Vấy Bẩn Đóa Bạch Liên Kia - 7. Để Lộ Mặt Thật
Cập nhật lúc: 2024-07-27 10:59:32
Lượt xem: 21
Một lần nữa, cách nói chuyện của Bạch phu nhân khiến cho Bạch Hồng Lan và ngay cả Bạch Tùng Bách đang nấp ngoài cửa sổ kinh ngạc. Bạch Hồng Lan buột miệng hỏi:
- Vậy còn nhị tỷ? Tỷ ấy không phải là con ruột của mẫu thân hay sao?
- Nó là thứ tạp chủng, là một con ả tiểu tiện nhân do một con ả đại tiện nhân sinh ra mà thôi. Đừng nôn nóng. Hôm nay mẹ cố ý gọi con vào đây, còn đóng kín cửa lại thế này, chính là muốn kể cho con nghe một câu chuyện xưa. Nào, ngồi xuống đi, chuyện khá dài đấy.
Bạch phu nhân đổi lại thành ngữ điệu ôn tồn, dịu dàng, nhưng Bạch Tùng Bách đứng ngoài cửa bỗng cảm thấy rợn người. Chàng có cảm giác như người phụ nữ bên trong căn phòng kia không phải là mẹ của mình nữa. Hoặc là nói một cách khác, bấy lâu nay, người mẹ mà chàng hết lòng kính trọng chỉ là một bộ dạng giả dối do người phụ nữ đó cố ý phô bày ra mà thôi. Câu chuyện mà bà ấy sắp kể, chắc chắn là chẳng tốt đẹp gì, Bạch Tùng Bách không muốn nghe để phải bẩn tai. Nhưng rồi chàng lại không thể dời chân, vì biết rằng câu chuyện ấy có liên quan trực tiếp đến thân thế của nhị muội.
Thế là Bạch Tùng Bách thi triển khinh công, nhẹ nhàng di chuyển đến góc vườn ở sát bên cạnh cửa sổ của căn phòng. Chàng nép vào một chỗ, tập trung lắng nghe câu chuyện ma Bạch phu nhân kể lại cho Bạch Hồng Lan. Càng nghe, Bạch Tùng Bách càng cảm thấy lạnh lẽo cả toàn thân và cả trong tâm hồn. Đó đúng là một câu chuyện kinh tởm, khủng khiếp.
Bên trong căn phòng, Bạch phu nhân nhấp một ngụm trà, chậm rãi kể lại như đang hồi tưởng chuyện xưa:
- Có lẽ con cũng biết, ta tên thật là Miêu Thục Trang, từ năm mười sáu tuổi đã tự định chung thân với cha của con là Bạch Chính Nhân. Sau khi kết hôn thì ta và cha của con luôn yêu thương nhau thắm thiết, không rời không bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vay-ban-doa-bach-lien-kia/7-de-lo-mat-that.html.]
Bạch Hồng Lan gật đầu. Việc này không chỉ nàng ta mà tất cả mọi người đều biết. Ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ tình cảm đẹp của vợ chồng Bạch viên ngoại. Bạch Tùng Bách đang ngồi nghe lén cũng âm thầm gật đầu và hy vọng, việc nhớ lại tình yêu đẹp và tình nghĩa vợ chồng mặn nồng sẽ giúp mẹ của chàng bớt đi phần nào sự thay đổi đáng sợ vừa rồi. Nhưng không, giọng của Bạch phu nhân bỗng trở nên rin rít như đang nghiến răng nghiến lợi mà nói:
- Ta cũng đã từng tin như vậy và từng rất hạnh phúc, tự hào về cuộc hôn nhân của mình. Nhưng ta đã lầm. Tất cả mọi người đều đã lầm. Bạch Chính Nhân vốn không hề yêu ta. Ông ấy kết hôn với ta chỉ vì sợ cha của ta và muốn mượn thế lực của gia đình ta mà thôi. Kẻ mà ông ấy thật sự yêu thương chính là con ả đại tiện nhân kia.
Bạch Hồng Lan ngạc nhiên, phỏng đoán:
- Con ả đó là ai? Tại sao cha lại có thể quen biết và thay lòng vì ả ta? Nhị tỷ, không, Bạch Ngọc Liên là đứa con do cha và ả ta lén lút tư thông mà sinh ra sao?
Bạch phu nhân cười gằn:
- Ả ta là biểu muội của cha con, tên gọi là Liễu Ngọc Hà. Vốn là ả ta đã có vị hôn phu, chuẩn bị làm lễ xuất giá, nhưng gã đàn ông kia trên đường đi làm ăn đã bị sơn tặc bắt đi, có tin đồn là hắn đã bị sơn tặc g.i.ế.c chết. Cho nên, ả ta mới đến nhà ta tạm tá túc để tìm tin tức của hôn phu. Nhưng thực chất, mục đích của ả làm sao có thể qua mắt được ta? Liễu Ngọc Hà đến đây chỉ là vì muốn quyến rũ cha của con mà thôi. Còn đứa con mà ả ta sinh ra, cũng chưa chắc là của cha con. Tiểu tiện nhân đó chỉ là dã chủng do ả ta loạn giao với giống đực mà có thôi.