Ai sẽ cần em - 3
Cập nhật lúc: 2024-10-19 18:19:02
Lượt xem: 906
Tôi thấy vẻ mặt của Bùi Ngôn Tri đột nhiên thay đổi. Hắn gần như không chút do dự buông tay tôi ra, lao tới chắn cho Đàm Hạ, bảo vệ chị ta thật chặt phía sau. Sau đó hắn nhỏ giọng bảo Đàm Hạ nhắm mắt lại và đừng sợ hãi.
Người đàn ông kia bị Bùi Ngôn Tri đá mạnh đến mức không thể đứng dậy được.
Đôi mắt của Bùi Ngôn Tri đỏ lên vì tức giận và đánh như muốn g.i.ế.c c.h.ế.t người đó.
Tôi lặng lẽ nhìn bóng lưng hắn, chợt cảm thấy như bị thôi miên.
7
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Bùi Ngôn Tri luôn đối xử rất tốt với tôi.
Con trai cả của gia đình Bùi, người luôn ngang ngược, đã kiềm chế tính nóng nảy của mình vì tôi. Vì lời nói của tôi, hắn đã cắt đứt quan hệ với những người bạn xấu trước đây và ngừng tham gia câu lạc bộ lái xe. Hắn cũng vụng về học nấu ăn vì tôi có vấn đề về dạ dày rồi giục tôi ăn sáng.
Khi bị trêu chọc vì có một bà vợ nghiêm khắc, Bùi Ngôn Tri luôn cởi mở nắm lấy vai tôi và nói đáp lại: “Anh thấy hạnh phúc!”
Sau đó, hắn van xin tôi một cách đau khổ: “Những người này chẳng qua là ghen tị với anh thôi!”
Hắn lớn tiếng tuyên bố thích tôi. Sau đó mọi người đều cảm thấy Bùi Ngôn Tri yêu Đàm Thu. Nhưng bây giờ tôi biết đây chỉ là cách để hắn bảo vệ Đàm Hạ.
Cha hắn thời trẻ là người sống thoáng và có nhiều kẻ thù; Bùi Ngôn Tri cũng giống tính cha mình, cũng là một người có tinh thần tự do.
Nghiêm trọng nhất là khi tôi bị bắt cóc nhốt trong núi sâu. Lần đó Bùi Ngôn Tri tìm thấy tôi rất muộn.
Khi hắn tìm thấy tôi, tôi suýt bị kẻ bắt cóc cưỡng hiếp. Đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy Bùi Ngôn Tri tức giận như vậy.
Hắn đánh người đó, rồi hành động như một con ch.ó điên, không ai có thể ngăn cản được. Giống như lúc này hắn đang bảo vệ Đàm Hạ.
Nhưng khi đó tôi có thể giữ chặt Bùi Ngôn Tri, khiến hắn dừng tay, để mọi người giải quyết việc tiếp theo, rồi lặng lẽ và cẩn thận bế tôi lên trực thăng.
Mãi cho đến khi không có ai xung quanh, Bùi Ngôn Tri mới không thể kiểm soát được sự run rẩy trong giọng nói của mình. Sau đó hắn nói xin lỗi tôi hết lần này đến lần khác.
Hắn vùi mình vào cổ tôi, những giọt nước mắt nóng hổi của anh trực cháy trái tim tôi và khiến tôi run rẩy. Vì vậy tôi nói với Bùi Ngôn Tri: “Đây không phải lỗi của anh. Anh đã đến cứu em kịp thời, em rất biết ơn anh.”
Chính tôi là người chủ động tiếp nhận cách làm của Bùi Ngôn Tri, vì vậy tôi nên chuẩn bị cho mọi nguy hiểm.
“Không phải thế này…”
Bùi Ngôn Tri nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi. Hắn dường như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Cuối cùng, hắn chỉ tức giận nói: “Đàm Thu, vợ của anh, em chỉ là một người tốt bụng và ngu ngốc!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ai-se-can-em/3.html.]
Tôi không hiểu nên vẫn an ủi Bùi Ngôn Tri.
Nhưng kể từ đó về sau, Bùi Ngôn Tri không còn công khai tỏ ra thích tôi trước mặt người ngoài nữa. Tôi tưởng hắn đang cố bảo vệ tôi bằng cách này. Nhưng giờ nghĩ lại, thực ra đó chỉ là vì hắn cảm thấy có lỗi mà thôi.
Vậy là, Bùi Ngôn Tri, hóa ra anh thực sự có lỗi với tôi.
8
Bữa tiệc trở nên hỗn loạn. Không ai nghĩ rằng mọi chuyện sẽ trở nên như vậy. Có người đến an ủi Đàm Hạ, có người gọi cảnh sát, có người gọi cứu thương, nhưng không ai dám ngăn cản Bùi Ngôn Tri đang tức giận, ngoại trừ Đàm Hạ.
Chị ta lao tới ôm lấy Bùi Ngôn Tri, run rẩy gọi anh: “A Tri, được rồi… được rồi!”
Thế là Bùi Ngôn Tri dừng lại.
Tôi lạnh lùng nhìn Bùi Ngôn Tri quay lại ôm Đàm Hạ, thì thầm an ủi. Cái ôm này tự nhiên và tình cảm hơn nhiều so với cái ôm mà tôi thấy khi mới đến.
“Thu Thu...” Tống Oánh Oánh vô thức nắm lấy cánh tay tôi, giọng có vẻ lo lắng.
“Không quan trọng đâu.” Tôi không nhìn hai người đó nữa mà quay người rời đi.
Không quan trọng đâu. Đáng lẽ tôi phải biết điều đó từ lúc nghe Bùi Ngôn Tri nói: “Chỉ cần cô ấy ở đây, những người đó sẽ không nhắm vào em.”
Đối với Bùi Ngôn Tri, từ đầu đến cuối chỉ có một Đàm Hạ là quan trọng nhất. Hoặc có thể không chỉ có Bùi Ngôn Tri. Lẽ ra tôi phải biết điều này. Chính tôi đã phạm sai lầm.
Thật xấu hổ khi tôi phải dùng kiểu so sánh liên tục bị bỏ rơi này để thức tỉnh bản thân và rời bỏ giấc mơ mà mình đã dệt nên suốt 5 năm.
Đó là nỗi đau. Nó đau quá. Nhưng vì đau quá nên tôi tỉnh hẳn.
9
Không biết đêm đó Bùi Ngôn Tri có về nhà không, tôi thu dọn đồ đạc và chuyển đi, tạm trú trong một khách sạn, nhưng tôi thấy mình vẫn không thể tránh khỏi việc gặp Bùi Ngôn Tri, vì công ty được hắn và tôi cùng nhau xây dựng nên.
Tôi không cần Bùi Ngôn Tri, nhưng tôi không nỡ chia tay DX. Tuy nhiên, đã nhiều ngày, Bùi Ngôn Tri không đến công ty, thậm chí thư ký của hắn còn đến hỏi thăm tôi nhiều lần.
Ngược lại, vòng bạn bè Đàm Hạ vốn vây quanh tôi quanh năm bỗng trở nên sôi nổi, bắt mắt nhất là hình ảnh chiếc bánh sinh nhật, chiếc bánh rất đẹp và bàn tay cắt bánh cũng đeo chiếc nhẫn đôi giống như của tôi.
Một nhóm người bên dưới đang chúc mừng sinh nhật Đàm Hạ và chào đón chị ta trở lại Trung Quốc. Trong nhóm này, có một bình luận nổi bật: [Sau khi đi lòng vòng, cuối cùng hai người cũng đến được với nhau.]
Đàm Hạ chỉ trả lời bình luận này, dù chỉ là một nụ cười mơ hồ. Tôi lặng lẽ nhìn bình luận của Đàm Hạ, nghĩ thầm, quả nhiên là vậy.
Tất cả mọi người đều biết Bùi Ngôn Tri cuối cùng khẳng định vẫn sẽ lựa chọn Đàm Hạ, ngoại trừ tôi. Vịt con xấu xí lột xác thành thiên nga chỉ là cốt truyện tồn tại trong truyện cổ tích, thực tế thường tàn nhẫn hơn nhiều. Dù tôi đã cố gắng rất nhiều lần.