THƯ TÌNH THẤT HẸN - Chương 01
Cập nhật lúc: 2024-08-27 19:10:19
Lượt xem: 1,005
Sau khi chết, tôi mới biết.
Thư tình của Bùi Việt Hòa không phải gửi cho tôi.
Vì thế sau khi cả hai cùng được tái sinh.
Bùi Việt Hòa đã nhanh chân đòi lại bức thư tình, tôi cũng tránh tiếp xúc với anh.
Nhưng ngay khi biết tôi phối hợp với người khác tác hợp anh với ánh trăng sáng thì Bùi Việt Hòa luôn lạnh nhạt với tôi đột nhiên mất hết lý trí và sự kiềm chế.
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.
Vẻ mặt ngoan cố, giọng điệu tàn nhẫn:
''Khương Dao, rõ ràng chúng ta mới là vợ chồng, em muốn đẩy anh cho ai?''
1
Hẳn là tôi đã chết.
Nhưng bên tai không ngừng có tiếng lải nhải làm phiền tôi.
''Khương Dao! Lâm Béo lớp bên lại đi bắt nạt Bùi Việt Hòa rồi, lần này còn quá đáng đến mức đổ sách của cậu ấy ra... Nhưng mà trọng điểm không phải thế! Trọng điểm là trong cặp sách của Bùi Việt Hòa lại giấu một bức thư tình!''
''Cậu đoán xem bức thư tình đó là gửi cho ai!''
Vừa mở mắt, một phong bì màu xanh nhạt đã dí thẳng vào mặt tôi.
Tôi hơi bối rối, trong đầu càng rối như tơ vò.
Bùi Việt Hòa tung hoành ngang dọc trên thương trường lại bị người ta bắt nạt sao?
Còn nữa, thư tình gì cơ?
''Cậu ngốc à?''
Khuôn mặt non nớt hơn hẳn của Úc Lạc đột nhiên tiến lại gần.
Vẻ mặt nghi ngờ hỏi: ''Chẳng lẽ cậu biết trước bức thư tình này của Bùi Việt Hòa là gửi cho cậu nên vui mừng đến phát điên rồi à?''
Nói xong lại chậc chậc tỏ vẻ chê bai.
Nhưng không đúng.
Từ lâu lắm rồi, quan hệ của tôi và Úc Lạc đã xa cách hơn nhiều.
Mỗi khi gặp mặt, cậu ta cũng chỉ lạnh nhạt gọi tôi là ''Cô Giang''.
Bởi vì tôi đã giúp Bùi Việt Hòa giành được miếng đất mà cậu ta đã muốn từ trước.
Khiến Úc Lạc tức giận mắng tôi là sói mắt trắng vô ơn.
Còn bức thư tình này…
Ánh mắt dừng lại trên bức thư tình vô cùng quen thuộc trước mắt.
Một lúc lâu sau, tôi mới khàn giọng nói:
''Không phải gửi cho tôi.''
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thu-tinh-that-hen/chuong-01.html.]
''Sao có thể không phải gửi cho cậu!''
Úc Lạc lật đi lật lại bức thư tình, lại chỉ vào dòng chữ trên cùng của phong bì một cách quả quyết:
''Cậu xem, JY, Khương Dao. Không gửi cho cậu thì còn gửi cho ai?''
''Không ngờ hai người vẫn tình đầu ý hợp nhỉ. Được rồi được rồi, sau này tôi sẽ không chế giễu cậu là yêu thầm nhớ trộm người ta nữa.''
Úc Lạc bĩu môi.
Rồi giơ tay ấn đầu tôi, cảm thán: ''Cuối cùng thì cậu cũng khổ tận cam lai rồi.''
Tôi ngơ ngác lắng nghe, hốc mắt cay xè.
Mọi thứ đều diễn ra giống như kiếp trước.
Vì cái tên viết tắt này.
Mọi người đều cho rằng thư tình của Bùi Việt Hòa là gửi cho tôi.
Kể cả tôi.
Hơn nữa anh luôn rất chăm sóc tôi.
Nên cho dù sau này Bùi Việt Hòa càng lạnh nhạt với tôi.
Tôi cũng chỉ cố chấp cho rằng anh vốn đã như vậy, chỉ là không chịu nói ra lời thích thôi.
Nhưng sự thật là, Bùi Việt Hòa chỉ luôn báo đáp ơn nghĩa mà gia đình tôi đã giúp đỡ anh.
Thậm chí còn im lặng đánh đổi cả hôn nhân của mình.
''Không phải gửi cho tôi, cậu ta cũng không thích tôi.''
Tôi cúi đầu, giọng nói có phần buồn bã: ''Cậu biết Giang…''
''Trả đồ lại cho tôi.''
Một giọng nói hơi gấp gáp đột nhiên vang lên.
Cùng với tiếng thở hổn hển vì vận động mạnh.
Là Bùi Việt Hòa chạy tới.
2
Tôi không ngờ sau khi được tái sinh mình sẽ nhanh chóng gặp được Bùi Việt Hòa như vậy.
Ánh mắt tôi dừng lại trên bức thư tình màu xanh nhạt.
Khi phát hiện bức thư tình đã bị mở ra.
Bùi Việt Hòa mím chặt môi, lập tức cau mày.
Sau đó cực kỳ cứng đờ nói: ''Úc Lạc, đây là đồ của tôi, cậu không nên tự tiện động vào.''
Giọng nói lạnh lùng.
Từng chữ như đang cố đè nén cơn giận dữ.