THẾ THÂN - 3
Cập nhật lúc: 2024-07-26 10:19:42
Lượt xem: 435
Đó là một công ty tôi mới vào làm việc, không ngờ lại là oan gia ngõ hẹp.
Khi người bên nhân sự đưa tôi đến tổ kế hoạch báo danh, tôi đụng phải Chúc Lâm.
Trong khi cấp trên giới thiệu tôi với các đồng nghiệp trong tổ, Chúc Lâm bày ra bộ dạng lạnh lùng ngay trước mặt mọi người: “Tôi không muốn rèn luyện ngay tại công ty nhà mình nên mới đên công ty con của Chu thị, không ngờ ở đây cũng gặp phải loại người xui xẻo này.”
Các đồng nghiệp hoang mang trước thái độ kì lạ của Chúc Lâm, đợi cô ta rời đi liền an ủi tôi: “Giang Nghi này, Lâm Lâm không có ý xấu đâu, chỉ là tính tình hơi tiểu thư chút thôi.”
Đêm đó, một bức ảnh được ném vào nhóm công ty.
Tôi trong hình cực kì chật vật, chính là từ cái đêm tôi bị Trình Thừa đổ nước canh ăn kèm sủi cảo lên đầu.
Nhóm chat nhanh chóng xôn xao hẳn lên: “Đây không phải là người mới Giang Nghi bên bộ phận kế hoạch sao? Vụ gì đây?”
“Dụ dỗ bạn trai người ta, bị chính chủ xử lí.”
Có người nói: “Công ty không điều tra bối cảnh à? Chủ sạp hàng cũng nhậm chức được luôn?”
Từ bên sườn mặt, họ nhanh chóng nhận ra người đứng cạnh Trình Thừa là Chúc Lâm.
Từ trước đến giờ tôi luôn biết, lời đồn đãi có thể g..iết một con người.
Sáng hôm sau, một đám người ân cần an ủi cô ta, tiện thể lắm chuyện bới móc ra nhiều chi tiết hơn.
Chúc Lâm dịu dàng cười: “Loại chuyện này nếu truyền ra khắp công ty sẽ ảnh hưởng không tốt, mọi người giải tán đi.”
Đồng nghiệp tổ kế hoạch rối rít bất bình thay cô ta: “Lâm Lâm, em tốt tính vừa thôi chứ? Nếu là chị hôm qua chị đã làm ầm lên rồi.”
Không ít người cố ý cao giọng trước mặt tôi: “Thật xúi quẩy khi ở cùng công ty với loại phụ nữ này.”
Trong phòng vệ sinh, Chúc Lâm chặn đường tôi, cười nói: “Không phải Tây Thi Sủi Cảo mới tới của chúng ta đây sao?”
Ánh mắt tôi bình tĩnh: “Cảm phiền tránh ra.”
Cô ta không nhượng bộ chút nào, còn đưa tay cản tôi lại, trong mắt hiện rõ uy hiếp: “Giang Nghi, chẳng qua tôi chỉ mới dạy dỗ cô một chút mà thôi, cô trộm riết thành thói à? Ban đầu là trộm tranh, hiện tại dám trộm mơ ước Trình Thừa?”
Thấy có người đi vào, cô ta đè thấp giọng, nói: “Tôi cho cô ba ngày, tự mình cút khỏi công ty, đừng ép tôi tiết lộ những chuyện xấu xa cô từng làm ra ngoài.”
7
Hôm sau, cuộc họp thường kì kết thúc.
Trong văn phòng, lãnh đạo bộ phận kế hoạch đẩy tài liệu về phía trước, mỉm cười đầy ẩn ý.
“Giang Nghi, đây là công ty coi trọng cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/the-than-czdl/3.html.]
Trình Thừa là giám khảo đặc biệt cho cuộc thi triển lãm nghệ thuật Diễn Thành do công ty phụ trách.
Vốn dĩ Chúc Lâm là người đang theo dự án này, ai cũng biết quan hệ giữa cô ta và Trình Thừa, nhờ Chúc Lâm đứng giữa bắt cầu, dự án vẫn đang tiến triển thuận lợi.
Rất nhiều họa sĩ mơ ước được một bước lên trời đều đăng kí tham gia vì Trình Thừa.
Nhưng từ hôm qua Chúc Lâm đã xin phép nghỉ bệnh, bên phía Trình Thừa cũng tuyên bố ngừng hợp tác cùng Chu thị.
Người sáng suốt đều biết ý đồ của Trình Thừa, chỉ cần để gã trút giận xong mọi chuyện đều dễ nói.
“Giang Nghi, tôi đã nói sớm muộn gì cũng có ngày cô phải cầu xin tôi.”
Trong phòng tổng thống khách sạn, Trình Thừa nhìn tôi được người phục vụ đưa lên, trong mắt ánh lên vẻ tự mãn.
Tôi đưa tài liệu cho gã, nói: “Anh Trình, tôi chỉ đang làm công việc của mình, cũng mong anh đây đủ chuyên nghiệp và tuân thủ các thỏa thuận trong hợp đồng.”
Hắn làm như không hiểu, trịch thượng nói: “Muốn xin người khác giúp đỡ thì thái độ nên đúng mực một chút.”
Trình Thức nắm cánh tay tôi kéo vào phòng và đóng cửa lại, sau đó chọn một chai rượu trong tủ rượu bằng gỗ lim bên cạnh.
Màu rượu đỏ sẫm như muốn tràn ra khỏi chai.
Trình Thừa khui rượu đưa tôi.
Tôi còn chưa kịp nhận lấy, ánh mắt gã đã lóe lên vẻ mất kiên nhẫn, một tay gã niết cằm tôi, tay còn lại nâng chai rượu đổ xuống.
Nhiệt độ trong phòng vừa đẹp nhưng rượu lại quá lạnh.
Cổ chai thủy tinh đ.â.m vào họng tôi, chất lỏng cay nồng rót thẳng vào dạ dày và phối khiến tôi ho dữ dội.
Tôi đã không uống giọt rượu nào trong rất nhiều năm.
Những năm này tuy tôi vẫn theo Trầm Quát dự tiệc tối nhưng trong nghề không ai không biết hắn không dính dù chỉ một giọt rượu, càng sẽ không không biết sống c..hết mà mà mời rượu hắn; nên thân là bạn gái hắn, tôi cũng không có cơ hội thay hắn cản rượu.
Phần lớn chai rượu vang đó đổ ra quần áo và sàn nhà…
Trình Thừa ném vỏ chai, ánh mắt không hài lòng thấy rõ.
Tôi cố chịu đựng cảm giác khó chịu, đứng dậy lạnh lùng nhìn gã: “Nếu anh đây đã bớt giận, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện nhé.”
“Hôm đó ở chợ đêm, cô thiếu Lâm Lâm một lời xin lỗi.”
Gã lấy điện thoại mở camera bật chế độ quay video, ra lệnh: “Cô quỳ xuống nói mình đã bắt nạt Chúc Lâm, hôm nay thật lòng hối cải...” Trình Thừa búng tay, nói như làm phước: “Thì có lẽ tôi sẽ cân nhắc tiếp tục hợp tác với Chu thị.”
Gã nói với giọng điệu châm chọc: “Dĩ nhiên tôi không ép cô, tự cô quyết định xem mình muốn tương lai hay muốn danh dự?”
Tuy gã nói vậy nhưng vẻ mặt lại như chắc chắn tôi sẽ cúi đầu trước gã.