Tiểu Nương Tử Nhà Tướng Quân - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-11-12 15:05:26
Lượt xem: 224
Chương 8
Người hắn nóng như lửa đốt, ta đẩy hắn ra sờ trán hỏi
Tiêu tướng quân, chàng phát sốt sao
Dáng vẻ này của hắn thật câu dẫn người mà , hắn ôm chặt ta, hai tay không yên phận sờ loại khắp người ta, nụ hôn nóng bỏng hơn bao giờ hết, ta dần bị hắn làm cho mơ hồ trước mắt là tầng sương mù.
Bồn nước bắt đầu lạnh, ta phát run vì lạnh, hắn khẽ cười khoác áo ôm ta về phòng.
Về đến phòng , ta như con mèo mắc cạn, người hắn thì nóng rực như lửa đốt
Chút ý chí tỉnh táo,
ta dùng sức đẩy hắn ra, trên người đã không mảnh vải ,môi cắn chặt đến bật m.á.u , run run nói:
Tiêu.. Tiêu tướng quân… chàng .. chàng tha cho ta
đừng gọi tướng quân, hãy gọi Lăng Thần.
Cơn đau tê dại toàn thân , hắn mạnh mẽ lạ thường, cảm xúc sau hơn 3 năm lại lặp lại, ta chỉ còn nước mắt lăn dài vì đau, thấy ta khóc Lăng Thần nhẹ nhàng hôn nhẹ lên khoé mắt ta.
Lăng Thần… ta đau… dừng lại ..ưm
Lăng Thần, đồ khốn chàng, mau ra
tha cho ta… không chịu được nữa…
Không biết qua bao lâu, đêm xuân thì dài, trong phòng y phục ngổn ngang rơi vãi, chỉ có tiếng gầm nhẹ thở dốc của hắn, và tiếng nỉ non kiều diễm của ta… đêm nay quá dài.
Hắn ép ta gọi tên hắn suốt đêm, đến lạc cả giọng, trong đầu ta cũng không hiện rõ khái niệm thời gian, chỉ đến khi hắn gầm nhẹ một tiếng,đem toàn bộ phóng vào trong người ta, lúc bấy Lăng Thần mới buông tha, giúp ta dọn dẹp , lau cơ thể rồi nằm xuống ôm ta ngủ… còn ta đến nhấc cánh tay cũng không nhấc nổi nữa.
Sáng lúc ta mở mắt,Lăng Thần vẫn ôm ta ngủ trong trạng thái y phục mỏng manh nhất có thể, toàn thân ê ẩm như bị đánh, nhìn vết xanh tím khắp người, ta tức giận không thôi. Hắn mỉm cười hôn lên má ta, một tay xoa xoa eo ta:
nàng đau sao… ta xin lỗi, lần sau ta sẽ nhẹ nhàng hơn.
Lại còn lần sau, ta tròn mắt ngạc nhiên.
Hắn ôm ta vào lòng môi áp lên đặt một nụ hôn nóng bỏng, khi ta hết dưỡng khí vội đẩy Lăng Thần ra để thở, thì hắn lại một mực chế ngự ta dưới thân
Ta trừng mắt lườm hắn
Lăng Thần .. chàng đừng làm càn.. bây giờ là ban ngày đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/chuong-8.html.]
Cái tên này đêm qua ta bị hắn ép gọi không biết bao nhiêu lần, Lăng Tiêu doạ ta còn không gọi tên hắn hắn sẽ phạt ta.. nghĩ đến tôi ta lại rùng mình ớn lạnh.
Bây giờ hắn thật sự quá làm càn rồi . Ban ngày ban mặt không biết xấu hổ.
Hắn hôn lên trán ta một cái, toàn thân bị Lăng Thần đè dưới thân không thể cựa quậy.
ta cho người đi hết rồi, Bổn Tướng nói phu nhân người không được khoẻ, đích thân đến chăm sóc.. có ai giám nói gì sao.
chàng … chàng… vô sỉ… lỗ mãng.
Lăng Thần khẽ cười, hôn môi ta thật lâu, sau đó gặm mút cổ trắng ngần của ta, toàn thân tê dại, ta nhăn mặt đẩy hắn ra, không cho hắn tiếp tục:
lăng Thần.. ta còn đau…thật sự không được.
— A Quân ngoan… một chút sẽ hết đau
Ta lắc đầu nguầy nguậy, không tin, ta còn lâu mới tin.
Bên dưới ta sưng đỏ, nên rất sợ đau, chỉ sợ hắn làm càn ngay bây giờ .
một chút để ta bôi thuốc cho nàng.
Ta từ chối nhưng Lăng Thần không cho ta cơ hội, trực tiếp bôi thuốc cho ta, chưa kịp để ta phản ứng thì hắn đã tiến vào.
Ta túm c.h.ặ.t t.a.y hắn, trừng mắt.
Lăng Thần.. chàng lừa ta
A Quân ngoan… một chút sẽ không đau nữa.
Hắn như con hổ đói tìm được con mồi, gặm nhấm bằng sạch, ăn hết sạch sẽ…
Ta lại lần nữa chìm đắm trong biển tình dạt dào của Lăng Thần. Mạnh mẽ có, dịu dàng có, khiến ta không thoát ra nổi.
Mãi sau này ta mới biết hắn bị hạ xuân dược, tác dụng mạnh, vật lộn hai ngày hắn mới chịu buông tha ta. Quá đáng sợ.