Thiên Kim Thật Chỉ Muốn Thủ Tiết - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-11-29 05:57:28
Lượt xem: 615
Tuy có chút ngoài lề khi sư huynh muội đánh nhau rồi nhận người thân, nhưng không ảnh hưởng đến việc ta núp trong bóng tối xem Tiêu Vương và Kha Liễu Ngọc gặp mặt.
Chính xác mà nói là Tiêu Vương ngăn Kha Liễu Ngọc rời đi.
Kha Liễu Ngọc không còn vẻ dịu dàng như khi đối mặt với ta, nàng lễ phép xa cách hành lễ: "Thần nữ tham kiến Tiêu Vương điện hạ, điện hạ thiên tuế."
Mắt Tiêu Vương lại đỏ ngầu.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta sờ sờ cằm, Tiêu Vương này có phải mắc bệnh di truyền gì không, cứ kích động là mắt lại sung huyết, nhìn có vẻ không được khỏe mạnh lắm.
Nhìn Kha Liễu Ngọc từ chối lời cầu hôn của Tiêu Vương và khen ta lên tận trời xanh, khiến Tiêu Vương dù nhìn mặt nàng hay e ngại sự ủng hộ của phủ tướng quân đều phải đối xử tốt với ta - Vương phi này, rồi nàng không chút lưu luyến cáo từ.
Bỏ lại Tiêu Vương nổi điên tại chỗ.
Lẩm bẩm cái gì mà: "Tốt! Nàng muốn bổn vương cưới, vậy bổn vương sẽ cưới nàng ta!"
Kha Liễu Ngọc đã đi nên không nghe thấy, ta thì nghe thấy.
Không chỉ nghe thấy câu này, mà còn nghe thấy hắn sai ám vệ đón hết những nữ nhân có thể giúp hắn đoạt vị về phủ, còn muốn nạp một quý thiếp giống Kha Liễu Ngọc để chọc tức tỷ tỷ, làm ta mất mặt.
Muốn ta cả đời sống cô độc bên người một phu quân không yêu mình, đó là hình phạt cho việc ta cướp đi người trong lòng Kha Liễu Ngọc.
Nếu ta không biết xấu hổ muốn nhiều hơn nữa, vậy thì cứ để Tiêu Vương phi bệnh chết!
... Rất tốt, trùng hợp với ý ta rồi.
Có thể tiến hành quy trình lấy chồng rồi thủ tiết.
Điều khiến ta bất ngờ chính là Kha Liễu Ngọc, nàng một mình trốn sau núi giả khóc thầm hồi lâu, sau đó tự mình trang điểm lại, khi ra ngoài vẫn là Kha tiểu thư dịu dàng đoan trang kia.
Chắc chắn nàng yêu mến Tiêu Vương.
Bằng không, một tiểu thư khuê các chưa từng làm sai chuyện, sao có thể trao gửi tình cảm cho một nam nhân khác.
Ta đột nhiên cảm thấy tiếc cho Kha Liễu Ngọc, căn cốt khác thường liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, nhưng tâm tư trong sáng như băng tuyết lại không dễ dàng phát hiện, may mà nàng tuy không được sư phụ mang đi, nhưng cũng không bị bụi trần vấy bẩn, là đóa sen tuyết không tan chảy trong lò lửa nhân gian.
Nàng đâu biết ta có thể g.i.ế.c chồng thủ tiết chứ?
Nàng dùng kinh nghiệm thế tục, cho ta con đường tốt nhất của nữ nhi trong danh lợi trần gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thien-kim-that-chi-muon-thu-tiet/chuong-8.html.]
Mãi đến khi ta giả vờ lạc đường rồi gặp lại Kha Liễu Ngọc, nàng vừa khéo ứng với đề tài viết xuống bảy chữ cuối cùng "Vô vấn Linh Đài sơn tự sơn".
Linh Đài thì ta biết, là một huyệt vị ở lưng, đối diện với tim, thỉnh thoảng ấn vào có thể bổ khí.
Nhưng nhìn sắc mặt mọi người xung quanh, ta mới phản ứng lại, đây là nàng đang gửi gắm tình cảm vào thơ ——
Tài nữ không thèm cãi nhau với người khác, chỉ dùng lời lẽ văn nhã nói với đám tiểu nhân không có ý tốt này rằng, bà đây dù chỉ là con gái nhà nông, nhưng vẫn có thể vả sưng mặt các ngươi, Kha Liễu Ngọc.
À tất nhiên, nàng chắc chắn không nghĩ thô tục như ta.
Ta khoác tay Kha Liễu Ngọc, thân thiết trò chuyện với nàng, quả nhiên nghe thấy một số lời bàn tán nhỏ to nói rằng Kha Liễu Ngọc ngay cả đích nữ phủ tướng quân cũng có thể thu phục được, thật sự đáng sợ.
Ta mới mặc kệ đáng sợ hay không.
Chỉ nhỏ giọng nói với nàng: "Tỷ tỷ, ta nói cho tỷ biết, đồ ăn trong tiệc thưởng hoa toàn là đồ ngọt, ta chưa no."
Kha Liễu Ngọc có chút bất đắc dĩ nhìn ta: "Yến tiệc đều như vậy, muội ăn tạm trước, về phủ rồi lại gọi thêm đồ ăn khuya nhé?"
Ta hào hứng nói: "Ra ngoài ăn đi, ra ngoài ăn đi, chúng ta khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, cơm canh trong phủ ngày nào cũng giống nhau, ngày nào cũng có thể ăn."
Không lay chuyển được ta, Kha Liễu Ngọc cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Ta cười tủm tỉm nghĩ, có tỷ tỷ chiều chuộng thật tốt, không giống sư phụ chỉ biết đánh ta một trận, cũng không giống Kha phu nhân suốt ngày cảm thấy ta không ra gì, không vừa mắt ta.
Chỉ là, buổi tiệc thưởng hoa vốn đang diễn ra vui vẻ bỗng có chút náo loạn, có người ghé vào tai Trưởng công chúa nói gì đó, nàng có chút không dám tin đứng dậy.
Chủ nhà đứng dậy, chúng ta là khách cũng không thể ngồi im.
Một lát sau, một bóng người mặc hoàng bào chậm rãi tiến đến.
Hoàng đế đến rồi.
Hoàng đế đến trong tình trạng thoi thóp.
Hoàng đế ngồi trên long liễn với gương mặt sư huynh ta - Doanh Uyên đến trong tình trạng thoi thóp.
... Sư phụ ta thật sự lợi hại.
Hoàng đế mà bà ấy cũng dám ra tay.