Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Lựa Chọn Lại Tình Yêu - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-10-18 17:37:47
Lượt xem: 87

Xem vừa thấy nhân vật chính đi rồi, biết trò chơi hay kết thúc, vì thế lập tức giải tán.

 

Vốn dĩ tôi muốn cùng Lâm Chu đi đến đó, đợi anh ra ngoài văn phòng.

 

Kết quả là đi được vài bước thì bất ngờ có người nắm lấy cổ tay tôi.

 

Bùi Tiện nhìn tôi, ánh mắt nặng nề: “Khương Hoà, cậu gặp tôi một chút.”

 

Lúc này tôi mới nhận ra sắc mặt anh ta tái nhợt như tờ giấy, môi hơi run run, như đang đè nén một cảm xúc hỗn loạn nào đó.

 

“Làm cái gì?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

 

Anh ta giữ chặt tôi, không cho tôi con đường sống từ chối, trực tiếp đẩy tôi vào một góc.

 

Bùi Tiện cao hơn tôi rất nhiều, lúc này lại rất gần với tôi, cảm giác bị áp bức quá mạnh mẽ.

 

“Khương Hoà.” Anh ta nhíu mày, nỗ lực giữ giọng của mình bình tĩnh: “Tôi có thể hiểu được hôm nay cậu là muốn giúp Lâm Chu, nhưng mà…”

 

“Cậu hoàn toàn có thể gọi điện thoại cho giáo viên, hoặc gọi điện thoại cho tôi, cậu bất kỳ thật không cần sử dụng phương pháp này.”

 

Ồ, tôi hiểu rồi.

 

Anh ta cảm giác thấy, hôm nay tôi nói mình thích Lâm Chu, chỉ là kế sách tạm thời “Thích giúp đỡ mọi người” của tôi mà thôi.

 

Tôi cười rộ lên.

 

“Bùi Tiện cậu nhầm rồi. Tôi không phải vì tốt bụng mà giúp đỡ bạn học. Tôi thực sự thích Lâm Chu!”

 

Nghe tôi nói như vậy, Bùi Tiện dường như không có phản ứng gì cả.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-sinh-lua-chon-lai-tinh-yeu/chuong-13.html.]

Anh ta sửng sốt và không nói một lời.

 

Một lúc lâu sau, anh ta tỏ ra vẻ đau đớn, hoảng sợ và có phần đáng thương, đột nhiên từ trong túi quần móc ra một mảnh giấy viết thư được xé thành nhiều mảnh, cẩn thận cầm trong tay đưa cho tôi xem, hỏi tôi: “Khương Hoà, cậu lừa gạt tôi có đúng hay không?Tôi làm sai chỗ nào? Cậu không có khả năng thích Lâm Chu a, nếu cậu thích Lâm Chu, thì làm sao sẽ viết một lá thư như vậy cho tôi?”

 

Đây là thư tỏ tình tôi viết cho Bùi Tiện.

 

Nhưng nó đã bị tôi xé ra và vứt vào thùng rác.

 

Tôi không biết tại sao nó lại xuất hiện trong tay của Bùi Tiện.

 

Tôi nhìn anh một cách kỳ lạ.

 

Bùi Tiện nở một nụ cười hơi chua xót, không chút do dự thừa nhận: “Không sai, tôi nhặt ra từ thùng rác. Tôi thừa nhận rằng lúc đó tôi không chắc mình thích cậu đến mức nào, cũng sợ yêu cấp ba sẽ ảnh hưởng đến học tập. Nhưng tôi thực sự không bao giờ nghĩ tới, Khương Hoà, cậu sẽ thích người khác.”

 

Khi nhìn thấy bức thư tình, ngược lại tôi lại thở phào nhẹ nhõm.

 

Tình yêu đơn phương của tôi đối với Bùi Tiện, kết thúc như vậy cũng là một chuyện tốt.

 

Tôi giật lấy tờ giấy từ tay anh ta, xé nó ra từng mảnh, sau đó mở cửa sổ phía sau, tiện tay ném ra ngoài cửa sổ.

 

Giấy vụn tung bay theo gió, kết cục không ghép lại được nữa.

 

vẻ mặt Bùi Tiện biến đổi, vội vàng chạy đến phía trước cửa sổ, đôi tay nắm khung cửa sổ.

 

Nửa người đưa ra ngoài cửa sổ, nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Khương Hoà, cậu…”

 

“Bùi Tiện, từ lúc tôi ném bức thư tình đi, cậu hẳn phải biết rằng tôi không còn thích cậu nữa.”

 

“Từ giờ trở đi, nếu không có chuyện gì quan trọng thì đừng đến tìm tôi nữa.”

 

“Giống như cậu nói, đều phải thi tốt nghiệp trung học, đều phải học tập, không phải sao?”

Loading...