Yến Hầu trở về - 1
Cập nhật lúc: 2024-11-28 02:29:16
Lượt xem: 1,011
YẾN HẦU TRỞ VỀ [FULL]
Tác giả: 禧禧财
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Yến Hầu cưới ta để báo ơn, nhưng hắn lại thờ ơ với ta nhiều năm, ta trở thành Hầu phu nhân nổi danh không được sủng ái ở Thượng Dương.
Hắn vì ý trung nhân mà nổi giận, liên tục đánh hạ mười thành, nhưng lại làm cho ta trở thành trò cười của Yến Địa.
Ta đã hòa ly ngay đêm hôm đó và rời đi.
Được sống lại một lần, trở lại ngày Yến Hầu bị ép báo ơn mà cưới ta trước mặt mọi người. Ta dịu dàng cúi đầu, khéo léo từ chối: “Phẩm hạnh của ta, không xứng làm Yến Hầu phu nhân. Hay là, Yến Hầu ngài hãy nhận ta làm nghĩa muội.”
1
Trong ngoài Thượng Dương cửa thành mở rộng, binh lính tiến vào thành giục ngựa tuyên cáo toàn thành:
“Đại chiến thắng, Yến Hầu về”
“Yến Hầu chiến thắng trở về”
Đèn đuốc dần dần sáng lên, nguy nga từ cung Thượng Dương trong thành đến phố phường bên ngoài thành, không chỉ có cung Thượng Dương bận rộn nghênh đón Yến Hầu mà quần chúng ở Yến Địa cũng đều ra đường, chỉ để được nhìn thấy hùng chủ tư thế oai hùng.
Ai mà không biết, Yến Sóc, chủ nhân của Yến Địa, lần này xuất chinh liên tục đánh hạ mười thành, được khen là tướng giỏi trời sinh.
Nhưng mà trận chiến dịch này, điều làm cho người ta bàn tán say sưa nhất là nguyên nhân của nó.
Yến Hầu vì Công chúa Tố Hòa bị nhốt ở Quan Trung, không tiếc điểm binh xuất chinh suốt đêm, một lần đánh hạ mười tòa thành trì, chỉ để đưa Công chúa Tố Hòa trở về.
Từ xa xưa danh tướng luôn xứng mỹ nhân, Yến Hầu cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, tư thế anh hùng, hăng hái, còn Công chúa Tố Hòa là mỹ nhân nổi danh Trung Nguyên, ai nghe xong không nói một tiếng lương duyên trong thời loạn thế?
Nếu ta không phải là thê tử mà Yến Sóc cưới nhiều năm, ta cũng sẽ thích những câu chuyện như vậy.
Bình thường khi Yến Hầu trở về, cho dù chiến dịch lớn hay nhỏ, cho dù muộn cỡ nào, cho dù trời đổ tuyết lớn, ta cũng sẽ giẫm lên tuyết sớm mấy canh giờ ra ngoài cửa thành chờ hắn. Nhưng hiện tại ta chỉ ngồi ở trên bạch lộ đài trong cung, quan sát thành Thượng Dương đèn đuốc sáng trưng, có chút thất thần.
Yến Hầu mặc hắc giáp cùng đội ngũ quân binh thật dài tiến vào thành, hộ tống một chiếc kiệu màu trắng. Ta biết đó là ai, là Công chúa Tố Hòa. Nhìn thấy có thể biết được, Yến Sóc nhất định đang bảo vệ ở ở bên cạnh nàng.
Cung nữ cung Thượng Dương bưng khay đi trên hành lang dài, hưng phấn châu đầu ghé tai, làn gió đêm đưa giọng của các nàng đến bên tai ta.
“Không biết Công chúa Tố Hòa là nữ tử như thế nào mà có thể làm cho Quân Hầu vừa biết được tin nàng bị nhốt, đã điểm binh xuất chinh suốt đêm, thậm chí đưa phủ khố* mười tòa thành trì cho Công chúa Tố Hòa làm tư khố**. Thật sự là quá sủng ái, làm nữ tử trong thiên hạ ghen c.h.ế.t được.”
*Kho bạc quốc gia
** Kho bạc tư nhân
“Ta nghe người hầu lớn tuổi trong cung nói, Công chúa Tố Hòa không chỉ xinh đẹp thiện lương như thần nữ, mà còn làm bạn với thời niên thiếu gian nan của Quân Hầu. Nhiều năm ly tán, bây giờ mới gặp lại nhau, thảo nào hành vi của Quân Hầu lại như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/yen-hau-tro-ve/1.html.]
Giai thoại là như thế nhưng không biết tiểu cung nữ nào đột nhiên nói: “Nhưng Quân Hầu đã sớm có Quân Hầu phu nhân rồi, nàng ấy rất thích Quân Hầu. Bây giờ như vậy, Quân hầu phu nhân nên xử lý thế nào đây?”
Mọi người ở cung Thượng Dương biết được hai chuyện. Chuyện thứ nhất, Yến Hầu vì báo ơn, giữ nữ nhi của trung thần đã qua đời lại, cưới làm Quân Hầu phu nhân. Chuyện thứ hai, Quân Hầu phu nhân không được Yến Hầu yêu thương.
Ta biết Yến Hầu là vì báo ơn mà cưới ta. Nhưng ta lại mang trái tim ái mộ mà gả cho hắn.
Từ nhỏ ta đã được gửi nuôi ở nông thôn, lớn lên ở hương dã, đến năm mười lăm tuổi mới được đón về Thượng Dương, tự biết không bằng quý nữ Yến Địa, càng không thể so sánh với Công chúa Tố Hòa làm khuynh đảo Trung Nguyên.
Nhưng ta cũng thích Yến Sóc.
Ta có thể dùng hết tâm tư để học quy củ cung đình rườm rà, làm Quân Hầu phu nhân không liên lụy đến hắn. Có thể vì vết thương của hắn mà đánh xe ngàn dặm tìm kiếm danh y, thiếu chút nữa bị tuyết lớn đông chết. Mỗi lần hắn thắng trận trở về đều xách một ngọn đèn canh giữ ở cung Thượng Dương, vui cười chúc mừng hắn.
Yến Sóc lạnh lùng, cũng không sao. Mẫu thân ta nói, lòng người có thể dựa vào chân tình để ủ ấm.
Không phải mấy năm nay việc ta làm đều vô dụng. Năm đó, trong đêm tân hôn, Yến Sóc thậm chí không muốn nhìn ta, nhưng hôm nay cũng đã có thể ngủ cùng giường.
Nhưng mà vào một đêm mấy tháng trước. Hắn nhận được mật thư của Quan Trung, đột nhiên từ trên giường bật dậy, cầm lấy bảo kiếm, mặc khôi giáp, chỉ để lại cho ta một bóng lưng lao ra ngoài cửa chìm vào bóng đêm.
Từ đó về sau chiến báo không ngừng.
Đoạt một thành, đoạt năm thành, nghênh đón Tố Hòa công chúa, Yến Hầu nổi giận xung trận, là chuyện hay trong thiên hạ.
Lúc này ta mới biết, Yến Sóc vốn có trái tim, chỉ là nổi giận xung trận không phải vì ta. Ta cũng biết được, nhân duyên trên đời này là định mệnh, cưỡng cầu không được.
2
Khi Yên Hầu trở về, ta vốn tưởng rằng không thể thiếu tụ tập, ăn mừng, gặp gỡ các triều thần của Yến Địa, nên ta trở về cung, xem qua sổ sách trong cung trong khi chờ đợi hắn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Vừa bắt đầu xem sổ sách, ta chợt nghe thấy giọng cung nữ cúi thấp hành lễ ở bên ngoài. Ta ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy gió đêm thổi qua rèm châu, lùa về phía ta. Yến Hầu bước nhanh vào tẩm cung, bước chân rất dồn dập, cho đến khi cách trước mặt ta ba bước, mới chậm rãi dừng lại, đôi mắt chăm chú nhìn ta.
Gần một năm không gặp, Yến Sóc phong trần mệt mỏi, giáp bạc dính đầy máu, da đen, gầy, mặt mày lại càng thêm kiên nghị, càng có cảm giác hăng hái.
Ta ngậm chữ “Quân Hầu” trong miệng, hắn lại đột nhiên tiến lên, quỳ một chân trước giường thấp, đưa tay vượt qua giường kìm mặt lại, đặt nụ hôn nóng bỏng trên mắt ta, trên mặt ta.
Ta muốn nghiêng mặt đi, nhưng giãy dụa không được.
Mấy quyển sổ chất đầy trên giường bị hắn đẩy xuống đất vì vướng víu.
Trước khi Yến Sóc xuất chinh, là thời điểm quan hệ giữa ta và hắn tốt nhất trong những năm gần đây, đang ở lúc băng tan tuyết tan, mặc dù Yến Sóc dần dần ham muốn chuyện giường chiếu, nhưng luôn tự kiềm chế, chưa bao giờ lộ ra ngoài như bây giờ, nhiệt tình như thế ở trước mặt cung nữ.
Ta dần thở không ra hơi, lại đột nhiên ngửi thấy mùi hương trên cổ hắn.
Mùi hương hiếm có này, ngàn vàng khó mua, phụ thân ta vì bù đắp sai lầm không ở bên cạnh ta trong quá trình trưởng thành nên từng mua tặng ta. Sở dĩ giá cao, bởi vì đó là nước hoa do Công chúa Tố Hòa tự tay chế tạo, giống như mai như tuyết, lập tức kéo ta từ trong ý loạn thần mê trở về, như có một nắm tuyết lạnh, bổ đầu che mặt nện vào người ta.
Bên tai tóc mai đan xen, Yến Sóc khàn khàn nói: “Xuất chinh đã nhiều tháng, thu hoạch nhiều báu vật ở các thành trì, ta để cho Tố Hòa chọn những thứ đẹp nhất, chất hơn hơn mười cỗ xe ngựa mang về, không biết nàng muốn xem cái nào trước?”
Ta đẩy mặt hắn ra một chút, cuối cùng cũng có thể thở.