Tôi nhất định phải tán gia bại sản - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-07-23 21:17:38
Lượt xem: 219
Không thể để cái tình trạng này tiếp diễn được, cô không chấp nhận nổi việc có một đứa em chồng học hạng nhất từ dưới đếm lên như thế. Kim Mẫn nén cơn bực mình vào trong người. Cô xoay người tắt tivi rồi bắt đầu công cuộc dạy dỗ lại em chồng dễ thương này.
Trong cốt truyện có nói Tần Thượng Tâm ghét bị người khác kiểm soát, gò bó cuộc sống của cậu. Vì điều đó sẽ làm cậu nhớ tới người mẹ ruột đã từng bắt ép cậu khi còn đang ở chung với bà. Đứa trẻ này cũng thật là đáng thương, có một bà mẹ ruột chỉ biết ăn chơi đàn đúm. Bà ta kiểm soát cậu ta để đi kiếm tiền cho ả. Từ mấy việc nặng nhọc đến những việc bẩn thỉu nhất. Sau này được nhận lại gia đình nhà họ Tần thì cũng là công cụ để bà ta rút rỉa tiền từ từ.
Nhưng kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng trách. Cậu ta càng ngày càng buông thả bản thân, không chăm lo cho mình. Suốt ngày ăn chơi quậy phá với đám bạn du côn du đãng. Kết cục cuối cùng sau khi nhà họ Tần phá sản thì cậu ta chẳng còn tiền bạc gì cả. Bị người khác dụ dỗ vào con đường nghiện ngập rồi cuối cùng dính căn bệnh thế kỷ mà chết. Kim Mẫn cũng chả hiểu nổi, trong truyện cứ ai là nhân vật phụ hay nhân vật phản diện đều phải có kết cục tồi tệ vậy sao? Nói thật thì trừ nam nữ chính cùng gia đình ruột của cô thì ai cũng không sống nổi. Có sống thì cũng què hay tàn phế bại liệt lum la.
Kim Mẫn cô cũng chả có lòng thương xót gì để mà thay đổi kết cục của đám nhân vật phụ này. Chính bản thân cô còn đang trong tình trạng không biết sống c.h.ế.t ra sao. Bởi vậy khi đối diện với những nhân vật có kết cục bi thảm thì cô chỉ thầm mặc niệm rồi tiếp tục kế hoạch của mình mà thôi. Thằng nhóc thối Thượng Tâm này không thích ai gò bó kiểm soát hả? Vậy thì chuyến này cô cho nó thành học sinh ba tốt luôn
" Cậu học hành như vậy làm mất mặt tôi quá biết không? "
" Việc tôi học hành liên quan gì đến cô...chị mà chị phải mất mặt? "
" Liên quan chứ sao không. Học dở như vậy, ra đường để người ta biết cậu là em chồng của Lưu Kim Mẫn tôi thì chẳng phải đang nói tôi không biết cách dạy dỗ cậu không? "
Kim Mẫn đứng dậy đi tới đối diện Thượng Tâm. Cậu trai trẻ 17 tuổi đứng cao hơn cô hẳn hai cái đầu. Bình thường phong bạt cỡ nào thì bây giờ co ro cúm rúm cỡ nấy. Đứa trẻ này không hẳn là xấu, chỉ là không có ai dạy dỗ cho nên người. Đã vậy còn gặp nữ chính chiều hư theo cậu ta.
" Cậu! " - Kim Mẫn chỉ tay về phía Thượng Tâm rồi ngoắc ngoắc - " Học thuộc công thức toán từ hồi cấp 3 tới giờ tôi sẽ mở xích xe cho. "
Thượng Tâm nghe vậy thì nổi đoá lên. Không bao giờ có chuyện cậu leo lên bàn học bài. Đừng có mơ mà ép buộc được bổn thiếu gia.
" Cô...chị nằm mơ đi mà tôi học bài. "
" Chậc... Quản gia, hôm nay cho cậu út ăn lại nhưng giảm một nửa khẩu phần ăn đi. Cậu út không sử dụng tới não nhiều nên không cần phải ăn uống đầy đủ đâu. "
Thượng Tâm phát cáu muốn động tay động chân với Kim Mẫn. Nhưng chia kịp đụng vào thì đã bị hai gã vệ sĩ ban sáng chặn lại.
" Đưa cậu út lên phòng học bài. Tới giờ ăn thì thả ra. Ăn xong lại lên phòng học bài cho tôi. Ngày mai không trả bài được hết công thức toán cấp ba thì tiếp tục 'hộ tống' đến trường. "
Chưa kịp để bản thân kịp phản ứng, Thượng Tâm đã bị hai gã vệ sĩ kéo lên lầu, ngồi vào bàn học. Đến cả điện thoại của cậu cũng bị tịch thu mất. Cậu chỉ có thể ngồi thừ người ra trên bàn nghĩ về nhân sinh. Rốt cuộc thì từ bao giờ mà chị ta lại như này? Mấy ngày trước khi nhìn thấy cậu còn sợ hãi nép vào cửa cơ mà.
.....
Tối hôm đó Thượng Tâm được thả ra để ăn tối. Cậu ăn được có phân nửa, không đủ dính kẽ răng nữa. Chẳng thà là nhịn đói luôn chứ cái kiểu cho ăn một nửa như này nó làm cậu càng đói hơn.
Kim Mẫn tao nhã bỏ nĩa xuống rồi nhìn qua đứa em chồng đang đầy bất mãn với mình. Để cô coi nó cứng đầu cỡ nào. Nói cho mà biết nhé, kiếp trước cô là sếp của một đám nhân viên ô hợp đấy. Chỉ cần qua tay cô thì đứa nào cũng phải ngoan ngoãn biết nghe lời thôi.
" Sao nào? Thuộc hết công thức toán chưa? "
" Còn lâu tôi mới học nhé. Chị mơ đi mà thằng này ngồi vào bàn học. "
" Chà chà, cậu cứng đầu cứng cổ cỡ nào thì tôi chiều theo cỡ đó à. Đưa cậu chủ lên bàn học bài, chưa tới 10 giờ thì không được phép đi ngủ. "
Thượng Tâm lại tiếp tục ngồi ngây như phỗng ở trên bàn học. Cậu mệt mỏi quá rồi! Ai đó cứu cậu khỏi bà chị này đi. Ai cũng được, làm ơn!
.....
Tối hôm đó cậu út nhà họ Tần lại tiếp tục đói bụng cồn cào. Lần này cậu không lén lút xuống nhà bếp tìm kiếm đồ ăn nữa vì biết kiểu gì Kim Mẫn cũng đem giấu hết rồi. Hết chịu nổi, Thượng Tâm liền đứng dậy đi qua gõ cửa phòng Kim Mẫn.
Kim Mẫn mặc bộ đồ ngủ thỏ con bước ra, mắt còn lim dim buồn ngủ. Cô đứng dựa vào cửa nhìn Thượng Tâm.
" Cậu có biết bây giờ là mấy giờ không? Cậu làm phiền giấc ngủ của tôi thì coi chừng sau này tôi cho cậu thức tới sáng cả tuần luôn đấy nhé! "
" Tôi... Tôi muốn thương lượng với chị về việc ban nãy. "
" Ồ, suy nghĩ lại rồi sao? Vậy diện tích hình chóp đều có công thức gì? "
"... "
" Không trả lời được? Vậy ngày mai tiếp tục đi bộ tới trường và ăn một nửa khẩu phần ăn đi. "
Kim Mẫn nói xong liền quay người trở về phòng ngủ để Thượng Tâm đứng im lặng không nói gì ngoài cửa phòng. Cậu còn chưa kịp nói lời nào thì đã bị chị ta chặn họng rồi. Cậu út nhà họ Tần tiếp tục quay về phòng ngủ. Vốn là một đêm yên tĩnh nhưng đâu đó lại có tiếng oán than của một học sinh hạng 39 đang ngồi niệm đống công
thức toán.
Sáng sớm sau Thượng Tâm mang cái đôi mắt gấu trúc xuống dưới nhà. Vừa xuống nhà đã thấy kẻ đầu sỏ làm hại cậu cả đêm không ngủ đang ngồi thư thả uống trà ăn sáng. Cậu bực mình ngồi ngay đối diện Kim Mẫn rồi nói lớn:
" Tôi thuộc hết công thức toán của cả cấp 3 rồi. Chị trả lại xe và mở lại tài khoản ngân hàng cho tôi. "
" Ồ, thuộc nhanh vậy sao? Tôi còn tưởng là phải mất mấy ngày nữa cơ. "
" Hừ, lằng nhằng. Mau trả lại đây cho tôi. "
" Vội vàng thế làm gì. Để chị đây kiểm tra coi có thuộc thật không cái đã. Diện tích hình chóp đều có công thức là gì? "
" S đều = Sxq + S đáy. Trong đó S xq= p.d, p là nửa chu vi đáy, d là trung đoạn. S đáy= a.4, a là cạnh hình vuông. "
" Công thức lượng giác Tan bằng gì? "
" Tan= sin /cos. "
" Đạo hàm của cos u bằng gì? "
Xóm nhỏ có anh
" (Cos u)' = -u'.sinu. Chị đủ chưa vậy? "
Kim Mẫn cười cười. Đứa trẻ này không hổ là mang gen con cháu nhà họ Tần. Chỉ trong vòng một đêm ngắn ngủi mà đã học thuộc hết công thức toán từ hồi lớp 10 tới giờ. Nếu nó cố gắng học hành thì cũng thành tài như những anh chị của nó. Chỉ đáng tiếc là không ai chịu dạy dỗ thằng bé, để một đứa trẻ như vậy lầm đường lạc lối.
" Đủ rồi. Tôi thấy cậu cũng khá đấy chứ. Không đến nỗi ngu ngốc như tôi tưởng. Quản gia ra mở xích xe và mở lại tài khoản ngân hàng cho cậu út đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-nhat-dinh-phai-tan-gia-bai-san/chuong-3.html.]
Tần Thượng Tâm thấy điện thoại báo đến tin nhắn tài khoản ngân hàng đã được mở liền thở phào nhẹ nhõm. Cậu bị hành hạ từ hôm qua tới nay đến mệt lả cả người rồi. Cuối cùng cũng thoát khỏi bà chị này rồi. Cậu liền xoay người tính lên phòng ngủ bù thì lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào nhưng đánh sâu tới tận tâm can ấy:
" Cậu út đi đâu vậy? Không ăn sáng để đi học sao? Đừng nói với tôi là cậu út không thích đi học nữa ấy nhé? "
" Tôi đi ngủ. Không cần chị phải quan tâm. "
Kim Mẫn cười càng tươi hơn. Láo nháo là cô xử đẹp hết đấy nhé.
" Hôm nay mừng cậu út đã thuộc bài. Tôi đặt cách cho cậu út được đi chung với tôi tới trường. Người đâu, lên thay đồ dùm cậu út để đi học. "
" Chị! "
Tần Thượng Tâm còn chưa kịp định hình lại thì tiếp tục bị hai gã vệ sĩ ngày hôm qua kéo đi thay đồ rồi kéo ra cổng để đi học.
.....
Tại trường cấp 3 Tân Thịnh, cả đám học sinh nhao nhao chạy ra ngoài đứng hóng chuyện. Mẹ nó, rốt cuộc là con cái nhà nào mà đi học bằng trực thăng vậy? Có đỉnh quá không?
" Êi nhìn kìa, có người đang đu dây xuống. Là bạn học sinh nào vậy? "
" Không thấy rõ lắm nhưng mà cái tướng này nhìn sao cứ giống giống trùm trường Thượng Tâm quá vậy? "
" Ừ ha. Nhìn càng ngày càng giống. "
" Giống gì nữa mà giống. Là cậu ta đó! "
" Ôi vãi... Hôm qua thì bị hai gã vệ sĩ lôi tới trường. Hôm nay thì ngồi trực thăng đi học. Có khi nào sáng mai cậu ta cưỡi cân đẩu vân luôn không trời? "
Cậu út nhà họ Tần c.h.ế.t lặng rồi. Hôm qua thì bị hai gã vệ sĩ to con lôi đi học. Hôm nay thì ngồi trực thăng đi học. Ừ thì ngồi trực thăng nó cũng ngầu đó nhưng đu dây xuống sân thượng của trường thì nó chả ngầu xíu nào. Nhớ lại cái cảnh ban nãy, cậu chỉ muốn nhảy từ trên trực thăng xuống còn hơn.
.....
" Tới trường rồi kìa em chồng đáng yêu. Quản gia thả dây cho cậu ta đu xuống đi. Tôi còn phải qua thành phố kế bên để mua sắm, không rảnh mà cứ dừng ở đây đâu. "
Cứ thế Thượng Tâm phải đu dây leo xuống khỏi trực thăng. Ừ chính xác là đu dây, không hề có một cái thang nào ở đây cả.
Tần Thượng Tâm mệt mỏi xách cặp lên lớp. Cả đám người cứ nhìn mình chằm chằm khiến cậu vô cùng khó chịu.
" Nhìn cái khỉ gì? Còn nhìn nữa có tin ông đây móc mắt chúng mày luôn không? "
Nghe lời đe doạ đó, các học sinh trong lớp vội tản ra. Dù vậy thì khoảnh khắc hôm nay của cậu cũng đi vào lịch sử trường Tân Thịnh luôn rồi.
.....
Ở một lớp học khác, bạn bè trong lớp chen nhau đến trước bàn của Thương Hạo.
" Nè nè Thương Hạo, bọn tôi nghe bảo là mối quan hệ giữa chị gái cậu và gia đình chồng không được hòa hợp mà? Sao hôm nay chị ta lại đưa Thượng Tâm đi học vậy? Còn đi bằng trực thăng nữa chứ. "
" Tôi không biết. Mấy người tránh xa ra coi. " - Thương Hạo khó chịu đập bàn đứng dậy. Cả đám người vội vàng bỏ chạy để cậu ngồi đó ngẫm nghĩ. Chị lại làm cái trò điên trò khùng gì nữa vậy hả, Lưu Kim Mẫn?
.....
Ở thành phố bên này thì Kim Mẫn đang vui vẻ bước xuống trực thăng tư nhân để chuẩn bị đi dạo mua sắm. Đúng là nhà giàu sướng thật, có cả trực thăng và máy bay tư nhân nữa cơ đấy. Cái cảm giác đi mua sắm bằng trực thăng nó đã gì đâu. Kim Mẫn vừa vui vẻ lựa chọn đồ, vừa coi hệ thống báo cáo giá trị thù hận vừa thu được.
Từ hôm qua tới nay cô đã thu được hơn 50 triệu USD giá trị thù hận của Thượng Tâm rồi. Còn 2 triệu USD giá trị thù hận của đứa em trai ruột Lưu Thương Hạo này là sao nữa đây? Cô còn chưa gặp mặt nó lần nào từ khi xuyên đến đây cơ mà? Nó ghét cô đến mức không cần nhìn mặt cũng ghét luôn cơ á? Đã dữ vậy sao!
Đi dạo một vòng cuối cùng cũng chả tiêu tốn được bao nhiêu tiền. Nhìn cô sống sang vậy thôi chứ số tiền 1 tỷ USD không thể nào tiêu hết trong vài ngày đâu. Nhìn thời gian còn sống sót của mình trên hệ thống, Kim Mẫn thầm thở dài. Kiếm tiền đã khó, tiêu tiền còn khó hơn nữa là sao? Không được rồi. Nếu cứ mua sắm mãi thì cô cũng chả tiêu được bao nhiêu mà cái nhà thành cái bãi rác mất.
Cô thầm ngẫm nghĩ một hồi lâu. Cách tiêu tiền nhanh nhất bây giờ chính là kinh doanh thua lỗ. Cô phải mở công ty kinh doanh mới được. Càng làm ăn thua lỗ càng tốt. Tốt nhất là tán gia bại sản luôn cũng được.
" Quản gia này, giờ tôi muốn lập công ty. Theo ông nghĩ nên mở công ty kinh doanh gì bây giờ?"
" Cô chủ muốn mở công ty à, vậy kinh doanh đá quý đi. Mau phát triển lắm! "
Cảm ơn nhưng cô đang cần phá sản. Hỏi quản gia cũng như không. Thôi chi bằng tự nghĩ cho lẹ. Bây giờ kinh doanh cái gì để vừa mau phá sản, lại có thể thu thập được giá trị thù hận đây?
Kim Mẫn ngó quanh một hồi thì bỗng nhìn thấy một tấm poster phim mới ra mắt. Biết rồi, cô biết mình nên mở công ty kinh doanh cái gì rồi. Cô sẽ mở công ty giải trí. Đóng vài ba bộ phim flop rồi ra vài ba bài hát dở tệ. Bị dân chúng ném đá. Quá tuyệt vời. Vừa tiêu tiền được, vừa thu được giá trị thù hận.
" Quản gia, ông đi mua ngay toà nhà Thiên Vương cho tôi. Đó sẽ là trụ sở chính của công ty chúng ta. Tôi sẽ mở công ty giải trí. "
" Rõ thưa cô chủ. Vậy cô chủ có ý định gì cho công ty chưa? "
" Hừm... Tôi muốn quay một bộ phim. Ông có biết đạo diễn nào dở dở không? "
" Dở á? "
" Ừ, chính là cái loại quay phim bộ nào cũng có rating thấp lè tè ấy. "
" Vậy thì có đạo diễn Kha Cẩm Vân ấy ạ. Nghe bảo ông ta toàn quay mấy bộ phim kén người coi nên lúc nào cũng bị đánh giá thấp hết. "
" Tốt! Vậy mời ông ta về làm đạo diễn cho bộ phim đầu tay của tôi. Còn diễn viên thì ông thấy ai diễn dở nhất? "
" Nếu là nữ diễn viên thì chắc là Từ A Viên. Cô ta xuất thân từ một diễn viên múa ba lê, mấy năm nay mới lấn sân sang diễn xuất. Năm ngoái còn bị nhận giải thưởng nữ diễn viên chính tệ nhất năm. Nam diễn viên thì có Vương Tịch, xuất thân từ một ca sĩ nhạc pop. Cậu ta cũng chung chuyến đò nhận giải thưởng nam diễn viên chính tệ nhất năm với Từ A Viên luôn. "
" Quá xuất sắc! Amazing! Đây chính là những người mà tôi đang cần. Ông mau chóng mời hết cả ba người bọn họ về quay phim cho tôi. " - Kim Mẫn phấn khích đến nỗi không nhịn được cười. Đạo diễn flop nhất + nam, nữ chính diễn tệ nhất. Cái bộ phim này kiểu gì cũng sẽ như nồi cháo heo. Đến lúc đó cô sẽ nhận về một đống gạch đá từ cư dân mạng. Nghĩ tới viễn cảnh đó thôi mà Kim Mẫn đã muốn khởi động máy quay phim ngay rồi.
Quản gia nhìn cô chủ nhà mình mà cũng khó hiểu. Bình thường quay phim thì phải chọn ảnh hậu, ảnh đế chứ. Ai lại chọn mấy người bị đánh giá là không nên làm diễn viên thế này? Chắc cô chủ buồn chán nên mới kiếm việc để làm thôi. Ông cứ chiều theo ý của cô chủ vậy.