Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ai sẽ cần em - 8

Cập nhật lúc: 2024-10-19 18:19:58
Lượt xem: 1,276

“Không, không phải là cô!” Bùi Ngôn Tri đột ngột phản ứng.

 

Hắn hoảng hốt nhìn quanh tìm tôi: “Vợ tôi đâu? Thu Thu đâu? Cô ấy đi đâu rồi! Đàm Hạ, cô lại ép Thu Thu rời xa tôi à?”

 

Hắn điên cuồng nắm lấy vai Đàm Hạ, gần như nghiến răng: “Làm sao có thể là cô! Làm sao có thể là cô!”

 

Nụ cười hoàn hảo thường ngày trên mặt Đàm Hạ hoàn toàn cứng đờ.

 

“A Tri, anh làm em đau.” Chị ta cau mày, dịu giọng: “Trước đây không phải anh đợi em sao? Bây giờ em đã trở lại, chúng ta ở bên nhau nhé?”

 

“Không! Tôi chỉ muốn Thu Thu!” Bùi Ngôn Tri dùng hết sức đẩy Đàm Hạ xuống đất và chạy ra ngoài tìm tôi bất chấp đám đông đang bàn tán về hắn.

 

Lúc này, màn hình nền sáng lên. Đàm Hạ xuất hiện trên màn hình. Chị ta trông trẻ và xinh đẹp hơn bây giờ rất nhiều.

 

Ở trường trung học, Đàm Hạ dịu dàng và hào phóng, là nữ thần trong mơ của mọi người. Nhưng trong video, Đàm Hạ mỉm cười và nhờ người cởi quần áo của cô bé và để lại vết sẹo trên cơ thể do t.h.u.ố.c lá gây ra.

 

Chỉ vì đối phương vô tình làm đổ nước vào đôi giày khiêu vũ của chị ta.

 

“Đàm Thu?” Đàm Hạ nghiêng đầu cười, giọng điệu vẫn mềm mại: “Con bé này chỉ là một đứa con hoang, cha mẹ không quan tâm, chơi vui cũng được, dù sao mẹ tôi cũng không thích nó. Cho dù Đàm Thu có thực sự được yêu thương. Chết  tiệt, chỉ cần tôi nói vài lời, mẹ tôi cũng sẽ không quá buồn.”

 

Khi video chiếu đến đoạn này, tôi nhận thấy mẹ tôi ở khán giả cứng đờ. Bà nhìn chằm chằm vào màn hình không chớp mắt với vẻ mặt không thể tin được, như thể bà chưa từng biết đến đứa con gái lớn mà bà luôn yêu quý.

 

Tôi đã tìm kiếm những video này trong một thời gian dài. Trước khi Đàm Hạ ra nước ngoài, chị ta đã nhờ người giải quyết quá khứ tồi tệ của mình. Nhưng những việc một người đã làm sẽ luôn để lại dấu vết trên thế giới này.

 

Nửa sau của video nói về việc Đàm Hạ đi du học. Chị ta kết hôn với một ông già, sau đó để có được tài sản thừa kế của doanh nhân giàu có, chị ta đã móc nối với đứa con ngoài giá thú của ông ta và g.i.ế.c c.h.ế.t  ông ta.

 

Đàm Hạ hoảng sợ. Chị ta điên cuồng muốn tắt video nhưng Bùi Ngôn Tri đã ngăn chị ta lại. Bùi Ngôn Tri phớt lờ tiếng kêu la và cầu xin của Đàm Hạ, lạnh lùng để chị ta xem tận mắt đoạn video.

 

Khi video kết thúc, cảnh sát đã đến. Tôi đã gọi cho cảnh sát.

 

Đàm Hạ bật khóc, chiếc váy mà chị ta đã bỏ bao nhiêu công sức để may giờ trông thật vụng về và buồn cười.

 

“Không phải tôi! Tôi không làm những chuyện này! Đây đều là dàn dựng, dàn dựng!” Chị ta hét đến khàn giọng, suy sụp và khóc.

 

Tôi thấy Đàm Hạ lao ra và chạy về phía mẹ. Nhưng mẹ tôi chỉ nhìn chị ta với vẻ kinh hãi, như thể bà đang nhìn một người lạ đáng sợ nào đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ai-se-can-em/8.html.]

Đàm Hạ đột nhiên dừng lại.

 

Tôi không muốn tiếp tục xem trò hề này và quay người rời đi.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Đủ rồi.

 

21

 

Đàm Hạ là người phát ngôn sản phẩm mới của DX. Sau khi chị ta dính vào vụ bê bối như vậy, hình ảnh của Công ty DX tụt dốc, cổ phiếu cũng lao dốc.

 

Tôi đã bán cổ phần của mình cho đối thủ của Bùi Ngôn Tri từ rất sớm. Công ty đối thủ đã tận dụng cơ hội tốt này, cắn chặt Bùi Ngôn Tri không buông.

 

Lần tiếp theo tôi gặp Bùi Ngôn Tri là sau khi tôi đi du lịch về. Hắn sụt cân rất nhiều và lòng đầy u ám, buồn bã không nguôi.

 

“Đàm Thu!” Giọng Bùi Ngôn Tri khàn khàn. Hắn muốn tiến tới và chạm vào cánh tay tôi nhưng lại cứng người trước ánh mắt lạnh lùng của tôi.

 

“Tôi nói rồi, anh bẩn lắm, đừng chạm vào tôi.” Tôi bình tĩnh nói: “Bùi Ngôn Tri, anh sẽ làm Đàm Hạ rất buồn. Anh đã chờ đợi và bảo vệ chị ta nhiều năm như vậy, mặc dù bây giờ chị ta bị trừng phạt và tống vào tù, nhưng tôi nghĩ anh rất yêu nên vẫn sẽ đợi chị ta.”

 

Thân hình của Bùi Ngôn Tri run rẩy, giọng anh gay gắt: “Anh không đợi cô ta…”

 

“Nhưng thực ra, đôi lúc tôi cũng ghen tị với Đàm Hạ.” Tôi cười, giả vờ như không nghe thấy Bùi Ngôn Tri nói: “Có vẻ như chị ta chỉ cần đứng đó, không cần làm gì cả, sẽ có người xếp hàng chờ để yêu chị ta. Chúng tôi rõ ràng là chị em ruột, nhưng tôi và chị ta thực sự khác nhau, những thứ mà tôi đã vất vả bấy lâu nay vẫn không có được thì Đàm Hạ lại có thể dễ dàng có được, thậm chí còn có được nhiều hơn, đôi khi tôi cảm thấy ông trời thật bất công...”

 

Tôi chớp đôi mắt khô khốc của mình và cảm thấy như mình đang thở ra.

 

“Nhưng vậy thì sao? Đàm Thu là Đàm Thu. Cho dù không có ai khác, tôi vẫn có thể sống một cuộc sống tốt đẹp. Dù sao thì trước đây không phải tôi cũng luôn như vậy sao?”

 

“Đàm Thu!” Bùi Ngôn Tri gọi tôi.

 

Hắn dường như đã đoán trước được điều gì đó, thậm chí còn nắm lấy cổ tay tôi mà không lo tôi tức giận và chán ghét, ánh mắt đau đớn vùng vẫy: “Làm ơn, làm ơn đừng nói nữa…”

 

Tôi phớt lờ khẩn cầu của hắn và nói với Bùi Ngôn Tri từng chữ: “Bùi Ngôn Tri, có lẽ anh không biết tôi từng yêu anh nhiều như thế nào.” 

 

 Tôi đã từng yêu hắn thật lòng.

 

“Tôi coi anh là người yêu duy nhất của mình, người bạn duy nhất của mình, duy nhất...”

 

 

Loading...