Trở thành con gái đại gia - 12 (END)
Cập nhật lúc: 2024-07-16 10:33:49
Lượt xem: 267
Bỗng nghe Tô Mạt ngọt ngào trả lời: “Dì đánh giá con quá cao rồi, anh họ luôn chê con nhiều chuyện, luôn gây rắc rối bắt anh ấy dọn dẹp hậu quả nè.”
Hai tiếng “anh họ” như thùng nước đá, dội thẳng vô nội tâm như nham thạch sôi trào của tôi, tôi lập tức tắt lửa, ngẩng đầu vừa nhìn, cô nàng đang nghiêng đầu nháy mắt với Cố Ngôn Chi cười: “Đúng không anh?”
Ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra được không?
22
Tô Mạt chỉ ngồi chơi một chút đã chào cha mẹ tôi ra về, trước khi đi cô nàng còn nhìn tôi cười cười đầy bí ẩn, còn cổ vũ Cố Ngôn Chi cố lên, sau đó dứt khoát ra về. Mẹ tôi còn hẹn cô nàng lần sau lại đến chơi nữa. Sau đó quay lưng đi vào nhà bếp nấu cơm kêu Cố Ngôn Chi ở lại ăn cơm.
"Con có việc phải về bây giờ, dì đừng bày vẽ tốn công ạ.”
Miệng thì từ chối mẹ tôi nhưng hai mắt cậu ta cứ nhìn tôi chằm chằm, bị nhìn đến hơi xấu hổ, tôi đành phải mở miệng trước.
“Vậy để em tiễn anh.”
Vừa ra khỏi cửa không gian xung quanh bỗng trở nên nóng cháy bất thường làm tôi đứng ngồi không yên. Nhìn thấy sắp ra khỏi cổng lớn, tôi không nhịn được nói ra nghi vấn trong lòng.
“Tô Mạt là em họ anh hả?”
“Ừ, là con gái con cậu ruột của anh. Nghỉ hè đến nhà anh chơi, ở lại vài ngày.”
"Vậy hả?”
Ngứa chân đá mấy cục sỏi nhỏ vài cái mà vẫn chưa nghĩ ra được chuyện gì để nói. Tôi vừa giận bản thân sao lại biến thành câm điếc tạm thời, vừa gấp gáp suy nghĩ kiếm câu chuyện để nói trong đoạn đường sắp đi đến cuối này. Ừ à là mà thì cả buổi không nói được một câu hoàn chỉnh, Cố Ngôn Chi bỗng lên tiếng phá vỡ bầu không khí xấu hổ này.
“Cậu đã muốn đổi ý chưa?”
Cố Ngôn Chi nhướng mày, nghiêng đầu, vẻ mặt chờ mong nhìn tôi. Đã đến mức này, nếu lại cự tuyệt sẽ không còn cơ hội mất, mạnh mẽ lên Lục Táo Táo, dũng cảm lên mới có người yêu được. Lên tinh thần xong tôi cắn chặt răng, nhắm mắt hít sâu một hơi dùng sức mở miệng.
"Ừm, tôi đổi ý.”
23
"Lần này may mắn chỉ là hiểu lầm, ai biết lần sau gặp được cô gái bên cạnh cậu có phải là em họ cậu nữa không? Nếu nhỡ cậu thật sự bị người ta dành mất, không phải là tôi lỗ to à.”
Càng nói nhỏ, chỉ vài giây mà dũng khí đã tan hết sạch. Chỉ vì khuôn mặt Cố Ngôn Chi càng lúc càng gần, chỉ cách mặt tôi không đến 1 cm. Sắp hun tới nơi rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tro-thanh-con-gai-dai-gia/12-end.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi nín thở, nhìn chằm chằm vào mặt cậu ấy, à vâng, cụ thể là môi.
“Công sức mấy nay may mà không uổng phí.”
Chồi ôi, cái mặt gì mà nhìn khoảng cách này càng đẹp đến không ai sánh được. Tôi hối hận, đáng lẽ hôm đó nên đồng ý luôn, chảnh chó làm gì lỡ mất mấy ngày không được sở hữu bạn trai đẹp trai nhường này. Nhìn quả môi vừa mềm vừa hồng càng nhìn càng muốn hun tụi nhịn hổng được nhón chân. Ai ngờ đúng lúc này mẹ tôi ở trong nhà rống lên: "Lục Táo Táo đâu rồi? Chạy ra siêu thị mua cho mẹ chai nước tương, nhanh cái chân lên.”
Giọng mẹ to đến mức thức tỉnh tôi khỏi con quỷ mê trai chiếm lấy tâm trí. Tôi giật mình lùi lại, lúng túng đến đỏ bừng mặt, len lén liếc nhìn Cố Ngôn Chi, cậu ấy nhìn tôi, cười ra tiếng. Đưa tay xoa xoa đầu tôi: “Sau này xin chỉ dạy nhiều hơn, bé cưng.”
Ha? Vậy là hôm nay chính thức xác định danh phận rồi nhỉ? Tôi hoang mang nghĩ, như vậy có qua loa quá không? Kết quả cậu ấy vui vẻ hài lòng về nhà, còn tôi thì như người mất hồn.
24
Người ta yêu đương ngọt ngào lãng mạn, còn bọn tôi yêu đương cứ sai sai sao ý. Vẫn tuân theo khuôn sáo cũ: hẹn hò, xem phim, đi chơi công viên như tất cả các cặp đôi khác. Nhưng bọn tôi chỉ mới nắm tay sau đó không có tiến triển nào nữa.
Ngày khai giảng đến nơi rồi, nhìn cặp đôi Hạ Tiểu Hữu hàng ngày ôm ôm hôn hôn thân thân thiết thiết, tối tối còn vận động tình yêu kiểu người trưởng thành, nhìn lại tình yêu của tôi khác gì tình yêu của mấy bé mầm non đâu. Tôi cũng muốn thân thân thiết thiết yêu đương cuồng nhiệt như người ta, nhưng tôi có ám chỉ cỡ nào, Cố Ngôn Chi vẫn bất động giống như khúc gỗ. Tôi tức đến phát khóc.
“Cố Ngôn Chi rốt cuộc anh có yêu em không?”
“Sao vậy Táo Táo? Anh ở rể nhà em, con mình sau này cũng mang họ của em, em còn không rõ tình cảm của anh sao?”
"Nhưng anh chưa từng hôn em!!!”
Cố Ngôn Chi đi phía trước bước chân vừa dừng, quay đầu nhìn tôi.
“Gì vậy?”
Anh không nói năng gì, nhanh lẹ cúi đầu hôn lên khóe môi tôi. Còn chưa kịp có cảm giác gì thì anh đã quay người như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng lỗ tai đỏ bừng lan tràn xuống tới cổ chứng tỏ anh cũng không bình tĩnh như tôi nghĩ.
À ha, tôi phát hiện ra bạn trai tôi hơi bị ngây thơ luôn, phải ghẹo một chút mới được. Tôi giằng bàn tay đang bị Cố Ngô Chi nắm chặt ra khỏi tay anh, tăng tốc chạy đến trước mặt anh.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Cố Ngôn Chi, vịn vai nhón chân hun lên môi anh. Giây phút môi chạm môi tôi nhận ra phim ảnh nhạc kịch về tình yêu đều không thể diễn tả cảm giác tuyệt vời này. Xem người khác yêu đương làm sao sung sướng bằng bản thân mình thể nghiệm. Môi cũng chạm tay cũng sờ (vai) rồi, tôi quyết định rút quân. Nhón chân lâu mỏi chân lắm mọi người ạ.
Ai ngờ anh chàng ngây thơ trong sáng cũng biết phản công, Cố Ngôn Chi ôm siết lấy eo tôi vừa không cho tôi rời đi vừa dùng lực nhấc bổng cả người tôi lên tiếp tục nụ hôn đó, tự nhiên tôi thấy an tâm hẳn, thể lực như này chắc không đến nỗi nào đâu ha.
(--END--)