sợ hãi.
Thứ gọi là "Âm Long" bị sáp thông bọc bên ngoài, do năm tháng trôi qua đã mục gần hết.
Ngay cả tấm vải đỏ bọc ngoài cũng rách bươm, lúc kéo lên từ giếng vẫn còn sũng nước.
Bọn họ lôi ra, tiện tay ném xuống đất, rồi dùng móc sắt kéo mạnh, lập tức xé toạc tấm vải đỏ cũ nát.
Nước từ trong chảy ra, những mẩu xương nhỏ màu xám đen theo dòng nước trôi khỏi lớp vải đỏ, rơi xuống đất, phát ra thứ ánh sáng lạnh lẽo ảm đạm.
Vì tấm vải đỏ bị giày xéo nhiều lần, nên xương cốt đã vụn nát, không thể nhìn ra hình dạng ban đầu.
"Đây chính là Âm Long mà đại trưởng thôn và tộc trưởng đã đích thân chế tác để bảo vệ tông đường hưng thịnh." Giọng tộc trưởng rét lạnh.