Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ai Động Lòng Trước Là Thua - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-01-25 15:15:53
Lượt xem: 1,752

[FULL] Ai Động Lòng Trước Là Thua

Tác giả: Tiểu Nhiêu

Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵

Thuở nhỏ, phụ thân thấy ta giống ông y như đúc, ông sốt ruột, một phát định hẳn ba mối hôn sự cho ta.

Nhưng không ngờ, khi ta lớn lên lại xinh đẹp tuyệt trần, ba nhà kia đều chờ ta cập kê để thành thân cùng ta.

1.

Một tháng trước khi ta cập kê, phụ thân ta thấy giấu không nổi nữa, mới kể cho ta biết chuyện từng định hôn ước.

Tuy có phần đột ngột nhưng là nữ tử ưu tú nhất cả Thịnh Kinh, ta vẫn nhanh chóng chấp nhận sự thật này.

Mấy chuyện hôn sự này, quan trọng là phụ mẫu làm chủ, mai mối thay lời, dù sao phụ thân cũng yêu thương ta như vậy, người nhà kia chắc chắn sẽ không tệ.

Ta ngừng suy nghĩ lung tung, hỏi: “Là nhà nào vậy?”

Phụ thân ấp a ấp úng, lòng ta chợt lạnh băng, chẳng lẽ là tiểu môn tiểu hộ?

Nhưng chỉ cần là người có phẩm hạnh tốt thì cũng được.

Nhưng ta lại nghe phụ thân nói: “Là thế tử Tấn Quốc Công phủ.”

Ta thở phào nhẹ nhõm, ta và thế tử Tấn Quốc Công phủ, Tấn Ninh Diễn, là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau, huynh ấy tính tình hiền hòa lương thiện, quả thực là lựa chọn tốt để làm phu quân.

Nhưng phụ thân lại nhìn ta bằng ánh mắt đầy vẻ áy náy, rồi lại nói: “Và thiếu chủ của sơn trang Bích Hành.”

Ta cau mày: “Phụ thân, người nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ người đã hứa gả con cho hai nhà, con có hai vị hôn phu?”

Sơn trang Bích Hành nổi danh hiển hách trong giang hồ, khí thế ngạo nghễ độc nhất vô nhị. Thiếu chủ Tô Minh Thanh nghe đồn võ công xuất thần nhập hóa, anh tuấn phi phàm.

Thấy phụ thân lắc đầu, ta thở phào nhẹ nhõm, may mà không phải chuyện quá đáng như vậy.

“Là ba nhà. Con có ba vị hôn phu.”

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Ta: “?”

“Vị thứ ba là người Sở gia giàu nhất Giang Nam, người định hôn với con là tiểu nhi tử Sở Mặc nhà họ.”

Phụ thân quay mặt đi: “Lúc nhỏ dung mạo con giống ta, xấu xí vô cùng, phụ thân ngày đêm lo lắng sau này con không gả đi được.”

“Ta tính rằng nếu nhà nào muốn hủy hôn thì vẫn còn người dự bị.”

Ông đánh giá ta từ trên xuống dưới, thở dài một cái: “Ai ngờ, con lớn lên lại giống mẫu thân con, đột nhiên xinh đẹp rạng rỡ.”

“Kết quả bây giờ ba nhà đều chờ con cập kê để đến cầu thân.”

Phụ thân ơi, chuyện úp sọt nữ nhi này, người thật sự nghiêm túc đấy chứ!!

2.

Cập kê cận kề, cách đây một tháng ta đã nhận được thư từ Sở gia, nói sẽ lên kinh thành cầu thân.

Sơn trang Bích Hành hẳn là cũng đang trên đường đến đây.

Phải nói, phụ thân ta làm việc tuy hồ đồ nhưng lại chu toàn.

Ba nhà này tuy đều là nhân vật phi phàm nhưng lại không hề giao lưu với nhau, cho nên đến giờ vẫn có thể giấu nhẹm chuyện này với ba nhà, không nhà nào hay biết gì về chuyện này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ai-dong-long-truoc-la-thua/chuong-1.html.]

Ta xoa trán, chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng.

Nhưng dù đau đầu thì hôn sự vẫn phải nhanh chóng hủy bỏ.

Ta viết thư cho ba nhà, giải thích rõ ràng tình hình, lại chuẩn bị lễ vật hậu hĩnh để tạ lỗi, mong rằng chuyện "Hôn ước từ nhỏ" này có thể chấm dứt.

Phụ thân ta đau lòng đến mức khóc rống lên: “Phụ thân phải mài mỏng cả miệng mới định được cho con mấy mối hôn sự này, con nói hủy là hủy hết vậy sao, ít nhất cũng nên giữ lại một nhà chứ!”

Ta không để ý đến ông, chỉ thỉnh thoảng vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối.

Hai công tử nhà kia ta chưa gặp mặt thì còn đỡ.

Nhưng thế tử Tấn Quốc Công phủ, Tấn Ninh Diễn quả thực có chút đáng tiếc. Huynh ấy tuổi trẻ thành danh, dung mạo như trúc như lan, phẩm hạnh cao khiết, quả thực là lựa chọn tốt để làm phu quân.

3.

Sở gia và Tô gia đường xá xa xôi, nhất thời khó mà nhận được hồi âm.

Tấn Quốc Công phủ lại nhanh chóng có hồi đáp.

Ngày hôm sau, Tấn Ninh Diễn liền tự mình đến thăm phụ thân ta.

Không biết hai người nói chuyện gì nhưng rất nhanh, phụ thân ta sai người gọi ta đến.

Ta tưởng rằng Tấn Ninh Diễn đến để trách tội, ta đành cứng cổ đi đến.

Tấn Ninh Diễn mày kiếm thanh tú, mặc áo dài màu trắng, thân hình cao lớn, quả thực là anh tuấn vô song.

Phụ thân ta đứng bên cạnh cười đến mức không khép miệng lại được, thấy ta đến, ung dung đứng dậy: “Ninh Diễn à, con và Hòa Yên nói chuyện với nhau đi, lão già này không quản nổi nó nữa rồi.”

Nói xong, ông liền đi mất, để lại ta một mình đối phó với Tấn Ninh Diễn.

Ta thầm mắng phụ thân ta bất nghĩa, trên mặt vẫn nở nụ cười: “Diễn ca ca.”

Huynh ấy gật đầu cười: “Thật hiếm khi thấy muội lo lắng như vậy.”

Thấy nụ cười của ta hơi cứng đờ, huynh ấy hài lòng gật đầu, nhấp một ngụm trà, một lúc lâu mới nói: “Ta không để ý đến việc phụ thân muội làm, cho nên hôn sự này không cần hủy bỏ.”

Ta - người đã chuẩn bị tâm lý cả buổi chiều: “Hả?”

Tấn Ninh Diễn tuy ngoài mặt hiền hòa nhưng ta hiểu huynh ấy hơn bất kỳ ai, nếu huynh ấy có mười cân thịt, chín cân đều là khí phách. Một người phong quang như vậy, lại không để ý mình chỉ là người dự bị?

Dường như sợ ta cự tuyệt, Tấn Ninh Diễn không nói thêm gì nữa, đứng dậy rời đi.

Phụ thân ta lén lút chạy ra: “Giờ thì mọi chuyện đã viên mãn rồi.”

Ta thở dài: “Mong là vậy.”

Phụ thân ta thấy ta lo lắng không yên, an ủi ta: “Đừng lo lắng nữa, chẳng lẽ hai nhà kia cũng không muốn hủy hôn? Yên tâm đi!”

Ai mà ngờ lời của phụ thân lại linh nghiệm đến vậy…

4.

Ba ngày sau, Tô gia hồi âm: Không sao cả, Tô gia vẫn mong muốn kết thành thông gia với Mạc gia.

Ta ngơ ngác: “Sao Tô gia cũng không muốn hủy hôn? Tấn Ninh Diễn và con mười mấy năm tình cảm, không hủy hôn còn có thể nói được, công tử Tô gia còn chưa từng gặp mặt con, sao lại không muốn hủy hôn?”

Phụ thân ta vuốt mặt: “Cũng không phải là chưa từng gặp mặt.”

Ta: “Hả?”

“Hồi nhỏ các con đã từng gặp nhau rồi.”

Loading...