Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SAU KHI TỪ CHỨC, TÔI TRỞ THÀNH CON GÁI CỦA GIA TỘC GIÀU NHẤT - Chương 31: Nhan Nhan, mau xin lỗi Viên Hi

Cập nhật lúc: 2025-01-21 14:01:23
Lượt xem: 125

Chương 31: Nhan Nhan, mau xin lỗi Viên Hi

Viên Hi nghe thấy lời biện minh của Chu Nhan, cười nhạt một tiếng: “Chiếc váy trên người Tuế Tuế, từ chất liệu vải đến kỹ thuật may, ren đều giống hệt chiếc váy của cô. Cô dựa vào cái gì mà nói váy của chúng tôi là hàng nhái? Cô đã mặc không ít hơn một trăm chiếc váy cao cấp rồi, chẳng lẽ cô không nhận ra được hàng nhái hay hàng thật sao?”

Chu Nhan nói: “Không thể nào, chiếc váy cao cấp này mỗi quốc gia chỉ có một khách hàng. Khi tôi đặt chiếc váy này, trong nước chỉ có một người đặt, đó là đại tiểu thư Phó gia ở thành phố A, Phó Khâm. Làm sao các người có thể quen biết Phó Khâm được?”

Lương Tuế Tuế nói: “Tại sao lại không thể quen biết Phó Khâm? Phó Khâm là nhà thiết kế thời trang, cô ấy không thể tùy ý đặt vải từ nhà máy lớn, tự mở một nhà máy vải thì lại phải quản lý, nên cô ấy đã tìm đến chúng tôi, hợp tác với nhà máy vải của gia đình tôi. Váy của tôi và Tiểu Hi đều là bộ sưu tập cá nhân của Phó Khâm cho mượn. Bây giờ cô làm hỏng váy của tôi, phải đền tiền!”

Chu Nhan không thể tin nổi nhìn Lương Tuế Tuế: “Không thể nào, cô không thể quen biết Phó Khâm được!”

“Cần tôi gọi điện cho cô ấy đến đây không?” Lương Tuế Tuế giơ điện thoại lên hỏi.

Sắc mặt Chu Nhan rất khó coi.

Cố Hàn Thần nói: “Gọi điện cho cô ấy đến đi, nghe nói cô ấy là thanh mai trúc mã với Hoắc Thời Duyên…”

Hoắc Thời Duyên trừng mắt nhìn Cố Hàn Thần, người không ngại xem náo nhiệt.

Viên Hi nhìn Hoắc Thời Duyên, không ngờ nhà thiết kế mà Lương Tuế Tuế quen biết lại là thanh mai trúc mã của Hoắc Thời Duyên?

Chu Lâm nói: “Không cần làm phiền đại tiểu thư Phó gia đến đây, Nhan Nhan, mau xin lỗi Viên Hi và bạn của em ấy đi.”

Chu Nhan nhìn ánh mắt của những người xung quanh, chỉ cảm thấy ánh mắt của họ đầy chế giễu.

Chu Nhan nhìn Dương Anh với ánh mắt hiếm hoi thất vọng, liên tục xin lỗi.

“Xin lỗi chị và các bạn của chị, em, em, em không ngờ các chị quen biết Phó Khâm, còn tưởng các chị mặc hàng nhái, em cũng chỉ là có ý tốt nhắc nhở, không ngờ lại làm hỏng việc, xin lỗi, chiếc váy này em sẽ đền.”

“Em sẽ đích thân đến xin lỗi Phó tiểu thư, xin lỗi, tất cả là lỗi của em, chị, chị có thể tha thứ cho em không?”

Viên Hi cười nhạt một tiếng, Chu Nhan mỗi lần xin lỗi đều rất nhanh, nhưng trong lời xin lỗi này thật sự không có mấy phần chân thành.

“Xin lỗi, Nhan Nhan đã xin lỗi rồi, con hãy tha thứ cho con bé lần này đi.”

Dương Anh nói xong rồi đi đến bên cạnh Viên Hi, lại dùng giọng chỉ hai người nghe được nói: “Xin lỗi, mẹ biết hôm nay con phải chịu uất ức, nhưng Nhan Nhan thật sự không có ác ý, đại cục làm trọng, người Bạc gia đều ở đây, cho Bạc gia một chút mặt mũi.”

Chu Nhan cúi đầu nói: “Xin lỗi, chị, xin lỗi, em không nên nói các người mặc hàng nhái, ban đầu em thật sự muốn nhắc nhở các người… Bạc Phàm, anh tin em, em thật sự không có ý xúc phạm chị của anh, em thật sự có ý tốt nhắc nhở họ.”

Bạc Yên đi đến nói: “Nhan Nhan, đừng lo lắng, chúng ta từ nhỏ đã quen biết, nhân phẩm của em bọn chị tin tưởng được, Bạc Phàm em thấy đúng không?”

Bạc Yên trừng mắt nhìn Bạc Phàm, Bạc gia bây giờ đang gặp khủng hoảng, nếu không vượt qua được, Chu Nhan sẽ là cứu tinh của họ.

Bạc Phàm nắm tay Chu Nhan nói: “Anh tin em, nhưng hôm nay em thật sự sai rồi, hãy xin lỗi đàng hoàng.”

(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Chu Nhan lại nói: “Xin lỗi.”

Cố Hàn Thần ho khan một tiếng nói: “Xin lỗi có tác dụng thì cần cảnh sát làm gì?”

Lương Tuế Tuế nghe thấy lời của Cố Hàn Thần cười lên: “Thôi bỏ đi, Tiểu Hi rộng lượng, không chấp nhặt.”

Viên Hi cuối cùng cũng lo ngại mối quan hệ phức tạp trong giới này, không tiếp tục đòi công lý.

Sau khi mọi người tản ra, Dương Anh nói với Viên Hi: “Xin lỗi, mẹ sẽ nói chuyện với em gái con, hôm nay thật sự là để con chịu uất ức rồi, bảo bạn con đi phòng khách thay đồ đi, mẹ đã cho người đi mua một bộ đồ mới đến rồi, xin lỗi, mẹ và bố con còn phải tiếp khách, con…”

Viên Hi nói: “Không sao, mẹ đi tiếp khách đi.”

Dương Anh lo lắng nhìn Viên Hi một cái, rồi đi tiếp khách.

Lương Tuế Tuế trả lại áo khoác cho Cố Hàn Thần: “Cảm ơn, tôi đi thay đồ.”

 

Cố Hàn Thần nhận lấy nói: “Không cần cảm ơn, hôm nay tôi làm người tốt đến cùng, giúp người là niềm vui.”

Viên Hi nhìn Cố Hàn Thần nói: “Bị đụng, còn đưa người ta đến bệnh viện không giống phong cách của ngài.”

Cố Hàn Thần nói: “Tôi nghĩ ra một cách quảng bá tốt cho Mễ Thần, ngày mai cô xem đi, tổng giám đốc Mễ Thần giúp người đưa nữ tài xế gây tai nạn vào bệnh viện lên hot search, chắc chắn sẽ khiến nhiều người khen ngợi Mễ Thần, họ chắc chắn không thể chờ để mua cổ phiếu Mễ Thần.”

Viên Hi nhíu mày, lời của Cố Hàn Thần nghe thế nào cũng thấy không đúng, nhưng cô không nghĩ ra chỗ nào không đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Viên Hi lại nhỏ giọng hỏi Cố Hàn Thần: “Anh nói Phó Khâm là thanh mai trúc mã của Hoắc Thời Duyên thật sao?”

“Thật không thể thật hơn, hai nhà Hoắc Thời Duyên và Phó Khâm là hàng xóm.”

Viên Hi nhẹ nhàng ồ một tiếng, vậy bức ảnh cô bé trên đầu giường có phải là Phó Khâm không?

Dư Tiêu Tiêu đi đến trước mặt Cố Hàn Thần nói: “Anh Hàn Thần, anh và Lương Tuế Tuế đó có quan hệ gì?”

Cố Hàn Thần cười: “Quan hệ sao? Tạm thời chưa có gì, nhưng có thể sắp có.”

Dư Tiêu Tiêu cắn môi, mắt đỏ hoe chạy đi.

Viên Hi trừng mắt nhìn Cố Hàn Thần: “Những lời không tôn trọng bạn tôi xin Cố tổng bớt nói.”

Cố Hàn Thần nói: “Không nói vậy thì Dư Tiêu Tiêu có đi không?”

Lương Tuế Tuế thay đồ xong trở lại, tức giận nói: “Tôi không biết phải nói với Phó Khâm thế nào, làm bẩn váy của cô ấy, cô ấy đã dặn phải bảo vệ váy cẩn thận, tôi thật sự không còn mặt mũi gặp cô ấy nữa.”

Hoắc Thời Duyên đứng bên cạnh Viên Hi nói: “Làm bẩn váy của Phó Khâm cô không cần lo lắng, tôi sẽ giải thích với Phó Khâm, cô ấy vốn dĩ rất rộng lượng, sẽ không để ý đâu.”

Viên Hi nhẹ nhàng cắn môi: “Cảm ơn anh đã giúp Tuế Tuế giải thích.”

Hoắc Thời Duyên nhìn Viên Hi cười nhẹ.

Cố Hàn Thần đứng dậy nói: “Tôi đi ăn chút gì đó, làm người tốt đói c.h.ế.t tôi rồi, Tuế Tuế phải không? Đi ăn cùng đi.”

Lương Tuế Tuế cũng đói, đi cùng Cố Hàn Thần đến quầy bánh ngọt.

Phía sau tấm bảng KT của quầy bánh ngọt truyền đến tiếng của vài cô tiểu thư.

“Nhan Nhan, chúng tôi tin cô có ý tốt, đừng giận nữa, cũng chỉ là Phó Khâm thương hại họ mới cho họ mượn váy mặc, chỉ là một chiếc váy thôi, đừng giận nữa, giận hại thân không đáng.”

"Mượn thì cũng không phải của họ, những chiếc váy cao cấp đó cho họ mượn mặc một lần thôi, như cô làm bẩn váy, nói đổi một chiếc váy cao cấp là có thể đổi một chiếc váy cao cấp, điều này Viên Hi cũng không dám nghĩ tới, chồng cô ấy ở quê có dám để cô ấy tiêu một triệu mua một chiếc váy không?”

“Đúng vậy, Chu tiểu thư, cô sắp trở thành thiếu phu nhân Bạc gia rồi, Viên Hi lấy chồng cũng chỉ là một người ở quê, cuộc sống của hai người các cô đã khác nhau một trời một vực, không cần so đo với cô ấy.”

“Đúng vậy, Nhan Nhan, cô sắp kết hôn với Bạc Phàm rồi, đó là tổng giám đốc Bạc Phàm của Giang Thành, không ít ngôi sao nữ hàng đầu muốn lấy anh ấy, không phải là người ở quê có thể so sánh được.”

“Dù Viên Hi là thiên kim thật của Chu gia thì sao? Cuối cùng cô ấy cũng lấy chồng rồi, cuộc sống của cô ấy và cô vẫn khác nhau một trời một vực, chồng cô ấy làm sao so được với Bạc Phàm.”

Chu Nhan được các tiểu thư khen ngợi, cười nói: “Con gái lấy chồng như đầu thai, chị ấy thật sự không có mắt nhìn, tôi cũng lo cho chị ấy, lấy một người làm công xây nhà ở quê, haiz…”

“Nhan Nhan thật sự là người tốt bụng.”

Lương Tuế Tuế đứng trước quầy bánh ngọt nghe những lời khen ngợi của các tiểu thư, cắn một miếng bánh, cười nhẹ một tiếng, Chu Nhan vừa rồi mất mặt như vậy mà họ vẫn khen ngợi được.

“Hàn Thần, đây là Lương tiểu thư phải không?”

Bạc Phàm đến trước mặt Lương Tuế Tuế, đưa tay nói: “Lương tiểu thư, tôi là Bạc Phàm.”

Lương Tuế Tuế không thèm để ý đến Bạc Phàm, lườm một cái.

Cố Hàn Thần nói với Bạc Phàm: “Bạc Phàm, có chuyện gì vậy?”

Bạc Phàm nói: “Vừa rồi Chu Nhan làm bẩn váy của Lương tiểu thư thật sự xin lỗi, nghe nói đó là váy của Phó Khâm, tôi muốn đích thân đến xin lỗi Phó tiểu thư, muốn hỏi Lương tiểu thư về cách liên lạc với Phó tiểu thư và nơi cô ấy đang sống?”

Cố Hàn Thần đã nói Hoắc Thời Duyên và Phó Khâm là thanh mai trúc mã, Bạc Phàm nghĩ có thể thông qua Phó Khâm liên lạc với Hoắc Thời Duyên.

Hết chương 31.

_______________

Đôi lời từ editor Tôm =)):

Hello cả nhà iu, có thể mng khum biết, ad có đăng song song 2 bên là truyện HD và MonkeyD. 

Vì ad muốn sau chương 50 sẽ thu 1 xíu lợi nhuận bên truyện HD nên ad sẽ đăng bên MonkeyD chậm hơn vài chương, nếu cả nhà muốn đọc sớm hơn thì có thể sang bên truyện HD nhaa, ad bắt đầu đăng sớm hơn từ hôm nay ạaaa.

Cảm ơn cả nhà đã đọc chút lời tâm sự của Tôm <33.

Loading...