TỘI DANH KHÔNG XINH ĐẸP - 14
Cập nhật lúc: 2025-02-06 11:02:07
Lượt xem: 445
Bị suy nghĩ này của bản thân dọa sợ, tôi bật cười khe khẽ, "Cậu đoán xem?"
Nhưng Hạ Trì không đoán.
Cậu ấy chẳng nói chẳng rằng, cứ thế cõng tôi vào tòa nhà, vào thang máy, cũng không chịu thả tôi xuống.
Mãi cho đến trước cửa nhà, cậu mới đặt tôi xuống.
Trước khi rời đi, Hạ Trì còn xoa rối tóc tôi, lười biếng nói:
"Ngủ sớm đi, sáng mai gọi cậu dậy chạy bộ."
23
Nửa tháng trước khai giảng, đúng dịp sinh nhật Hạ Trì.
Tôi nhắn tin WeChat hỏi cậu ấy:
"Ngày mai ba mẹ cậu có tổ chức sinh nhật không?"
Hạ Trì gửi lại một biểu cảm cười:
Không.
Tôi gõ một hàng chữ:
"Vậy để tôi tổ chức cho cậu nhé."
Cậu ấy nhanh chóng đáp lại:
"Được."
Tôi hỏi Hạ Trì muốn đón sinh nhật thế nào, nhưng cậu ấy không nhắn tin mà gọi điện trực tiếp.
*
"Alo."
Mặc dù đang ở trong phòng mình, nhưng khi nhận điện thoại của Hạ Trì vào lúc nửa đêm, tôi vẫn vô thức hạ thấp giọng.
Bên kia truyền đến giọng nói của cậu ấy.
Hạ Trì cười, giọng nhẹ như gió thoảng.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Sao cũng được."
"Tôi chưa từng tổ chức sinh nhật."
Giữa khoảng lặng ngắn ngủi, tôi nghe thấy tiếng bật lửa tách một cái.
Tôi giật mình, cẩn thận hỏi:
"Ba mẹ cậu… chưa từng tổ chức sinh nhật cho cậu sao?"
Dù bận rộn đến đâu, cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc con mình như vậy chứ?
Hạ Trì lại bật cười.
"Thật ra, tôi đã nói dối cậu."
Sau hai giây im lặng, cậu ấy dường như rít một hơi thuốc.
"Tôi không có ba mẹ. Mẹ tôi qua đời vì băng huyết ngay lúc sinh tôi ra, còn ba tôi thì mất do tai nạn hai năm trước."
"Sinh nhật tôi cũng là ngày giỗ của mẹ, nên ba chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho tôi."
Cậu ấy cười, giọng nhẹ tênh như đang kể chuyện của người khác.
"Thực ra, ngay ngày đầu tiên phát hiện chúng ta là hàng xóm, lúc ở ngoài hành lang cậu nhìn tôi, tôi chỉ đang giả vờ gõ cửa mà thôi. Giả vờ như trong nhà chỉ là không có ai cả."
Tôi không biết trong lòng mình đang có cảm giác gì.
Chỉ biết rằng, tim bỗng nhiên thắt lại một nhịp.
"Hạ Trì..."
Tôi khẽ gọi tên cậu ấy, nhưng không biết phải nói gì.
Do dự một chút, tôi xỏ dép vào, nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
Mẹ tôi đã ngủ say.
Tôi nắm chặt điện thoại trong tay, gõ cửa nhà đối diện.
*
Hạ Trì mất một lúc lâu mới ra mở cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Mắt cậu ấy hơi đỏ, kẽ tay vẫn kẹp điếu thuốc đã cháy gần hết.
Cậu ấy có vẻ ngạc nhiên: "Chu Vụ?"
Tôi không nói gì, nghiêng người bước vào.
Dù đã là hàng xóm lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên tôi bước vào nhà cậu ấy.
Trước đây, Hạ Trì từng nói mẹ cậu bị ám ảnh sạch sẽ, không tiện mời khách. Tôi tin tưởng cậu, cũng chưa từng đề nghị sang nhà chơi.
Mẹ tôi thì bận rộn công việc suốt ngày, cũng chưa bao giờ thắc mắc tại sao chưa từng thấy hàng xóm đối diện.
*
Căn hộ của Hạ Trì rất sạch sẽ.
Trên tấm thảm trải sàn, mấy lon bia rỗng vương vãi tứ tung.
Cậu ấy đang một mình uống rượu.
Tôi chợt thấy nhói lòng, kéo tay cậu, "Uống rượu lén lút, không rủ tôi."
Hạ Trì cúi đầu nhìn tay tôi đang nắm lấy tay cậu ấy, khựng lại một chút, nhưng không rút ra.
Cậu ấy bật cười.
"Sợ làm hư cậu."
Tôi kéo cậu ngồi xuống thảm.
Vì một chút tư tâm mơ hồ, tôi vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cậu ấy, không chịu buông ra.
Và Hạ Trì cũng không đẩy tôi ra.
*
Một lon bia trên thảm đã mở sẵn, chỉ mới uống một nửa.
Tôi dùng tay còn lại nhấc nó lên, ngửa đầu uống một ngụm.
Lạnh quá.
Nói mới nhớ, đây là lần đầu tiên trong đời tôi uống bia rượu.
Cũng không khó uống lắm.
Tôi cầm lon bia, ngửa đầu nhìn cậu ấy, "Hạ Trì, sinh nhật vui vẻ."
Cậu ấy nhìn tôi, rồi tầm mắt lại dời xuống lon bia trong tay tôi.
Tôi uống phần bia mà cậu ấy đã uống qua.
Ý thức được điều đó, mặt tôi chợt đỏ bừng.
Hạ Trì cười khẽ, cầm lấy lon bia từ tay tôi, ngửa đầu uống một hơi dài.
Dấu môi chồng lên dấu môi.
Lần này, có thể tính là gián tiếp hôn rồi.
Cậu ấy mỉm cười:
"Cảm ơn."
Sau đó, Hạ Trì buông tay tôi ra, mở một lon bia mới, đưa cho tôi, còn không quên dặn dò:
"Không uống hết thì đưa tôi, đừng cố quá."
24
Tửu lượng của tôi có vẻ rất tệ.
Mới uống nửa lon bia, đầu tôi đã bắt đầu choáng váng.
Chống cằm, tôi nghiêng đầu nhìn cậu ấy:
"Hạ Trì."
"Ừ?"
"Cậu thích kiểu con gái thế nào?"
Hạ Trì suy nghĩ rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức khiến tôi nghi ngờ liệu có phải trong lòng cậu ấy đã có sẵn một người, chỉ là đang mô tả lại những đặc điểm của người đó hay không.
Một lúc lâu sau, cậu ấy trầm giọng đáp:
"Tôi thích kiểu con gái kiên cường. Nhìn thì có vẻ mềm mại, nhút nhát, khiến người ta muốn bảo vệ, nhưng thực ra cô ấy không cần ai che gió chắn mưa. Cô ấy có đủ năng lực để tự mình thoát khỏi tất cả, có mục tiêu rõ ràng và kế hoạch cuộc đời, rồi nỗ lực để đạt được nó."