Ải mỹ nhân - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-02 12:09:03
Lượt xem: 61
ẢI MỸ NHÂN [FULL]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tác giả: 张自道
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Phàm là người lấy sắc đẹp lừa gạt người khác, đều gọi ải mỹ nhân.
Thương Trụ Vương si mê Đắc Kỷ mà không thiết triều buổi sáng, Chu U Vương vì nụ cười của Bao Tự mà phóng hỏa lừa các nước chư hầu, danh tướng Lữ Bố thời Tam quốc chơi đùa với Điêu Thuyền...
Từ xưa đến nay, chuyện "anh hùng không qua được ải mỹ nhân" chỗ nào cũng có. Nhìn thấy sắc đẹp trước mặt, ít có người có thể giữ vững tuyệt đối lý trí, tôi cũng không ngoại lệ.
Khai giảng năm thứ hai đại học, tôi rút tiền từ ngân hàng xong trở về trường học, khi đi ngang qua hòn non bộ ở công viên trường, phát hiện một cô gái đang khóc.
Tôi đến gần nhìn, trên người cô ấy có bụi đất, đầu gối té bị thương, dường như mới bị ngã, mái tóc dài buông xuống vai rối bời, dáng người tinh tế lại yếu đuối, tôi bước tới nhanh vài bước, cố ý nghiêng đầu nhìn một cái, phát hiện cô gái này có dung mạo ngọt ngào đáng yêu, tuổi không kém tôi là bao.
Tôi chưa từng yêu đương, lấy hết dũng khí nói với cô ấy: "Bạn học, em làm sao vậy?"
Cô gái ôm mắt cá chân, nức nở nói: "Trên đường rút tiền về bị người xấu theo dõi, bọn họ cướp ví tiền của em, em liều mạng giãy dụa, chống cự, cuối cùng bọn họ vẫn thực hiện được, tiền hoàn toàn không còn.”
Tôi vừa nghe nói là gặp phải cướp bóc, tinh thần chính nghĩa trong lòng bùng nổ, người cướp bóc cũng đúng là không có nhân tính, cô gái xinh đẹp yếu đuối như vậy, làm sao còn có thể xuống tay được, kiểm tra một chút, đối phương không có gì đáng ngại, tôi quan tâm hỏi cô ấy báo cảnh sát chưa?
Cô gái rụt rè nói cho tôi biết cô ấy không dám, đối phương cướp đi chứng minh thư và giấy chứng nhận sinh viên của cô ấy, còn uy h.i.ế.p cô ấy, nếu dám báo cảnh sát, bọn chúng sẽ tới trường học tìm cô ấy trả thù. Cô gái này nói gia đình mình khó khăn, cha mẹ ly dị, số tiền này là ông bà nội cho, hiện giờ tuổi tác của ông bà đã lớn, cô ấy không biết nên giải thích như thế nào, hơn nữa mắt cá chân cô ấy bị thương, hy vọng tôi có thể giúp, nhà cô ấy cách nơi này không xa.
Tôi khuyên cô ấy báo cảnh sát, nhưng nói gì cô ấy cũng không chịu, cô ấy nói mình không dám đắc tội với mấy tên côn đồ kia, sợ đối phương sẽ thật sự đến quấy rầy. Nhìn bộ dáng ngây thơ đáng yêu của cô gái xinh đẹp trước mắt, tôi sinh ra dục vọng bảo vệ mạnh mẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ai-my-nhan/1.html.]
Tôi nói: “Em yên tâm, nếu bọn họ thật sự dám đến quấy rầy em, hãy nói cho tôi biết, tôi giúp em dạy dỗ bọn họ.”
Cô gái lau nước mắt, nói: "Anh thật sự là người tốt, vừa rồi lúc em bị cướp, có vài người nhìn thấy, bọn họ đều làm bộ như không nhìn thấy, con người bây giờ thật sự là quá lạnh lùng, đúng rồi bạn học, anh cũng là người của trường này sao?"
Tôi nói rõ tên, tuổi tác, chuyên ngành, số phòng ký túc xá của mình, hận không thể nói cho cô ấy biết mình ở giường nào trong ký túc xá.
Cô ấy cũng nói cho tôi biết thông tin của mình, sau đó, hai chúng tôi còn trao đổi số điện thoại.
Thẳng thắn mà nói, cả khuôn mặt và dáng người của cô ấy đều là hợp gu tôi.
Tôi cho rằng mình gặp vận đào hoa, gặp được tình yêu đích thực, chủ động đón xe hỗ trợ đưa cô ấy về nhà, kết quả, vừa xuống xe cô ấy lại khóc.
Tôi còn buồn bực, liền hỏi cô ấy sao lại khóc?
Cô ấy tủi thân nói: "Em cảm thấy mình rất vô dụng, ông bà nội mở cửa hàng nhỏ cho em học đại học, nhưng khoản học phí này em lại đánh mất, thật sự là có lỗi với ông bà.”
Theo ánh mắt của cô ấy nhìn lại, một đôi vợ chồng già đang bận rộn báo cáo trợ cấp thất nghiệp, lúc ấy loại báo cáo trợ cấp thất nghiệp này là đặc biệt chuẩn bị cho hộ đặc biệt khó khăn, đủ để thấy được, điều kiện gia đình của cô ấy rất khó khăn.
Ngay khi tôi xấu hổ không thể giúp cô ấy giải quyết phiền toái. Cô ấy nói: "Anh giúp em một việc được không?"
Tôi cho rằng cô ấy muốn vay tiền, thậm chí có chút ấp úng, mặt đỏ lên, hận không thể tìm một khe đất chui vào.
Cô ấy đột nhiên kéo tay tôi, tiếp xúc gần gũi như vậy, mùi hương của phụ nữ phả vào mặt, trong lúc nhất thời thần hồn hơi điên đảo, nghe cô ấy nói tiếp: “Nhà trường có hoạt động khuyến mãi thẻ điện thoại, em có thể đi làm thêm kiếm tiền, nhưng cần nộp 500 tệ tiền đặt cọc, anh có thể giúp em một chút không? Anh yên tâm, chờ sau khi em kiếm được tiền, nhất định sẽ trả lại cho anh.”
Tôi cảm thấy 500 tệ này có thể tiếp nhận, huống chi, nhà trường bán thẻ điện thoại tôi cũng đã thấy qua không ít. Ở gần ký túc xá của chúng tôi, mỗi ngày đều có một ít sinh viên bán 'Thẻ thông hành vườn trường', nhưng tôi chưa từng tiếp xúc qua việc làm thêm, cho nên không hiểu chuyện tiền đặt cọc này.”