Ta mang thai con của Ma Tôn - 5
Cập nhật lúc: 2024-08-14 08:54:02
Lượt xem: 287
5
Chủ vị ngồi chính là Chỉ Nguyệt
“Đem pháp khí của Ma Tôn giao ra đây, ta sẽ lưu cho ngươi toàn thây.”
Ta thở dài: "Ngươi nói ra một lý do ta trộm pháp khí, nếu ngươi có thể nói ra, ta l.i.ế.m giày cho ngươi.”
“Làm càn! "Một đạo ma khí đánh tới, cánh tay của ta thủng một lỗ hổng lớn, m.á.u nhuộm đỏ áo trắng.
Ta lau.
Nữ ma đầu a, nói không lại liền động thủ.
Ta ôm cánh tay, vẫn như cũ một bộ heo c.h.ế.t không sợ nước sôi: "Ngươi dám đối với ta như vậy, chờ Ma Tôn trở về, ta sẽ xử lí ngươi.”
Nghe vậy, Chỉ Nguyệt đứng dậy đi tới trước mặt ta, ngón tay ngọc mảnh mai nâng cằm ta lên:
" Ma tôn đi ra ngoài, ai biết hắn lúc nào trở về, hiện tại Ma giới trên dưới do ta phụ trách, Linh Hề, mạng của ngươi hiện tại ở trong tay ta.”
Ta: "......
Nhiễm Kình cái móng heo lớn nhà ngươi, ra ngoài chơi cũng không mang ta theo.
Ta l.i.ế.m môi.
Nói thật, ta hiện tại nếu có thực lực như nàng, ta sẽ nhổ nước miếng vào mặt nàng, nhưng vấn đề ta hiện tại chính là một món đồ nhỏ, cũng không đủ một ngón tay nàng chơi.
Ta phải kéo Nhiễm Kình trở về, sau đó ôm đùi hắn gào khóc: "Cha đứa bé, có người khi dễ con của ngươi.”
“Ta sai rồi, xin ngài buông tha cho ta. "
Ta quỳ lạy mạnh hơn ai hết. . , sàn nhà bị dập nát.
Bao gồm Chỉ Nguyệt, chúng ma đều ngạc nhiên .
Chỉ Nguyệt một lời khó nói hết nhìn ta, đoán chừng nàng cho rằng ta phản cốt đi lên, sẽ cùng nàng miệng pháo mấy hiệp, sau đó nàng lại dùng thuật pháp KO ta, lý do chính là ta trộm đồ miệng còn cứng rắn, đáng chết.
Nhưng, ai bảo ta không theo lẽ thường ra bài chứ.
Ta than thở khóc lóc: "Ta ngay từ đầu đã không nên đến Ma giới, ta không đến Ma giới sẽ không khiến các ngươi phiền, không khiến các ngươi phiền, các ngươi cũng sẽ không hiểu lầm ta trộm đồ..."
“Hừ, ta c.h.ế.t cũng không sao, nhưng đứa bé vô tội, nó chưa từng thấy núi sông, chưa thấy nắng sớm và hoàng hôn, còn chưa ăn qua đại giang nam bắc mỹ thực, nó..."
"Hài tử, cuối cùng cũng chết, hoặc nặng hơn Thái Sơn, hoặc nhẹ hơn Hồng Mao, nếu như chúng ta hôm nay khó thoát khỏi cái chết, hy vọng kiếp sau con không nên đầu thai ở trong bụng vi nương..."
Ta khóc đến nước mũi cũng chảy ra, rốt cục đả động Chỉ Phong.
Hắn nhíu mày: "Tỷ, nếu không thì thôi đi, pháp khí hẳn là không phải nàng trộm, nàng không có tiền đồ như vậy, nào có bản lĩnh kia, nếu không chúng ta lại điều tra một chút, hơn nữa nàng bây giờ mang trong bụng hài tử của Ma Tôn, chúng ta đánh chó cũng phải xem chủ nhân.”
Ta mỉm cười, ta nhẫn nhịn.
Vì hắn nói thay ta, ta tha thứ cho hắn vì đã vu khống tôi.
Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Chỉ Nguyệt lạnh lùng liếc hắn một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-mang-thai-con-cua-ma-ton/5.html.]
Sau đó Chỉ Phong ô ô ô nói không ra lời.
Ta hít ngược một ngụm khí lạnh.
Nữ nhân này thật bá đạo.
“Linh Hề, trộm pháp khí Ma Tôn, đây là một tội, phạm thượng, đây là hai tội, ta cuối cùng cho ngươi một cơ hội, giao ra pháp khí, hoặc là chết.”
“Đại tỷ, rốt cuộc muốn ta nói bao nhiêu lần, ta không có trộm pháp khí!”
Lại một đạo ma khí đánh vào người ta.
Ta rầu rĩ hừ một tiếng, sắc mặt trắng bệch vài phần, nghĩ thầm ta cầu xin tha thứ là vô dụng, nàng chính là cố ý tìm cớ để cho ta dắt chó, ta nếu như còn l.i.ế.m mặt cầu xin nàng, ta đây cốt khí ở đâu?
Thằng nhóc còn coi trọng ta sao?
Vì thằng nhóc, ta phải đứng lên.
"Được, ta thừa nhận ta trộm pháp khí, nhưng ta giấu ở một nơi bí mật, nếu ngươi đánh c.h.ế.t ta, các ngươi đi đâu tìm?"
Chỉ Nguyệt cười lạnh: "Ném ả ta vào thủy lao, mặc kệ dùng phương pháp gì, cạy miệng ả ta ra.”
Ta, một phụ nữ có thai, bị bọn họ trói gô ném vào thủy lao, ma thủy lạnh như băng rất nhanh bao phủ bụng của ta, ta cảm giác thằng nhãi trong bụng bất an lăn lộn.
Ma thủy này lạnh thấu xương.
Ma bình thường cũng chịu không nổi, huống chi ta là một con Hồ Điệp Tinh không có bao nhiêu linh lực.
A, Chỉ Nguyệt này, rõ ràng chính là tìm một cái cớ để cho ta biến mất ở trên thế giới này.
Ta đã nghĩ ra vô số cách để tự cứu mình.
Ví dụ như, gọi thằng nhóc trong bụng.
Ta suy nghĩ nếu nó có thể chiếu sáng cho ta, hẳn là cũng có biện pháp thoát khỏi nơi này, dù sao cũng là dòng m.á.u của Nhiễm Kình mà.
Lão tử mạnh như vậy, tiểu tử dù sao cũng phải có chút bản lĩnh.
Kết quả, miệng ta nói đến khô, thằng nhãi bên trong chỉ là nhẹ nhàng mà đạp bụng ta một cái tỏ vẻ bất mãn, cái gì cũng không làm.
Ta tự cảm động chính mình: "Quên đi thằng nhãi, vì ngươi, ta nguyện ý đánh cược một lần.”
Ta nhắm mắt lại, nín thở ngưng thần, khí tụ đan điền, tiếp theo mạnh mẽ mở to mắt, chỉ nghe "rầm" một tiếng, cửa sắt thủy lao bay ra ngoài, nếu không là thiếu niên đứng ở phía trước tránh nhanh, hắn đoán chừng chính là một cái bánh.
Chỉ Phong hoảng sợ nhìn ta, ta hoảng sợ nhìn bàn tay mình.
Từ khi nào ta trở nên mạnh mẽ như vậy?
Lúc này không đi còn đợi đến khi nào?
Ta nhanh chóng chạy đi, kết quả động tĩnh này của ta bị ma binh bên ngoài phát hiện, một đám ma binh chen chúc tới, mỗi người tay cầm đại khảm đao Lang Nha Bổng.
Ta nuốt nước bọt.
Đánh không lại đầu hàng không mất mặt chứ?