Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUÂN ĐẰNG RỰC RỠ - 4

Cập nhật lúc: 2025-02-12 01:00:59
Lượt xem: 1,451

Ta cố tình tổ chức tiệc sinh thần nhỏ cho Yến Vân Khánh ngay tại hoa viên này.  

 

Ban ngày, Lão phu nhân cùng các thân thích đã tham dự yến tiệc lớn. Tiệc nhỏ vào buổi tối vốn là để lang quân cùng nữ quyến trong hậu viện và bọn trẻ chung vui.  

 

Các di nương ăn diện lộng lẫy, từng người một lên biểu diễn tài nghệ và dâng lễ mừng sinh thần.  

 

Lũ trẻ nô đùa rượt đuổi trong vườn, chơi đùa vô cùng vui vẻ.  

 

Yến Vân Khánh cũng rất thích thể hiện sự săn sóc và hiền từ của hắn, tận tình hỏi han quan tâm từng người trong hậu viện. Kể cả những di nương và hài tử cả tháng chưa chắc đã được gặp hắn một lần, nay cũng được hưởng sự ấm áp này.  

 

*

 

Trưởng tử của ta, Yến Minh Nghiêu, năm nay đã mười tuổi.  

 

Hắn đã là một thiếu niên, ngày thường học tập tại Quốc Tử Giám, chỉ có ngày nghỉ mới về nhà. Hôm nay cũng là đặc biệt về phủ để mừng sinh thần cho phụ thân.  

 

Hắn ngồi ngay bên cạnh ta, vẻ ngoài đoan chính nghiêm cẩn, nhưng ánh mắt lại không ngừng dõi theo những chiếc hoa đăng sống động trong vườn.  

 

"Mẫu thân, những chiếc đèn này đẹp chẳng kém gì của thợ bên ngoài."  

 

Ta mỉm cười, gắp thêm thức ăn cho hắn, gật đầu đồng ý:  

 

"Tất cả đều là do Vân di nương tự tay làm. Quả thực rất khéo léo."  

 

Bỏ qua những chuyện khác, ta thật sự phải khâm phục tài nghệ của Vân Diểu Diểu. Ít nhất thì ta cũng không làm nổi. Cùng lắm ta chỉ có thể thêu được một chiếc túi thơm mà thôi.  

 

Đêm tiệc nhỏ kết thúc một cách hoàn hảo, ai nấy đều vui vẻ rời đi.  

 

Thậm chí ta còn cùng Vân Diểu Diểu trò chuyện mấy câu, tựa như chẳng hề có chút khoảng cách nào.

 

07

 

Từ đêm đó trở đi, Yến Vân Khánh ngày càng thiên vị Vân Diểu Diểu, hầu như tối nào cũng nghỉ lại trong viện của nàng ta.  

 

Ta, dĩ nhiên chẳng có ý kiến gì.  

 

Hầu hết các di nương trong hậu viện đều đã có con cái, ai nấy đều sống cuộc đời của riêng mình.  

 

Những người chưa có con cũng bận rộn với việc riêng, chỉ cần giữ đúng bổn phận bề ngoài, ta cũng không quá khắt khe.  

 

*

 

Hơn một tháng sau, bên viện Vân Diểu Diểu truyền ra tin tức—nàng ta đã có thai, hơn một tháng rồi.  

 

Yến Vân Khánh mừng rỡ khôn xiết, một thời gian dài, Vân Diểu Diểu vô cùng đắc ý, được sủng ái chưa từng có.  

 

Yến Vân Khánh năm nay vừa tròn ba mươi, đã có năm con trai, sáu con gái.  

 

Người ngoài đều tấm tắc khen rằng nhiều con là phúc, nhờ vậy mà trong giới quý phụ kinh thành, ta cũng có danh tiếng hiền lương vượng tộc.  

 

Chỉ là, không biết vì sao, lần này Yến Vân Khánh lại đặc biệt coi trọng cái thai của Vân Diểu Diểu.  

 

Không chỉ ngày ngày đến thăm, hắn còn tự mình hỏi han đại phu về mạch tượng.  

 

Hồi ta mang thai và sinh con hai lần, hắn cũng chỉ nhờ đại phu xem qua, chẳng mấy khi đích thân hỏi han.  

 

Nhưng cũng chẳng có gì lạ—phụ nữ trong những danh môn quyền quý ở kinh thành, việc mang thai sinh nở vốn chỉ là chuyện riêng của họ, lang quân gần như không bao giờ quan tâm.  

 

*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

 

Lại một tháng nữa trôi qua.  

 

Một buổi trưa nọ, mụ mụ bất chợt đến báo cho ta biết—Vân Diểu Diểu lén lút đốt ngải, còn bí mật sai người đi mua rất nhiều thuốc dưỡng thai.  

 

Ánh mắt ta hơi lóe lên, chỉ thản nhiên dặn dò:  

 

"Để mắt đến nàng ta nhiều hơn."

 

08

 

Chớp mắt lại thêm một tháng trôi qua, mùa đông đã phủ lên mặt đất một lớp tuyết mỏng.  

 

Năm hết Tết đến, đã đến ngày ăn cháo Lạp Bát.  

 

Theo lệ thường, ta sai người chuẩn bị các loại đậu, thịt vịt muối, thịt hun khói, lạc, hạt dẻ, bắt đầu nấu cháo Lạp Bát.  

 

Sau ngày này, Tết càng cận kề, ta càng bận rộn đến mức chân không chạm đất.  

 

*

 

Cháo Lạp Bát được hầm từ sáng sớm.  

 

Trước tiên, phải dâng lên từ đường, Lão phu nhân, các tộc lão trong nhà.  

 

Kế đến, đem sang cho Yến Vân Khánh và các khách khanh trong phủ.  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Sau đó, tiếp tục gửi qua Nhị phòng, Tam phòng, cùng thân thích hàng xóm.  

 

Cuối cùng mới đến hậu viện.  

 

Sau khi tất cả đã xong xuôi, ta mệt đến rã rời, đến lúc ngồi xuống được để uống một bát cháo, chợt nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi mụ mụ:  

 

"Viện Tú Lan bên đó, ai đi đưa cháo?"  

 

Tú Lan Viện chính là nơi ở của Vân Diểu Diểu.  

 

Mụ mụ vừa bóp vai cho ta vừa đáp:  

 

"Phu nhân cứ yên tâm, chính Xuân Trúc đã đích thân trông coi, cùng với đại nha hoàn bên đó là Tiểu Đào cùng nhau xếp vào hộp mang qua."  

 

Xuân Trúc là nha hoàn hồi môn ta mang theo từ Ung Châu.  

 

Nghe vậy, ta mới yên tâm gật đầu.  

 

Những thứ ăn uống trong phủ, tuyệt đối không thể lơ là sơ suất.  

 

Nhưng dù đã cẩn thận như thế, chuyện vẫn xảy ra.

 

09

 

Đang dùng bữa tối cùng Tình Nhi, ta chợt thấy Xuân Trúc vội vã xông vào, quỳ phịch xuống đất, giọng đầy hoảng hốt:  

 

"Phu nhân, Tú Lan Viện xảy ra chuyện rồi!"  

 

Lòng ta trầm xuống, lập tức ra hiệu cho nhũ mẫu đưa Tình Nhi về viện, sau đó hỏi:  

 

"Chuyện gì?"  

 

Loading...