Sau Khi Bị Phản Diện Bám Lấy - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:29:36
Lượt xem: 1,317
Xuyên thành bạn gái bia đỡ đạn lắm chiêu của nam chính, tôi rất chuyên nghiệp nhập vai theo cốt truyện. Ban ngày thì tùy ý ức h.i.ế.p nam chính trên giường, ban đêm thì tiêu xài hoang phí tiền của anh ta.
Chỉ cần chờ đến lúc nam chính hoàn toàn chán ghét tôi, nhiệm vụ coi như kết thúc.
Thế nhưng dù tôi có làm loạn thế nào, nam chính vẫn luôn mỉm cười dịu dàng, ôn nhu.
Anh ta hoàn toàn không để tâm đến việc tôi ngủ với anh ta, cũng mặc kệ tôi vơ vét tiền bạc.
Ngay lúc tôi đang trăm mối suy nghĩ không thông, hệ thống bỗng dưng rú lên:
"Ký chủ, cô ngủ nhầm người rồi! Đây là tên phản diện biến thái nhất truyện - Tạ Hoài Yến đấy!"
Tôi: "..."
Hèn gì anh ta bình tĩnh thế.
So với anh ta, sự xấu xa của tôi chẳng khác gì mèo cào.
Tôi sợ hãi quay đầu bỏ chạy, nhưng vừa quay lại đã đụng phải Tạ Hoài Yến.
Anh ta ném tôi lên giường, chậm rãi cởi cúc áo:
"Em đã ức h.i.ế.p anh bao nhiêu lần rồi, cũng nên để anh ức h.i.ế.p lại một lần chứ?"
"Đừng sợ bảo bối, chỉ một đêm thôi."
---
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
"Ưm..."
Vừa mở mắt ra, xung quanh là một mảng tối tăm.
Bên tai vang lên tiếng thở dốc đè nén của một người đàn ông xa lạ.
Sau khi thích ứng với ánh sáng, tôi nhìn về phía phát ra âm thanh -
Chỉ thấy một người đàn ông cao lớn, vai rộng, chân dài đang ngồi trên ghế sofa. Cơ thể anh ta khẽ run rẩy, đuôi mắt ửng đỏ.
Chiếc áo sơ mi đen vừa vặn bị cởi ra vài cúc, để lộ lồng n.g.ự.c lấm tấm mồ hôi.
Tôi giật mình.
Người này, người này bị bỏ thuốc k.í.c.h d.ụ.c sao?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tôi cẩn thận chọc anh ta một cái: "Này..."
Nhưng chưa kịp nói hết câu, một trận chóng mặt ập đến.
Ngay sau đó, tôi đã bị người ta đè xuống giường.
Hơi thở nóng bỏng phả vào mặt, cảm giác bị đè nén khiến da đầu tôi tê dại.
Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai: "Cô là ai?"
Tôi sững người.
Thực ra tôi là người xuyên sách.
Xuyên thành nữ phụ độc ác tên Thẩm Lê.
Trong nguyên tác, Thẩm Lê vốn là bạn gái của nam chính Tạ Hoài Yến, giả vờ dịu dàng, thuần khiết.
Nhưng sau khi nam chính phá sản, cô ta liền lộ rõ bản chất ham tiền, háo sắc.
Ban ngày thì tiêu xài hoang phí số tiền ít ỏi còn lại của nam chính.
Ban đêm thì giam cầm nam chính trên giường, hành hạ anh ta đêm này qua đêm khác.
Lâu dần, Thẩm Lê cảm thấy nhàm chán, liền ném nam chính vào chợ đen mặc kệ sống chết.
Nhưng nam chính đã sống sót.
Từ đó, anh ta hoàn toàn hắc hóa. Không chỉ xây dựng thế lực riêng, mà còn trả thù Thẩm Lê gấp trăm ngàn lần.
Cuối cùng, khi cô ta hấp hối, nam chính cảm thấy chán nản, liền b.ắ.n cho cô ta một phát s.ú.n.g cho xong chuyện.
Nhiệm vụ của tôi là diễn lại đoạn tình tiết này.
Cứ việc ngủ với nam chính, vơ vét tiền của anh ta, rồi ngoan ngoãn chờ chết.
Nói như vậy...
Người trước mắt tôi chính là nam chính Tạ Hoài Yến?
"Cạch."
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên bên hông truyền đến cảm giác cứng rắn.
Tôi giật mình tỉnh lại.
Liếc mắt nhìn, thứ đang chĩa vào hông tôi là một khẩu súng.
CMN!
Nam chính, anh lấy s.ú.n.g ở đâu ra vậy, trong nguyên tác không hề có đoạn này!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-bi-phan-dien-bam-lay-xgzw/chuong-1.html.]
Tôi sợ đến hồn bay phách lạc.
Nhưng giọng nói của đối phương lại vang lên một lần nữa, lạnh lùng đến đáng sợ:
"Cô rốt cuộc là ai?"
Cảm nhận được sát ý của đối phương, tôi run lên.
Vội vàng làm theo thiết lập của nguyên tác, không dám chậm trễ chút nào mà khóc lóc ôm lấy anh ta:
"Em còn có thể là ai, em đương nhiên là bạn gái của anh rồi, ông xã!"
Đối phương lập tức cứng đờ.
Anh ta khàn giọng lặp lại: "...Bạn gái?"
Tôi gật đầu lia lịa, sợ đối phương không tin sẽ b.ắ.n c.h.ế.t mình:
"Đúng vậy ông xã, anh quên rồi sao, em là Lê Lê mà!"
"Hôm qua anh còn gọi em là bảo bối, sao hôm nay lại lạnh lùng với em thế!"
"Em sắp tan nát rồi huhuhu..."
Nói đến cuối cùng đã mang theo giọng điệu nức nở.
Mặc dù thực ra là do bị dọa, nhưng nghe ra lại giống như đang đau lòng vì tình, vô cùng đáng thương.
Đối phương khẽ cười một tiếng.
Ngay sau đó, khuôn mặt tuấn tú của anh ta đột nhiên phóng đại trước mắt tôi.
Lông mày sắc bén, sống mũi cao thẳng, đôi mắt sâu thẳm, trong veo phản chiếu khuôn mặt của tôi.
Nhịp tim tôi chợt ngừng lại.
Quả nhiên là nam chính Tạ Hoài Yến.
Ngoại trừ anh ta, trong truyện sẽ không có ai thứ hai đẹp trai đến vậy.
"Bảo bối," Tạ Hoài Yến nhìn tôi chằm chằm, giọng điệu đột nhiên trở nên dịu dàng dỗ dành: "Nếu em là bạn gái của anh, vậy em có biết khi anh bị bỏ thuốc, em nên làm gì không?"
Hơi thở nóng bỏng phả vào tai.
Một cảm giác tê dại mạnh mẽ lan từ tai đến khắp cơ thể.
Nhịp tim đột nhiên tăng nhanh.
Ý anh ta là gì?
Bây giờ tôi nên làm theo nguyên tác... ngủ với anh ta sao?
Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy có gì đó không đúng?
Trong nguyên tác, Tạ Hoài Yến rõ ràng rất ghét bị Thẩm Lê chạm vào, có thể nói là tránh như tránh tà.
Sao bây giờ Tạ Hoài Yến lại chủ động muốn tôi chạm vào anh ta?
Thấy tôi ngây người nhìn anh ta, Tạ Hoài Yến khịt mũi cười một tiếng, đứng dậy định bỏ đi:
"Giả vờ cũng không giống, thật ngốc."
Tôi: "..."
Khốn kiếp, dám chê bai tôi!
Tôi tức giận ngồi dậy, túm lấy tay áo của đối phương, sau đó nâng mặt anh ta lên hôn mạnh!
Ngủ thì ngủ.
Dù sao dáng người Tạ Hoài Yến đẹp như vậy, tôi cũng không thiệt.
Vì hoàn thành nhiệm vụ, liều mạng!
Đồng tử Tạ Hoài Yến co lại, anh ta giơ tay dường như muốn đẩy tôi ra, nhưng lúc này dược tính lại ập đến.
Anh ta không kìm nén được nữa, thở hổn hển ôm lấy eo tôi, gia tăng nụ hôn này.
...
Trong cơn cuồng nhiệt, tôi chỉ còn biết khóc.
Lần đầu tiên hiểu được thế nào là tự chuốc lấy khổ.
Tên chó Tạ Hoài Yến này, thể lực thật sự biến thái.
Trong cơn mơ màng, tôi không biết tại sao lại đột nhiên nhớ đến miêu tả về Thẩm Lê trong nguyên tác -
"Đại tiểu thư nhà họ Thẩm lòng lang dạ sói, vậy mà đêm nào cũng hành hạ Tạ Hoài Yến, không chịu buông tha."
Lần đầu tiên đọc đoạn này, tôi chỉ cảm thấy phẫn nộ với hành vi của nữ phụ.
Nhưng bây giờ tất cả đều biến thành sự khâm phục.
Đêm nào cũng hành hạ?
Chị gái, thể lực của chị thật sự tốt.