Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Thiên Kim Thật - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-01-23 09:07:03
Lượt xem: 821

Còn mẹ nuôi của cô, Trần Quân Xu, để đòi lại công bằng cho con gái, đã đi khắp nơi thu thập chứng cứ nhưng cuối cùng lại bị nhà họ Tạ bày mưu gây ra một vụ tai nạn xe hơi, rồi qua đời theo chân con gái.

Nếu Trần Quân Xu thực sự có gia thế giàu có như thế, sao có thể để mẹ con họ lâm vào cảnh khốn cùng như vậy?

Chưa kể, trước đó hai mẹ con đã sống trong cảnh nghèo khó suốt mười tám năm trời.

Khi phát hiện mình xuyên vào nhân vật Trần Tử Ninh trong truyện, tôi đã lập tức mua một tờ vé số.

Tôi có thể chắc chắn 100% rằng tờ vé số này sẽ trúng giải.

Không có gì khác, trong nguyên tác có viết, một ngày nọ, mẹ Trần bị đồng nghiệp xúi giục mua một tờ vé số. Ban đầu, những con số bà chọn có thể trúng giải độc đắc nhưng do nhân viên nghe nhầm nên đã lỡ mất cơ hội.

Trong truyện đã đặc biệt viết ra dãy số trúng thưởng đó, vì vậy sau khi xuyên qua, tôi đã lập tức đi mua tờ vé số đó.

Không nhiều không ít, cũng chỉ trúng được 1000 vạn thôi.

Lấy một phần mười để đuổi khéo gia đình họ Tạ đi, còn lại 900 vạn đủ để Trần Quân Xu và mẹ cô sống sung túc mấy đời rồi.

Kết quả là mẹ tôi trở tay lấy ra 1000 vạn khiến tôi không biết phải làm sao.

Chẳng lẽ...

Tôi thử hỏi: "Chẳng lẽ mẹ cũng xuyên sách sao?”

Mẹ tôi giật mình: "... Con cũng vậy?!”

Quả nhiên.

Sau một hồi đồng hương gặp nhau, nước mắt lưng tròng, chúng tôi đã hiểu biết sơ bộ về tình hình của nhau.

Nói đơn giản, cả hai chúng tôi đều vì bất mãn với cách tác giả xây dựng cốt truyện cho nhân vật nữ phụ thiên kim thật và mẹ nuôi của cô ta mà chửi rủa hàng nghìn chữ trong phần bình luận, kết quả là bị xuyên vào trong sách.

Trước khi xuyên vào, còn có một giọng nói bảo chúng tôi rằng, chỉ cần thay đổi được số phận của nhân vật nữ phụ và mẹ nuôi cô ta, chúng tôi có thể trở về thế giới cũ.

Tôi bình tĩnh lấy tấm séc ra: "Thực ra vừa xuyên qua, con đã đi mua vé số ngay, trúng được 1000 vạn.”

Mẹ tôi khẽ mỉm cười: "Mẹ cũng đi mua vé số nhưng không chỉ mua một lần. Từ khi xuyên đến vào nửa năm trước đến giờ, ngoài lần con trúng thưởng, đợt nào mẹ cũng mua.”

Tôi ngớ người: "Tác giả không phải chỉ viết một dãy số trúng thưởng thôi sao?”

“Đúng vậy. Nhưng chị phát hiện ra, có lẽ vì logic thế giới này không hoàn chỉnh, chị mua theo bộ số đó, kỳ nào cũng trúng và từ đầu đến cuối không ai thấy chuyện này có gì lạ. Chị gọi đây là lỗi hệ thống.”

Mẹ vỗ nhẹ đầu tôi: "Học hỏi đi.”

Thì ra còn có thể chơi kiểu này!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Mắt tôi lấp lánh, nhìn mẹ đầy ngưỡng mộ: "Mẹ ơi! Vậy bây giờ mẹ có bao nhiêu tiền rồi?”

Mẹ tôi hơi ngượng ngùng ho nhẹ: "Sau này không có người thì gọi là chị thôi, trước khi xuyên qua chị còn chưa có bạn trai nữa là.”

Rồi bà đắc ý dựa vào ghế sofa, lười biếng giơ tay chỉ ra cửa sổ: "Đại khái là cho em một chiếc siêu xe, chạy ba ngày ba đêm, vẫn còn đang trong đất nhà mình đấy.”

“Chị ơi! Chị đúng là chị ruột của em!” Tôi ôm chầm lấy bà, hôn lên má hai cái.

Hừm, lần này, tôi xem nhà họ Tạ còn có thể làm gì được nữa.

5

Ngày hôm sau, tôi đang ngồi trong lớp lật xem bài thi vừa được trả, bỗng nghe có bạn học hô lên:

“Trần Tử Ninh, có em gái lớp dưới tìm cậu đấy.”

Tôi ngẩng đầu nhìn ra ngoài lớp, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt chính là khuôn mặt xinh đẹp, yếu ớt của nữ chính Tạ Thi Dao.

Tạ Thi Dao và Trần Tử Ninh tuy cùng tuổi nhưng do thể chất yếu ớt, bệnh tật nên cô ta đã bảo lưu một năm, vì vậy một người học lớp 11, một người học lớp 12.

Trước đây hai người chưa từng giao tiếp với nhau, lần này Tạ Thi Dao đặc biệt tìm đến, mục đích là gì thì không cần nói cũng rõ.

Chẳng phải là nhắm vào tim gan phổi thận của tôi sao!

Tôi đặt bài thi xuống, chống cằm, ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.

Tạ Thi Dao đứng ở cửa lớp một lúc, thấy tôi không có ý định đi ra tìm cô ta, liền tự mình bước đến trước mặt tôi, gập người thật sâu.

Trong lớp đột nhiên xuất hiện một em gái lớp dưới, lại còn cúi chào vô cùng kịch tính, những người khác đều lập tức đổ dồn ánh mắt tò mò về phía này.

“Chị Tử Ninh, em xin lỗi.” Tạ Thi Dao nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ: "Em muốn xin lỗi vì mười tám năm qua đã chiếm đoạt cuộc đời của chị, chiếm đoạt tình yêu của chú Tạ và dì Tạ dành cho chị. Em biết những năm qua chị sống rất khổ cực, nghèo khó. Những khổ cực này đáng lẽ ra phải là em gánh chịu, chị đáng lẽ phải là công chúa nhỏ được nâng niu trong nhà họ Tạ, tất cả đều là lỗi của em...”

Thấy Tạ Thi Dao còn định khóc lóc tiếp, tôi lập tức ngắt lời cô ta: "Ừ, được rồi, chị tha thứ cho em, còn chuyện gì nữa không?”

Tạ Thi Dao hơi nghẹn lại, rõ ràng không ngờ lời xin lỗi của mình lại có hiệu quả nhanh chóng đến vậy.

Cô ta dừng một chút rồi lại tiếp tục: "Chị Tử Ninh, nếu chị thực sự tha thứ cho em, tại sao chị không muốn trở về nhà họ Tạ? Chị không biết đâu, ba mẹ ngày nào cũng khóc, họ ngày đêm mong chị trở về. Có phải chị ngại vì em đang sống ở đó không? Nếu chị ngại thì em có thể dọn ra ngoài. Chị và ba mẹ mới là một gia đình thực sự...”

Tôi lại một lần nữa ngắt lời cô ta, nhẹ nhàng nắm lấy tay Tạ Thi Dao: "Không sao đâu, em cứ tiếp tục ở đó đi, chị không ngại đâu.”

“Vậy tại sao chị không về?”

“Chị không quay về nhà họ Tạ chủ yếu là vì chị ghét nghèo yêu giàu.” Tôi nở nụ cười chân thành: "Nhà họ Tạ quá nghèo, không nuôi nổi chị.”

Lời này vừa thốt ra, không chỉ Tạ Thi Dao, mà những người bạn xung quanh cũng đều lộ vẻ “cậu đừng có nói phét nữa”.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Cũng phải thôi, dù sao ai cũng biết, tôi là con của mẹ đơn thân, ở nhà chỉ có một người mẹ làm công nhân dệt may, có thể vào được trường học này hoàn toàn nhờ vào chính sách miễn giảm học phí cho học sinh xuất sắc.

Loading...