Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TIỂU NHA HOÀN VƯỢT NGÀN DẶM CHÔN LANG QUÂN - NGOẠI TRUYỆN: HỈ LAI (2)

Cập nhật lúc: 2025-02-24 11:17:10
Lượt xem: 233

“Liên quan đến tiền triều,  

liên quan đến đấu đá bè phái,  

đây chính là kết cục.”  

 

Ông nhìn ta, ánh mắt lạnh băng.  

 

Ta giật mình nhớ lại—  

 

Vài ngày trước, có mấy quan viên hỏi ta về sở thích của Hoàng đế.  

 

Ta chẳng nghĩ nhiều,  

liền tùy tiện nói cho bọn họ biết.  

 

Nhưng bây giờ, ta mới chợt hiểu ra—  

 

Ta không hề biết bọn họ thuộc phe phái nào.  

 

Vậy có nghĩa là… ta đã vô tình bị kéo vào cuộc tranh đấu?  

 

Nếu người phe khác biết được, chúng sẽ đối phó với ta thế nào?  

 

Ta rùng mình ớn lạnh.  

 

*

 

Cha nuôi xoa đầu ta, giọng ông dịu lại:  

 

“Đừng lo, giờ vẫn chưa có gì đáng ngại.”  

 

“Nhưng ta hy vọng... con trai ta, Hỉ Lai của ta, sẽ sống thật lâu.” 

 

02

 

Hoàng đế là một kẻ nhu nhược.  

 

Giữa triều đình đầy rẫy những thế gia tranh đấu lẫn nhau,  

ông ta hoàn toàn không thể kiểm soát,  

chỉ có thể trơ mắt nhìn triều chính rối ren, hủ bại.  

 

Nhưng đồng thời, ông ta cũng là một người nhân từ.  

 

Ông biết dân chúng của mình đang sống không tốt.  

 

Ông từng nói với cha nuôi ta:  

 

“Trẫm chỉ có thể nhìn thấy một góc nhỏ trong cuộc sống của bách tính,  

nhưng ngay dưới chân kinh thành này, dân chúng đã lầm than đến mức ấy...  

Vậy còn những nơi xa hơn thì sao?”  

 

Những nơi mà ánh mắt ông ta không thể chạm tới thì sao?  

 

Ông cảm thấy đau khổ.  

 

Ông không thể thay đổi cuộc sống của bách tính,  

cũng không đủ năng lực để kiểm soát thế lực các thế gia.  

 

Rồi lúc ấy, vị tiểu lang quân mà ông yêu quý nhất đã xuất hiện.  

 

Một người dường như có thể thay ông nhìn thấy xa hơn.  

 

*

 

Tạ Hồng Hiên,  

là người do chính tay ông ta nuôi lớn.  

 

Ông ta từng nói:  

 

“Tiểu lang quân của trẫm—  

thông minh, quyết đoán,  

đứng giữa trời đất mà không kiêu ngạo cũng chẳng hèn mọn.”  

 

Trước khi lên đường đến Nghiệp Thành,  

lão hoàng đế đã nắm tay Tạ Hồng Hiên mà dặn dò:  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

“Những năm qua trẫm đã để con chứng kiến bao chuyện chính sự,  

con cũng hiểu rõ sự tranh đấu của các thế lực trong triều.  

 

Lần này đến Nghiệp Thành,  

nếu làm nên chuyện, thì hãy làm cho tốt,  

còn nếu không, thì hãy trở về bình an.  

 

Tuyệt đối không được nông nổi xốc nổi.”  

 

*

 

Ông ta mãi mãi là một người mâu thuẫn như vậy.  

 

Muốn có người trong triều thay dân làm chủ,  

muốn thấy thiên hạ thanh minh,  

 

nhưng lại không muốn ai phải hi sinh vì điều đó.  

 

Nhưng trên đời này,  

liệu có cuộc cải cách nào không giẫm đạp lên vô số sinh mạng?  

 

*

 

Tạ Hồng Hiên thật sự rất lợi hại.  

 

Hắn có thủ đoạn.  

 

Vừa mới đến Nghiệp Thành,  

hắn đã xóa bỏ hủ tục "Hà Bá cưới vợ",  

làm chấn động đám hào phú thế tộc ở địa phương.  

 

Hắn dùng ngôn từ giản dị nhất,  

chỉ bằng từng câu từng chữ,  

mang đến cho Hoàng đế bức tranh chân thật nhất về cuộc sống lầm than của dân chúng.   

 

Ta không biết trong thư hắn viết những gì,  

 

chỉ biết rằng—  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

 

sau khi đọc xong,  

Hoàng đế đã lui hết cung nhân hầu hạ,  

gục xuống án thư mà khóc không ngừng.  

 

Cha nuôi ta chỉ lạnh nhạt nói một câu:  

 

“Dân ở đâu mà chẳng khổ,  

chẳng qua là bậc quý nhân chẳng bận tâm mà thôi.”  

 

Ta có cảm giác—  

 

Hoàng đế đang nung nấu điều gì đó.  

 

Dường như có một cơn sóng ngầm...  

 

đang dần dần trỗi dậy. 

 

03

 

Hoàng hậu và Tạ Hiền phi tranh đấu, sớm đã không còn là chuyện mới mẻ.  

 

Nhưng vu cổ lại là điều cấm kỵ—  

 

Dù Tạ Hiền phi muốn hoàng hậu chếc,  

cũng không hề dùng vu cổ nguyền rủa bà ta.  

 

Thế nhưng cuối cùng,  

Tạ Hiền phi vẫn bị khép vào tội danh—  

 

dùng vu cổ hại chếc Hoàng hậu và Thái tử.  

 

Tại sao ta biết chắc nàng ta không làm?  

 

Bởi vì—  

 

Chứng cứ phạm tội, là do ta và cha nuôi đích thân an bài.  

 

Người điều tra vụ án này, chính là cha nuôi ta.  

 

Tạ Hiền phi, dẫu có mọc cánh, cũng không thể thoát thân.  

 

*

 

Ta cảm thấy Hoàng đế đã thay đổi.  

 

Đến tận lúc này, ta mới hiểu—  

 

Ông ta cuối cùng cũng đã nhận ra:  

— muốn cải cách, thì phải đổ máu.  

 

*

 

Tạ gia—  

danh môn trăm năm.  

 

Gia tộc đứng sau Hoàng hậu, Vương thị, cũng vậy.  

 

Hoàng đế đã hạ bệ Tạ gia,  

đưa Ngũ hoàng tử đi Sơn Tây,  

 

nhưng lại ngầm phó thác vài vị tướng trấn thủ biên cương,  

mật lệnh dung túng Ngũ hoàng tử bồi dưỡng thế lực riêng.  

 

Tại hoàng thành,  

 

ông ta nuôi dưỡng Tam hoàng tử,  

để hắn đối chọi với Thái tử,  

 

khiến Thái tử không còn thời gian lo nghĩ đến Ngũ hoàng tử đang nuôi quân ở Sơn Tây.  

 

Đồng thời,  

 

ông ta phái ta và cha nuôi đến Nghiệp Thành,  

đưa Tạ Hồng Hiên hồi kinh,  

dùng công trạng trấn thủ Nghiệp Thành để xóa tội diệt môn của Tạ gia.  

 

Ông ta muốn—  

 

Ngũ hoàng tử tái lập trật tự.  

 

Tạ Hồng Hiên làm rường cột quốc gia.  

 

Và quét sạch những thế gia cặn bã ăn mòn thiên hạ.  

 

*

 

Tội chứng của Tạ gia, tất cả đều là sự thật.  

 

Họ đáng chếc.  

 

Nhưng—  

 

Thế gia quyền quý nào mà chẳng đẫm máu, chẳng mưu cầu tư lợi?  

 

Thế nhưng, dù là vậy...  

 

Bọn họ vẫn là gia đình của Tạ Hồng Hiên.  

 

Ngũ hoàng tử ôm mối huyết hận ngập trời mà đi Sơn Tây.  

 

Còn hắn, lại quỳ xuống trước mặt hoàng đế, khẩn cầu đừng liên lụy đến người vô tội.  

 

Hắn không xin tha cho Tạ lão gia.   

 

Hắn chỉ nói—  

 

“Nhà thần còn có trẻ nhỏ chưa biết chuyện,  

xin Hoàng thượng rộng lòng, tha mạng cho bọn họ.”  

 

*

 

Loading...