10 Năm Tình Cũ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-11-25 12:20:48
Lượt xem: 5
…
Những ngay sau đó lại trôi qua. Kỳ hạn 1 tháng rời đi cũng sắp tới mà ko thấy tôi rục rịch chuẩn bị gì nên chiều hôm nay vừa đi làm về, bước vào đến cổng là mẹ đã hỏi tôi ngay
-hơn tuần nửa là con bay rồi? Sao không thấy con xếp đồ vào vali vậy My. Quần áo của thằng Bin nửa.
Tôi nhìn mẹ mình, thấy được sự gấp gấp trong mắt mẹ vô thức tôi chợt dấy lên sự hoài nghi rồi lập tức trả lời
-Ngày mai bên công ty có cử con tham gia chuyến công tác hỗ trợ tâm lý cho bệnh nhân tâm thần ở bệnh viện Tỉnh Bến Tre. Con xuống đó công tác khoảng mấy hôm con về sau đó sẽ chuẩn bị bay luôn đó mẹ.
Tôi nói với mẹ một cách tự nhiên nhất để mẹ không nghi ngờ được rằng mục đích tôi là đang nói dối để xem phản ứng của mẹ. Và có lẻ suy đoán của tôi đã đúng khi mà nhắc đến hai chữ Bến Tre gương mặt mẹ tôi đã tỏa rất hốt hoảng
-Sao…con con đi công tác ở Bến Tre à?
Tôi gật đầu thản nhiên nói
-Dạ. Coi như đi du lịch miền tây cho biết cũng thích mẹ ạ.
-Con gần đi rồi. Lo ở nhà giữ sức khỏe. Với con nên lên trường làm giấy tờ liên quan đến việc học của Bin cho xong đi. Mấy việc đi công tác con nên từ chối. Dù sao mình cũng sẽ nghỉ việc mà.
-Con đã xin phép nhà trường về việc xin cho Bin nghỉ học sau khi thi xong rồi mẹ, nên mẹ yên tâm nha. Còn chuyện đi công tác con thấy mình đi được. Thôi con lên phòng đây
Mẹ tôi ũ ớ nhìn tôi không kịp nói gì? Còn tôi cũng nhanh chân bước lên lầu để tránh đi sự chột dạ của mẹ mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/10-nam-tinh-cu/chuong-9.html.]
…
Hôm sau đưa Bin đi học xong là tôi lái xe luôn xuống Bến Tre. Đi theo chiếc định vị mà tôi đã lén gắn vào xe của mẹ mình nên vô thức trong lòng cũng dấy lên sự thật mà tôi đang mường tượng trong đầu mình.
4 tiếng ngồi xe trôi qua, vùng đất xanh bạt ngàn cây dừa thay nhau che bóng mát rượi trong ngày đầy nắng khiến cho tâm trạng của tôi vô cùng thích thú với quan cảnh nơi đây mà quên mất đi sự hiện diện của mẹ mình cũng đang có mặt trong cái cửa hàng sửa xe nằm ngay con đường lớn, phía sau cửa hàng là ngôi nhà 3 căn lợp ngói đỏ.
Định thần lại, tôi giật mình khi nghe được tiếng của mẹ nên lập tức bước chân thật khẽ đi tới rồi chọn một góc nhìn khuất tầm với mẹ . Quả đúng như tôi đoán không sai. Trước mắt tôi. Mẹ đứng đối diện với Minh. Anh nhìn mẹ tôi với gương mặt hiền lành đầy bất lực lấm tấm trên trán là những giọt mồ hôi và đôi tay đang dính đầy nhớt bên cạnh 2 chiếc ôtô đang sửa.
Tiếng mẹ tôi lớn đầy tức giận vang lên hạch sách Minh
-Cậu đã hứa với tôi thế nào hả? Tại sao hôm trước lại xuất hiện trước mặt Trang My. Cậu có ý gì hả? Đang muốn tiếp tục mòi chài con gái tôi đúng không?
Minh nghe xong, tôi thấy anh lắc đầu bất lực. Nhưng anh không thể hiện sự khó chịu mà chỉ nhẹ nhàng đáp lại câu hỏi của mẹ tôi
-Nếu bác từ thanh phố đi đường xa xôi xuống tận đáy để hỏi con chuyện đó thì bác yên tầm mà ra về. Giữa con và Trang My đã không còn liên quan gì đến nhau nữa. Bác về đi con còn phải làm việc. Ở đây là vùng quê nghèo, không xứng với người giàu như bác đâu.
Nghe câu trả lời của Minh. Mẹ tôi vẫn không chịu buông tha cho anh mà một mực buông lời cảnh cáo.
-Lời cậu hứa làm sao tôi tin tưởng cho được. Cái thứ nghèo hèn như cậu thấy nhà giàu chỉ sáng mắt ra thôi. Có khi còn đang nghĩ cách để lợi dụng con My nhà tôi.
-Bác?
-Tôi nói đúng quá nên cứng họng chứ gì? Lần trước tôi đưa cho ít tiền bày đặt sĩ không lấy. Rồi vẫn tiếp cận con My. Ra giá đi. Bao nhiêu cậu mới vừa lòng.
Mẹ tôi nói đến đây với thái độ cực kỳ khinh miệt Minh, nhưng tôi thấy anh chỉ cười buồn, bàn tay không nhịn được nên bấu chặt lại. Cũng may là anh kiềm chế được chứ không tôi chỉ sợ anh đ.ấ.m vào mặt mẹ tôi cho bỏ tức ấy chứ?